Mở Đầu - Bạch Tuyết Trong Phòng Giam Bí Mật (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7

Xứ Nước - Khăn Đỏ

Vì quá vội, Lọ Lem để quên áo choàng ở nhà.

Bay quá nhiên nhanh hơn đi bộ, con đường vốn phải đi hai tuần, giờ chưa đầy một ngày đã tới.

Khắp xứ Nước mênh mông toàn nước, nếu không có Lọ Lem, e rằng nhóm Hoàng tử Ếch phải ngồi thuyền mới đến được. Nhà cửa ở đây xây nổi trên mặt nước, hệt như một giấc mộng lãng mạn bập bềnh trên sóng biếc.

Họ thuê một con thuyền đi dọc theo bờ nước, vừa chèo thuyền vừa hỏi thăm, "Ở xứ Nước, ai là người dũng cảm nhất?"

Nhưng mọi người ở đây nghe vậy đều tỏ vẻ sợ hãi, đồng loạt lờ tịt họ rồi bỏ đi thật mau.

Nhim Hans không kìm nổi liền tóm lấy một người đàn ông, "Sao các vị phớt lờ chúng tôi? Dân xứ Nước đối đãi với khách lạ thế này ư? "

Người kia run rẩy đáp, "Trăng sắp tròn rồi, nếu còn ở bên ngoài thì chết chắc, các vị mau trốn vào một ngôi nhà nào đó đi!"

"Xin lỗi, chúng tôi không hiểu ý ông."

"Người sói sắp đến đấy!"

"Xứ Nước thường bị người sói tấn công ư?"

"Đúng thế, chúng đã ăn thịt rất nhiều người. Ở xứ Nước, chỉ có Khăn Đỏ dám đối đầu với người sói thôi."

"Vậy Khăn Đỏ là người dũng cảm nhất ở đây à?"

"Có thể coi là vậy."

Hoàng tử Ếch lại hỏi thăm nơi ở của Khăn Đỏ, định tới tìm cô.

Khăn Đỏ là một pháp sư nổi danh xứ Nước. Cô thường khoác chiếc khăn choàng rộng đỏ rực, nên người ta gọi cô là Khăn Đỏ. Gặp được Khăn Đỏ, nhóm Hoàng tử Ếch rất mừng, vội mời cô cùng đi cứu Bạch Tuyết. Nhưng Khăn Đỏ vẫn canh cánh nỗi lo về đám người sói, "Trên đời này tôi căm ghét nhất hai thứ, một là cai ngục, hai là người sói. Cai ngục giam cầm người ta, không cho họ ra ngoài, tôi lại sợ nhất là mất tự do, nếu mất tự do, tôi sẽ run lên bần bật. Còn người sói ăn thịt người không nhả xương, làm hại dân lành xứ Nước, ác độc vô cùng!"

Nơi đây luôn có người sói hoành hành, chỉ Khăn Đỏ mới ngăn cản được chúng.

Có điều chúng rất đông, tuy Khăn Đỏ đã cố gắng giữ sự bình yên cho xứ Nước, song cứ mỗi kì trăng tròn, sức mạnh của người sói lại tăng lên, rất khó đối phó.

Những điều này đều do chính Khăn Đỏ kể với họ. Hoàng tử Ếch ngửi thấy gương mặt Khăn Đỏ toả mùi thảo được, tay lại thoang thoảng hương hoa hồng, chàng thầm nhủ: Dù là pháp sư, cô ấy vẫn là một cô gái, thích trang điểm bằng phấn hoa.

"Tôi cũng cần các vị giúp đỡ!" Khăn Đỏ bảo mọi người, "Các vị đều là dũng sĩ từ nhiều vương quốc, dũng cảm can trường, cầu xin các vị hãy cứu lấy dân chúng xứ Nước!"

Dù đang nóng lòng cứu Bạch Tuyết, Hoàng tử Ếch vẫn nhận lời.

"Chúng ta nhất định phải tiêu diệt hết bọn người sói gớm ghiếc kia! Nhưng trước đó, các vị có thể nghỉ ngơi ở nhà tôi."

Mọi người kéo đến nhà Khăn Đỏ. Hoàng tử Ếch trông thấy một cây đàn piano tuyệt đẹp, bèn ngồi xuống chăm chú chơi đàn. Mọi người say sưa thưởng thức, trầm trồ khen hoàng tử nhiều tài lẻ. Lúc đó, Lọ Lem và Mèo Đi Hia bỗng ra khỏi phòng, chẳng rõ đi đâu. Có lẽ họ vào bếp kiếm đồ ăn.

Khăn Đỏ nói, các vị ngồi đây một lát, để tôi rót nước cho các vị uống rồi chúng ta đi.

Nhím Hans chăm chú lắng nghe Hoàng tử Ếch đàn, mãi một tiếng sau mới ra ngoài.

Nhím vừa đi thì Lọ Lem và Mèo Đi Hia lại xuất hiện, nói rằng tìm thấy một ít bánh mì trong hầm chứa đồ. Lát sau, Khăn Đỏ bưng nước đến, mọi người ăn tối vui vẻ.

Người sói sắp tràn tới. Hoàng tử Ếch và Mèo Đi Hia giỏi đánh kiếm, Khăn Đỏ xếp họ bên ngoài để ngăn bầy người sói tràn lên; Nhím Hans ở phía sau bắn tên yểm trợ, Lọ Lem biết bay thì bay lượn trên không ném đá vào lũ người sói, còn Khăn Đỏ làm phép tấn công.

Vầng trăng tròn vành vạnh treo lơ lửng giữa trời, xa xa đã nghe thấy tiếng sói tru.

"Chúng đến rồi." Khăn Đỏ nói khẽ, "Chúng ta hành động thôi!"

Dưới ánh trăng, họ nhìn qua song cửa. Một bầy người sói đang xông vào thành phố, láo liên tìm kiếm con mồi.

Hằng năm, cứ đến ngày trăng tròn, lại có vô số người bị chúng ăn thịt.

"Tất cả, xông lên!"

Hoàng tử Ếch rút kiếm ra tiên phong!

Ít nhất cũng phải có đến bảy, tám người sói bên ngoài, trông thấy Hoàng tử Ếch, chúng đồng loạt nhảy xổ đến. Hoàng tử tránh trái né phải rồi vung kiếm trả đòn, đâm chết hai người sói trong nháy mắt.

Phía kia, Mèo Đi Hia cũng hạ gục ba người sói, kiếm thuật của Mèo quả là danh bất hư truyền.

Nhím Hans đứng trên cao bắn tên vun vút, trăm phát trăm trúng, khiến đám người sói còn lại không dám bén mảng đến gần Hoàng tử Ếch và Mèo Đi Hia, nhiều tên còn bị Lọ Lem ném đá vỡ đầu.

Thấy đồng bọn bị giết hại, đám người sói còn lại càng hung tợn, ngoác cái miệng đỏ lòm như máu, để lộ hàm răng trắng ớn, gầm rú lao thẳng về phía họ.

Giữa lúc nguy cấp, Khăn Đò bèn mở chiếc hộp thần kì của mình, lẩm nhẩm niệm chú. Cô làm phép gọi hồn những tên người sói mới chết, để chúng tự tàn sát đám người sói còn sống.

Nhĩmg người sói bị gọi hồn đều đã mất ý thức, hoàn toàn tuân theo sự điều khiển của Khăn Đỏ nên dù có đúng trước mặt đồng loại của mình, chúng vẫn điên cuồng cắn xé.

Cuộc chiến kéo dài suốt cả đêm, khung cảnh vô cùng thê thảm. Cuối cùng, bầy người sói bị đẩy lùi.

Dân chúng xứ Nước vô cùng biết ơn, bèn dâng tặng Hoàng tử Ếch chiếc thuyền to đẹp nhất vương quốc để họ khởi hành đến xứ Tuyết. Đương nhiên Khăn Đỏ cũng giữ lời, cùng lên đường với họ. Ban đầu chỉ có mình Hoàng tử Ếch, đến nay đã thành một đội nhằm thẳng hướng Bắc mà đi để giải cứu Công chúa Bạch Tuyết bị nhốt trong lâu đài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net