Chương 32: Nên giải quyết chuyện tin đồn như thế nào?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trời ạ, Biện Bạch Hiền lại có thể dựa vào vị trí cao như vậy . . . . . .

Thảo nào biến mất mấy ngày mà lại có thể trở thành thư ký mới nhậm chức của tổng giám đốc . . . . . .

Thật là bẩn thỉu, cả ngày còn tỏ vẻ thanh cao. . . . . .

Trong đầu tràn ngập những tiếng cười nhạo và nhục mạ, Biện Bạch Hiền không biết cậu rời khỏi phòng PR thế nào nữa.

"Thư ký Biện, thư ký Biện. . . . . ."

Như thể mất đi ý thức, cho đến khi phía sau cậu có giọng nói truyền đến, lúc này cậu mới hoàn hồn.

Người gọi Biện Bạch Hiền là anh Lộc, thấy tinh thần cậu hoảng hốt, anh Lộc không khỏi cau mày, "Sắc mặt cậu có vẻ không được tốt lắm, làm sao vậy?"

Nhớ tới đủ loại giọng chất vấn ở phòng PR, tâm tình Biện Bạch Hiền sa sút, chẳng muốn nói gì cả, chỉ lặng lẽ lắc đầu.

"Nếu không được khỏe thì trở về nghỉ ngơi đi, nhưng đừng quên chuyện tối nay Ngô Diệc Phàm tới. . . . . ." Lộc Hàm quan tâm Biện Bạch Hiền, đương nhiên là bởi vì Biện Bạch Hiền và Phác Xán Liệt đã khôi phục quan hệ.

Biện Bạch Hiền khẽ gật đầu.

Sau khi Lộc Hàm rời đi, Biện Bạch Hiền ngẩn ngơ trở lại phòng thư ký, trong đầu đều tràn ngập giọng nói khiến người ta xấu hổ nhục nhã của đám người Lâm Khả Khả.

Cậu nhận được điện thoại lạ sở dĩ bởi vì cậu vừa mới nhận việc thư ký, còn rất nhiều số điện thoại cấp cao của công ty cậu cũng chưa biết, cũng như buổi sáng anh Lộc gọi điện thoại cho cậu cũng là một dãy số xa lạ. Cậu hoàn toàn không suy nghĩ gì nhiều, nhưng không nghĩ đến mấy ngày trước cậu từ chối không nhận điện thoại của Trưởng phòng Lâm, sau đó Trưởng phòng Lâm đã dùng số lạ gọi đến. . . . . .

Hiện tại, nếu như không kịp thời ngăn chặn lời đồn lan truyền, cậu không thể nào tưởng tượng hậu quả sẽ ra sao . . . . . .

Cậu nên làm gì bây giờ?

-------

Đến khi Biện Bạch Hiền nghĩ những chuyện này chỉ có Phác Xán Liệt mới có thể giúp cậu, thì chẳng biết Phác Xán Liệt đã rời khỏi phòng làm việc từ lúc nào rồi.

Biện Bạch Hiền nhìn đồng hồ mới biết lúc này đã là sáu giờ chiều, đã hết giờ làm từ lâu.

Biện Bạch Hiền đang rời khỏi Phác thị thì chuông điện thoại lại vang lên đúng lúc.

Là Phác Xán Liệt!

Biện Bạch Hiền chậm rãi ấn nút trả lời, "A lô. . . . . ."

"Hãy tới hội sở 'Nhà Trắng'." Giọng nói anh trầm thấp dứt khoát như vậy, không một lời thừa thãi, rồi cúp máy.

Biện Bạch Hiền đặt điện thoại di động xuống, nhẹ nhàng thở ra một hơi để điều chỉnh tâm trạng bất an của mình. Cậu quyết định tối nay sẽ nói với anh chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, dù sao vẫn còn công việc phải làm.

Chuẩn bị tài liệu cần thiết đến hội sở xong, Biện Bạch Hiền bắt taxi chạy thẳng tới hội sở "Nhà Trắng".

Bồi bàn hội sở rất nhanh nhẹn, cậu báo tên Phác Xán Liệt, bồi bàn đã chủ động dẫn cậu về phòng bao của Phác Xán Liệt.

Đứng ngoài phòng, Biện Bạch Hiền nhẹ nhàng gõ cửa rồi xoay mở chốt cửa, cười thản nhiên với người bên trong, "Tổng giám đốc, ông Diệc Phàm."

Nếu không phải Biện Bạch Hiền chào cung kính, Diệc Phàm gần như cũng chẳng để ý tới, bởi vì bây giờ anh đang được vài người đẹp phòng PR rót rượu.

Biện Bạch Hiền chỉ mặc trang phục công sở nhưng lại khó che giấu vẻ thuần khiết của mình, cậu hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của Diêc Phàm, "Cậu là --"

Phác Xán Liệt lười nhác ngồi trên ghế sofa sang trọng nhếch khóe miệng, "Cậu ấy là thư ký riêng của tôi, Biện Bạch Hiền."

Vote cho ta nhe! 🤐🤐

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net