Chương 969: Nàng ở đâu ta ở đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không lâu sau, bên kia đã truyền đến phản hồi. Đó là một vài tiếng gõ nhẹ nhàng, ý là hắn hãy chờ một chút. Mỹ công tử hiển nhiên cũng cần chuẩn bị để liên lạc với hắn.

Đường Tam không cần đợi quá lâu, vài phút sau, bên kia đã truyền đến thanh âm của Mỹ công tử.

"Chàng đang ở đâu?" Thanh âm nhẹ nhàng của Mỹ công tử mang theo hương vị thân mật rõ ràng.

Đường Tam cười nói: "Nàng ở đâu ta ở đó."

"Chàng cũng ở phòng đấu giá Tổ đình?" Mỹ công tử kinh ngạc nói.

Đường Tam cười nói: "Vì sao ta lại không thể ở đây? Nàng hẳn đã mua được một vật đấu giá mình vô cùng thích đi."

"Ừm. Mặc dù hơi đắt một chút, nhưng có vẻ có liên quan đến Tu La Kiếm. Ta có thể cảm nhận được kiếm ý Tu La Kiếm phi thường thân hoà với nó, thậm chí là có chút xao động. Hiện tại ta hoàn toàn không biết rõ tình huống cụ thể, chỉ có thể cảm giác được Ảnh Ma Kiếm ở trong Thần Thức chi hải của ta, giống như Tu La Kiếm đang không ngừng xâm nhập vào nó."

Đường Tam nói: "Đây là lý do ta liên lạc với nàng. Hiện tại nàng không cần làm gì cả. Hãy khống chế kiếm ý Tu La Kiếm, đừng để nó xâm nhập quá nhiều vào trong Ảnh Ma Kiếm. Ta sợ rằng sẽ sinh ra động tĩnh lớn. Chờ sau khi hội đấu giá kết thúc, ta sẽ dẫn nàng truyền tống về thành Gia Lý bên kia để xem nên xử lý món Thần Khí này như thế nào. Ta đã có chút ý tưởng, nàng không cần lo lắng, khẳng định đó là chuyện tốt."

"Được rồi. Cụ thể chàng đang ở chỗ nào? Ta có thể nhìn thấy sao? Quên đi, hay là bây giờ đừng gặp. Bên này nhiều Hoàng Giả như vậy, vạn nhất bị phát hiện sẽ rất phiền toái. Chàng nhất định phải chú ý an toàn a!" Mỹ công tử lo lắng nói.

Đường Tam mỉm cười, nói: "Yên tâm đi, an toàn của ta không có vấn đề. Yêu nàng, bảo bối."

"Ừm ừ. Vậy ta tắt máy trước, ta không thể để tộc nhân chờ ở bên ngoài quá lâu, nếu có việc thì hãy liên lạc với ta. Nếu chàng muốn mua gì thì hãy nói cho ta biết. Chỗ ta còn có tiền." Mỹ công tử nói.

Đường Tam nghĩ thầm, khi nàng biết ta chính là Cận Miểu Lâm thì đừng trách ta khiến nàng tốn nhiều tiền mua Ảnh Ma Kiếm là được rồi. Ban đầu ta thật sự muốn mua Ảnh Ma Kiếm để tặng nàng.

"Không cần, không cần, ta không cần cái gì. Cho dù có ta cũng có cách để cạnh tranh. Nàng chỉ cần mua những thứ nàng muốn."

"Ừ, được." Mỹ công tử đáp ứng một tiếng.

Ngắt máy truyền tin, tinh thần Đường Tam cũng thả lỏng, để cho Cận Miểu Sâm giải trừ phong toả. Hắn lần nữa lấy ra Quang Minh Long Thương, cầm nó trong tay và yên lặng dùng Thần Thức ôn dưỡng nó.

Vừa rồi trước mặt Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, dùng năng lượng sinh mệnh để nuôi dưỡng Quang Minh Long Thương chỉ là làm bộ một chút. Muốn thực sự sử dụng một kiện Thần Khí cường đại thì quan trọng nhất vẫn là tiến thành câu thông Thần Thức.

Trên thực tế, khi Quang Minh Long Thương bị hắn thu vào trong cơ thể thì lập tức bị trấn áp. Còn kiệt ngạo bất tuân? Còn muốn nổi loạn? Trước hình chiếu Hải Thần Tam Xoa Kích, một kiện Thần Khí bình thường còn có thể lật trời?

Lúc này, Quang Minh Long Thương đê mi thuận nhãn (*) mặc cho Đường Tam dùng Thần Thức ôn dưỡng. Nó không ngừng truyền đến cảm xúc thân thiết, thậm chí là hơi nịnh nọt.

(*) ngoan ngoãn biết nghe lời.

Thần Khí đều có linh tính rất mạnh, sự tồn tại của Thần Vị của Đường Tam có lợi ích rất to lớn với loại Thần Khí bình thường này, giống như là nắng hạn gặp mưa rào vậy. Quang Minh Long Thương đã không có chủ nhân trong thời gian rất dài, mặc dù bản thân vẫn cường đại như cũ, nhưng thời gian dài không được ôn dưỡng, linh tính đã dần suy yếu. Vì vậy, khi nó lựa chọn chủ nhân thì đã đặc biệt để ý. Chủ nhân mới nhất định phải có thuộc tính tương hợp với nó và thực lực phải đủ mạnh mẽ mới được, bởi vì chỉ có như vậy mới có đủ năng lượng để ôn dưỡng nó. Sau khi dung hợp với Đường Tam, cảm nhận được khí tức trên người hắn, đặc biệt là trợ giúp của Thần Vị, nó lập tức trở nên ngoan ngoãn nghe lời, thành thật, thậm chí còn sợ Đường Tam không cần nó nữa.

Cảm thụ được phản hồi của Quang Minh Long Thương cho mình, sức mạnh quang minh tinh khiết nuôi dưỡng cơ thể, Đường Tam toát ra vẻ hài lòng. Với tu vi hiện tại của hắn, đồ vật có trợ giúp cho hắn đã rất ít. Năng lượng quang minh gắn liền với Quang Minh Long Thương và năng lượng bản nguyên sinh mệnh của Thụ Tổ thực sự bổ sung cho nhau, có cảm giác sức mạnh được gia tăng và sinh mệnh thăng hoa, không hổ là Thần Khí chân chính. Khó trách Từ An Vũ lại thống khổ đến vậy.

Phiên đấu giá thứ hai của ngày đấu giá thứ hai có chút nhàm chán hơn so với ngày đầu tiên. Không có đồ vật đặc biệt tốt vào lúc đầu. Cuối cùng cũng có một số Thần Khí xuất hiện nhưng đối với Đường Tam, chúng đều là vật phẩm tương đối vô dụng, chỉ được sử dụng cho một chủng tộc cụ thể. Mấy lần Đường Tam ra tay đều là mua lại vật đấu giá liên quan đến tài nguyên. Ngày đấu giá thứ hai kết thúc trong trạng thái như vậy.

Đêm đã khuya, sau khi ngày đấu giá thứ hai kết thúc, toàn bộ phòng đấu giá cũng theo đó mà yên lặng. Hầu hết những người đấu giá đều nhanh chóng minh tưởng, khôi phục lại tinh lực tiêu hao trong một ngày.

Có thể tham gia lần đấu giá này đều là cường giả, không nghỉ ngơi mấy ngày cũng không sao, nhưng ở một nơi chật hẹp như vậy, mệt mỏi là chuyện tất nhiên.

"Cận tộc trưởng, không biết có thể nói chuyện vài câu không?" Lúc này, một đạo Thần Thức truyền vào trong phòng khách quý số 8.

Đường Tam mở mắt ra, chuyện gì nên đến sẽ phải đến. Dù đối phương đã nhìn thấy Hoàng Giả Tứ Thiên đứng về phía mình, nhưng khát vọng về Thần Khí vẫn khiến người này đến tìm mình.

"Được." Đường Tam đáp lại một tiếng, đứng lên đi ra khỏi phòng khách quý và không để các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc đi cùng.

Bên kia, trong phòng khách quý số 10, Từ An Vũ cũng đã đi ra. Cũng chỉ có một mình hắn. Bọn họ nhìn nhau qua phòng khách quý số 9, gật đầu chào nhau, sau đó cùng nhau đi về phía lối đi. Chỉ có ở đó, bọn họ mới có thể thực sự chạm mặt.

Từ An Vũ thay một bộ quần áo tương đối đơn giản, nhìn qua trông giống như một thanh niên nhân loại.

Không thể không nói, khí tức quang minh trên người hắn rất nồng đậm, tướng mạo vô cùng ôn hoà, rất dễ khiến người khác có hảo cảm.

"Cận tộc trưởng." Từ An Vũ gật đầu chào hỏi Đường Tam.

"Từ huynh đến tìm ta là vì Quang Minh Long Thương sao." Đường Tam đi thẳng vào vấn đề.

Từ An Vũ gật gật đầu, nói: "Đúng là như thế. Cận tộc trưởng, từ cái tên của Thần Khí này, ngươi cũng có thể hiểu nó có ý nghĩa rất trọng đại đối với tộc ta. Bản thân nó là dùng thân thể tổ tiên ta tạo thành, càng là đại biểu cho một sự sỉ nhục khó có thể rửa sạch của tộc ta. Không dối gạt gì Cận tộc trưởng, để nó có thể xuất hiện dưới ánh mặt trời, ta đã phải làm rất nhiều việc ở Tổ đình, cuối cùng mới thuyết phục được các Hoàng Giả lấy nó ra đấu giá, lại chưa từng nghĩ sẽ có sai sót như vậy. Người sáng mắt không nói tiếng lóng, Cận tộc trưởng, ngươi nói giá đi. Chỉ cần trong phạm vi ta có thể thừa nhận, ta đều nguyện ý trả. Đồng thời, ta có thể hứa với ngươi, nếu tương lai Lam Kim Thụ tộc cần, Quang Minh Long tộc chúng ta nhất định sẽ tương trợ."

Đường Tam nheo mắt lại, nói: "Từ huynh, ta hỏi ngươi một vấn đề. Quang Minh Long Thương đối với ngươi là bản thân nó có ý nghĩa quan trọng hơn, hay là mang nó tham gia luận võ chiêu thân để ngươi có nhiều cơ hội chiến thắng hơn?"

Từ An Vũ không chút do dự nói: "Hiển nhiên giá trị của Thần Khí quan trọng hơn. Nó là thi thể của tổ tiên ta và là đoạn lịch sử mà tộc ta vĩnh viễn khắc ghi. Nó nên trở về tộc ta, cũng nhất định phải trở về tộc ta."

Ngữ khí của hắn rất kiên định, mặc dù không nói rõ, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng. Nếu Đường Tam chịu trả lại Quang Minh Long Thương thì về sau mọi người sẽ là bạn tốt, nếu không thì chính là kẻ thù. Phải biết rằng, đã biết sau lưng Lam Kim Thụ tộc là Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng mà còn quyết đoán như thế, có thể thấy được tầm quan trọng của Quang Minh Long Thương.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net