Chap 2: Bí mật nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Liễu Nhất không dám nghỉ chân, sợ quay mặt lại phía sau sẽ có người đuổi theo, một hơi chạy đến cửa nhà mới dừng lại thở dốc.

Cửa lớn đang khóa, hôm nay vẫn như cũ không có người chờ cậu về nhà.

Đã thành thói quen cậu lấy từ cặp sách ra một chùm chìa khóa nhỏ, trước khi mở cửa còn phòng bị quay đầu lại nhìn phía sau, ngõ nhỏ trống rỗng không có người, lúc này mới yên tâm mở khóa đẩy cửa vào.

Nhà của Liễu Nhất là một căn nhà cấp bốn, đẩy cửa ra, trong sân trống rỗng, quần áo buổi sáng đem ra trước cửa phơi nắng cũng đã khô, chỉ có một áo sơ mi trắng lẻ loi ở trên sào phơi đồ, hôm nay ánh nắng rất mạnh, trên thành bồn hoa đất trong chậu cây xương rồng khô lại vì bị phơi nắng

Liễu Nhất dùng chìa khóa mở ra cửa an ninh, bỏ cặp sách xuống, thu dọn quần áo, sau đó đem chậu xương rồng mang vào trong phòng của mình, đất trong chậu còn hơi ấm của ánh nắng mặt trời, cậu chờ cho hơi ấm hoàn toàn biến mất mới tưới một chút nước.

Trong phòng khách để lại tờ giấy, nội dung giống hệt ngày hôm qua: Ba mẹ hôm nay phải tăng ca, tiền để trong ngăn kéo.

Liễu Nhất tùy tay đem tờ giấy vò thành một cục rồi ném vào thùng rác, mở ra ngăn kéo, bên trong có 50 tệ.

Bánh ở căn tin mười tệ một khay, mỗi khay có mười cái, cháo tệ một chén, cậu ăn sáu cái bánh mỗi bữa, với 50 tệ đủ để cậu ăn sáu bữa sáng.

Liễu Nhất tính nhanh một hồi, lúc sau yên lặng đem tiền cất đi, mở tủ lạnh, bên trong còn có một cà chua to bằng nắm tay, hai củ khoai tây, ba quả trứng gà, năm quả ớt chuông.

Liễu Nhất rửa sạch tay, vo một ít gạo cho vào nồi cơm điện, sau đó đem khoai tây đi gọt vỏ, cà chua và ớt chuông cắt miếng vừa ăn.

Trảo xào rau rất sạch cậu trực tiếp đổ một thìa dầu ăn, chờ cho dầu nóng đều mới cho từng thứ nguyên liệu vào xào nấu, trước khi tắt bếp còn bỏ thêm nửa thìa muối.

Không đến mười lăm phút để hoàn thành một món xào và một món canh, cơm trong nồi cũng đã được nấu chín.

Liễu Nhất tìm bàn ăn nhỏ của riêng mình từ phía sau tủ lạnh, sắp xếp bàn ăn, một món canh và một món xào, sau đó cậu tìm nửa gói dưa chua còn sót lại từ cặp sách của mình vào buổi trưa, và bắt đầu bữa tối của riêng mình.

Bữa tối ăn rất sạch sẽ, Liễu Nhất rửa bát rồi để lại chỗ cũ, trời bên ngoài đã tối sầm lại, cậu lấy bộ đồ ngủ tìm được trong tủ rồi đi vào phòng tắm.

Ba mẹ cậu thường tan làm muộn, Liễu Nhất đoán thời gian bọn họ trở về sau đó ngâm mình trong bồn tắm một lúc.

Sau khi thu dọn hết tất cả đã là 8 giờ rưỡi, ngõ nhỏ truyền đến tiếng xe quen thuộc, ngay sau đó là âm thanh đẩy cửa, cùng với tiếng nói chuyện của một người đàn ông và một người phụ nữ, là ba mẹ cậu đã tan tầm về nhà.

Liễu Nhất hai chân co lại ngồi trên giường, do dự định đặt cuốn sách trên tay xuống thì nghe thấy động tĩnh, xuống giường đi ra khỏi phòng ngủ.

“Ba, mẹ”

Liễu Nhất mặc đôi dép lê rõ ràng không vừa chân, cố gắng giảm nhỏ tiếng lê gót khi bước chân, đi đến phòng khách cửa mở ra liền thấy được khuôn mặt mệt mỏi của ba mẹ, cậu ngoan ngoãn gọi.

“Liễu Nhất, ba mẹ làm việc một ngày mệt mỏi, con về phòng làm bài tập đi.”

Ba Liễu đã quá mệt mỏi, hơi hơi gật đầu cũng không nói với cậu câu nào, mẹ Liễu tuy là đã mở miệng, lại không có cùng cậu nói chuyện, Liễu Nhất ngoan ngoãn đáp ứng, cũng không cảm thấy mất mát, đá dép lê trở về phòng ngủ.

Cậu có thói quen ở trường học làm hết các bài tập về nhà, bọn họ trước nay cũng hề không biết.

Tâm trạng của Liễu Nhất không bị ảnh hưởng, quay trở lại phòng ngủ, khi kim giờ của chiếc đồng hồ báo thức nhỏ trên đầu giường chỉ số "9", Liễu Nhất đặt sách xuống, bí mật mở ngăn kéo bên trái bị khóa của bàn làm học. Nằm bên trong là chiếc điện thoại di động màn hình 5 inch màu đen.

Liễu Nhất giống như chú chuột nhỏ nhìn thấy bánh kem, mặt mày không tự giác mang theo ý cười vui sướng, đem điện thoại di động khởi động máy, không đến một phút cuộc gọi mà cậu mong chờ đã gọi đến.

~~~~~~LA562~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net