Chương 15: Bao che khuyết điểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu Tử Trần hôm nay mặc một thân vệ y nhàn nhã màu trắng cùng quần tây bình thương, trong tay cầm một bó lily trắng.

Y vừa xuất hiện sắc mặt Trình Vũ Huyên liền sáng lên, cho là Lâu Tử Trần tới tìm mình.

Mấy vị diễn viên ở đây chỉ có mình nàng đã từng hợp tác với Lâu Tử Trần, không phải đến thăm mình còn có thể thăm ai nha.

Huống chi còn mang theo bó hoa tới, không tặng nàng chẳng lẽ còn có thể tặng cho nam diễn viên.

Trình Vũ Huyên không nhịn được bèn gỡ xuống một ít tóc bên tai, sắc mặt e thẹn nhìn khuôn mặt tuấn tú tiêu sái của Lâu Tử Trần , đôi tay cắt sửa hoàn mỹ cũng đã duỗi ra ngoài, dự định tiếp nhận bó hoa trong tay đối phương.

Thế nhưng chỉ thấy Lâu Tử Trần cầm hoa trong tay, mang theo nụ cười tựa nắng ấm ngày đông trực tiếp bỏ qua mình , bỏ qua luôn Vương Huy, thậm chí còn bỏ qua đạo diễn Lưu bình.

Đi tới bên cạnh Nguyễn Môn, cười nói: "Tiền bối, tôi tới thăm anh."

Tất cả mọi người nhìn đến phát ngốc , ( cảm xúc mãnh liệt 3+6 ) show giải trí vẫn chưa phát sóng, cho nên bọn họ cũng không biết hai người đã từng hợp tác quay phim hai ngày.

"Sao cậu lại tới đây?" Từ sau lần ghi hình chương trình bên kia xong hai người họ vẫn không hề gặp qua, ngẫu nhiên mới nhìn thấy hắn ở trên Tv phát các loại chương trình linh tinh.

Cũng không có bất kỳ cú điện thoại hay tin nhắn liên hệ nào , cho nên đừng nói một vòng người bên cạnh kia bối rối, ngay cả bản thân Nguyễn Môn cũng thật bối rối.

"Vừa vặn tôi có một thông cáo ở phụ cận, nghe nói tiền bối ở bên này phải tham gia buổi họp báo tin tức, cho nên liền ghé qua." Đương nhiên việc này Trần Tuấn Kiệt sớm đã cùng đạo diễn Lưu bình đánh tiếng.

Đứng ở dưới đài, Trần Tuấn Kiệt nghe lời Lâu Tử Trần nói, không khỏi lắc lắc đầu.

Hiện tại Lâu Tử Trần đối Nguyễn Môn nói dối thực sự là càng ngày càng rành rọt, rõ ràng là cố tình ngồi máy bay mấy tiếng đến cổ động Nguyễn Môn, lại còn viện cái cớ ngu xuẩn này.

"Tiền bối, anh có kinh hỉ không ?" Lâu Tử Trần ánh mắt mong đợi hỏi.

"Ha ha, vô cùng kinh hỉ." Là bị hù đến kinh sợ, nhưng mà nhìn một đám phóng viên bên dưới, hắn cũng không thể đem lời nói này phun ra được.

Các ký giả nhìn thấy Lâu Tử Trần xuất hiện liền kích động không ngừng !

Việc Lâu Tử Trần và Nguyễn Môn nhận thức làm cho bọn họ vô cùng bất ngờ, một bên là minh tinh đang "hot", một bên lại là một cái minh tinh lỗi thời, thật không biết làm sao mà so sánh.

Thêm nữa mọi người đều biết đến danh hiệu "Ngay thẳng boy" của Lâu Tử Trần , phàm là người phỏng vấn qua y đều cảm thấy đứa nhỏ này là thật ngay thẳng.

Bởi vậy người đại diện muốn tránh để hắn càng nói càng sai sẽ rất ít khi cho hắn tham gia loại lễ tuyên bố này.

Hiện tại vất vả lắm mới tóm đến, sao có thể buông tha được.

Các ký giả oanh một tiếng, ngay lập tức bắt đầu phỏng vấn Lâu Tử Trần, hỏi hắn làm sao quen biết Nguyễn Môn.

Lâu Tử Trần cũng không hổ là ngay thẳng boy, trên căn bản đối với phóng viên vấn đề chính là hỏi gì đáp nấy.

Nguyễn Môn thấy tình huống phát triển có chút không đúng, hôm nay tốt xấu cũng là buổi tuyên bố của ( thích khách ), Lâu Tử Trần lại cứ như vậy dống trống khua chiên đoạt hết đất diễn của mọi người .

Từ khi hắn xuất hiện ,hai cái vai chính Vương Huy cùng Trình Vũ Huyên liền triệt để bị cho ra rìa làm bối cảnh.

Vội vàng đem Lâu Tử Trần kéo qua một bên, trả lời phóng viên nói: " À Ừm, hôm nay dù sao cũng là lễ tuyên bố ( thích khách ) , tôi cảm thấy các ngài vẫn là nên đem sự chú ý đặt vào bộ phim mới đúng ."

Sau đó nhìn về Lưu đạo bên kia nói: "Lưu đạo, bụng tôi có chút không thoải mái, có thể đi xuống trước hay không?."

Hắn chỉ là nam số ba, không có hắn lễ tuyên bố vẫn có thể cử hành như thường , nếu vẫn không đem Lâu Tử Trần mang đi, trận tuyên bố này nói không chừng chắc chắn sẽ bị làm hỏng.

Lưu đạo hiểu rõ ý tứ Nguyễn Môn, gật đầu đồng ý.

Những phóng viên kia vẫn không chịu buông tha Lâu Tử Trần, cứ tiếp tục truy hỏi không thôi.

Trình Vũ Huyên nhìn tình huống này, phỏng chừng tin tức tuyên bố hôm nay phóng viên viết ra tất cả đều sẽ là chuyện tình của Lâu Tử Trần và Nguyễn Môn, mà diễn viên nữ chính như nàng chẳng phải là một chút đất diễn cũng không có sao?

Phải cọ nhiệt độ mới được.

Trong vòng giải trí phương thức cọ nhiệt độ rất nhiều, nhưng là có một phương pháp tuy cũ mèm lại vẫn vô cùng hữu dụng.

Chờ Lâu Tử Trần đi ngang qua người, Trình Vũ Huyên làm bộ lắc lắc giày cao gót, dự định trượt vào lồng ngực Lâu Tử Trần.

Như vậy tin tức ngày mai nhất định sẽ là nàng, hot search cũng sẽ là nàng.

Chân uốn một cái, Trình Vũ Huyên nói ngã liền ngã , Lâu Tử Trần nhanh tay ra đỡ, mặc dù không đập được vào lồng ngực như ý định , nhưng cũng là đỡ nàng.

Phóng viên điên cuồng lưu giữ khoảnh khắc này, cứ vậy liền trở thành một tin tức lớn.

Vương Huy ở bên cạnh nhìn thấy, sắc mặt hơi đen, thầm mắng Trình Vũ Huyên tiểu tiện nhân, thủ đoạn thật cao tay.

Lâu Tử Trần đỡ lấy nàng xong liền lập tức buông lỏng tay. Trình Vũ Huyên vuốt vuốt tóc bên tai, một mặt e thẹn nói: "Tử Trần, cám ơn anh đã đỡ em, bằng không hôm nay em nhất định sẽ xấu mặt."

Ai biết Lâu Tử Trần mang bộ mặt hoàn mỹ anh tuấn xuất trần kia lại nghiêm túc nói: "Cô không cần nói cảm ơn với tôi , tôi vốn không hề muốn đỡ cô, tôi chỉ là sợ không dìu cô, cô sẽ ngã vào người tiền bối."

Lâu Tử Trần không thích nhìn thấy tiền bối đỡ nữ nhân khác, chỉ có thể hi sinh bản thân mình .

Trình Vũ Huyên: "..." Đây là người sao? Trước mặt nhiều ký giả như vậy, đối một mỹ nữ nói ra những lời này.

Các ký giả cũng là lại một lần nữa kiến thức được trình độ ngay thẳng boy của người này.

Tuy trong lòng mọi người đều hiểu rõ chiêu số muốn cướp đầu đề này của Trình Vũ Huyên, nhưng mà trắng trợn nói ra như cậy cũng chỉ có duy nhất một mình Lâu Tử Trần.

Nhìn Trình Vũ Huyên sắc mặt dần dần biến thành đen kia, bọn họ đều có chút đồng tình.

Ngươi muốn ngã vào lồng ngực ai cọ nhiệt đều tốt, cớ gì lại ngã vào một cái người ung thư ngay thẳng boy này !

Nếu không phải phóng viên ở đây, Nguyễn Môn thật sự muốn bật cười, nhanh chóng lôi kéo ống tay áo Lâu Tử Trần rời đi. Rất sợ hắn lại nói ra thêm một câu kinh người nào nữa.

Đến phòng hóa trang, Nguyễn Môn không nhịn được cười ra tiếng.

"Tiền bối, có chuyện gì mà buồn cười như vậy?" Lâu Tử Trần căn bản không cảm thấy chuyện lúc nãy mình làm có vấn đề gì.

"Cậu vừa nãy kia... Không có gì." Nguyễn Môn vốn là muốn chỉ điểm một chút, Lâu Tử Trần nói thẳng như vậy rất dễ đắc tội với người, thế nhưng lại nghĩ đến Trần Tuấn Kiệt còn không thể dạy dỗ được Lâu Tử Trần, hắn làm sao có khả năng làm được.

Trần Tuấn Kiệt cùng Phương Huỳnh Huỳnh hai người lúc này từ cửa vừa vặn bước vào.

Phương Huỳnh Huỳnh có điểm kỳ quái, xem cách hai người bọn họ ở chung, thật giống quan hệ Nguyễn Môn và Lâu Tử Trần so với mình tưởng tượng còn muốn tốt hơn.

Buổi họp báo tuyên bố giằng co nửa canh giờ liền kết thúc.

Tuyên bố xong một lát , Vương Huy cố ý đi đến bên cạnh người đại diện hỏi "Nguyễn Môn và Lâu Tử Trần khi nào thì nhận thức?"

Người đại diện Vương Huy là một nữ nhân , danh xưng Hà tỷ, lớn lên là một bộ dáng khôn khéo rất giỏi giao thiệp.

"Không rõ lắm, không nghe nói hai người bọn họ trước đây có từng hợp tác qua. Bất quá bọn họ là cùng một công ty, chuyện như vậy khả năng lớn là do công ty an bài."

"Giải trí Á tinh đem Lâu Tử Trần gọi tới giúp Nguyễn Môn cổ động, chẳng lẽ là dự định muốn nâng hắn?" Nếu như đúng là như vậy, Vương Huy cảm thấy không tốt lắm, hắn cũng không muốn lại để cho Nguyễn Môn một lần nữa có cơ hội đông sơn tái khởi.

Vừa vặn lúc này có một diễn viên khác đang gọi Vương Huy, hắn liền đi theo.

Trình Vũ Huyên đi phía trước tâm tình cũng không tốt lắm , vừa nãy Lâu Tử Trần tại buổi tuyên bố vạch trần tâm tư của mình, không biết những phóng viên kia ngày mai sẽ viết như thế nào đây.

Tuy nói vừa nãy người đại diện đã đi dàn xếp, nhiều người ở đó cũng thật khó bảo đảm , vạn nhất có một hai người tiết lộ ra ngoài, mặt của nàng liền có thể ném đi .

Ngẫm lại lại thấy giận!

Lâu Tử Trần cái kia đầu óc gỗ mục kia, lớn lên dễ nhìn thì có ích lợi gì.

Một đống người trở lại phòng hóa trang, phát hiện Nguyễn Môn cư nhiên vẫn còn ở nơi này không đi.

"Nguyễn Môn, cậu thật có bản lĩnh, một cái tuyên bố đang yên đang lành , vẫn cứ bị cậu làm thành cuộc hội họp của huynh đệ." Vương Huy ngồi ở trên ghế không khách khí nói.

Vương Huy hiện tại nhân khí có thể nói là cùng Lâu Tử Trần không phân cao thấp, một người là từ nhỏ đến lớn dựa vào tích lũy đi ra, một người khác là dựa vào bạo hồng.

Hắn cũng không muốn đi đắc tội Lâu Tử Trần đang hot, đem đầu mâu chỉ hướng Nguyễn Môn, thuận tiện cũng âm thầm chỉ trích một chút Lâu Tử Trần không có mắt nhìn người.

Lâu Tử Trần ngồi ở một bên đặt câu hỏi : "Tiền bối, anh ta là ai vậy ?" Dáng dấp hết sức chăm chú, khiến người khác rõ ràng người trước mắt này y thật sự không quen biết.

Nguyễn Môn: "... Cậu ta là Vương Huy."

Theo lý thuyết Vương Huy hiện tại cũng là nổi danh đầy người , cùng là đang "hot" tiểu sinh, Lâu Tử Trần coi như không hợp tác với hắn nhưng hẳn là cũng có nghe nói qua mới đúng.

Lâu Tử Trần nhất thời con ngươi sáng ngời: "anh ta là người vừa nãy đã giội nước trái cây vào người anh?"

Nguyễn Môn: "..."

Mọi người: "..." Lâu Tử Trần này thật đúng là cái gì cũng dám nói .

Vừa nãy có mấy người ngồi ở chỗ này tán gẫu, Lâu Tử Trần thấy được âu phục Nguyễn Môn bỏ trên ghế, mặt trên có một mảng đầy vết bẩn, thuận miệng hỏi chuyện gì xảy ra.

Phương Huỳnh Huỳnh liền đem sự tình nói đơn giản một chút.

"Nguyễn Môn, không nghĩ tới cậu còn biết cáo trạng. Làm sao? Dự định ôm đùi lớn Lâu Tử Trần cọ nhiệt độ sao ? Coi như cậu ôm đùi lớn Lâu Tử Trần cũng vô dụng, cậu cho rằng tôi sẽ sợ cậu ta sao?" Vương Huy không khách khí nói.

Bên cạnh một đống người đều nhìn tình cảnh này, muốn nhìn một chút tình huống tiếp theo sẽ phát triển ra sao.

Đã thấy Lâu Tử Trần cũng chậm chạp rót một ly nước trái cây , đi từ từ về hướng Vương Huy.

Mọi người thấy tình cảnh này, kinh ngạc nói: Cậu ta không phải cũng dự định giội Vương Huy đi?

Trợ lý văn văn của Vương Huy liền tiến lên, cản ở trước mặt : "Lâu lão sư, anh muốn làm cái gì?"

Mọi người nhìn động tác Lâu Tử Trần thật sự là muốn giội người, nhưng lại cảm thấy không có khả năng lắm, trong vòng giải trí đều giống nhau, am hiểu nhất chính là mặt cùng tâm bất hòa, có thể không trở mặt liền sẽ không trở mặt.

Huống hồ Lâu Tử Trần cùng Vương Huy cũng không có gì mâu thuẫn gì , cũng không thể thật sự vì một cái minh tinh lỗi thời như Nguyễn Môn mà đi gây sự với minh tinh đang hot Vương Huy đi.

Ai ngờ Lâu Tử Trần vung tay lên, cách văn văn đem nước trái cây giội thẳng lên người Vương Huy.

"A... Lâu Tử Trần, mày điên rồi?" Vương Huy không thể tin được, Lâu Tử Trần thật sự làm như thế, một gương mắt tuấn soái đổ đầy lửa giận. Âu phục cao cấp lúc này trên mặt đều đổ đầy nước trái cây, thấm vào bên trong áo sơ mi trắng, thậm chí ngay cả trên mặt cũng không thể may mắn thoát khỏi, thoạt nhìn còn chật vật hơn so với thời điểm Nguyễn Môn bị giội.

"Tôi không điên, tôi rất tỉnh táo." Lâu Tử Trần kkhuôn mặt tuấn tú phiêu dật , hết sức chăm chú nói.

(Ừ , ừ , anh là best tỉnh táo rồi =)))))))

Hà tỷ nhanh chóng lấy giấy ăn lau nước trái cây trên người Vương Huy , một mặt nhìn về phía Trần Tuấn Kiệt không vui nói: "Trần Tuấn Kiệt, A huy của chúng tôi cùng các cậu có thù hận gì, cậu quản nghệ sĩ dưới tay mình như vậy sao ?"

Trần Tuấn Kiệt bình tĩnh nói: "Nghệ sĩ của tôi làm sao hả ? Tôi cảm thấy rất tốt a, lớn lên đẹp trai lại khiêm tốn hiếu học."

"Cậu..." Hà tỷ liền chưa từng thấy chuyện như vậy bao giờ , người đại diện cư nhiên cho phép nghệ sĩ dưới tay mình thích gì làm nấy.

"Ai cũng không thể bắt nạt tiền bối, nếu có lần sau nữa tôi sẽ đánh người." Lâu Tử Trần tính khí bình thường tuyệt đối được coi là tốt, điều kiện tiên quyết là không được bắt nạt Nguyễn Môn .Thời điểm nói đánh người còn quơ quơ quả đấm, bộ dáng nghiêm túc làm cho mọi người đều hiểu, Lâu Tử Trần không phải nói đùa.

"Lâu Tử Trần, tao biết mày có hậu đài, thế nhưng mày thật sự không sợ tao đem chuyện ngày hôm nay nói ra sao? Đến lúc đó coi mày trong giới giải trí giãy dụa thế nào ." Vương Huy cầm khăn tay không ngừng lau chùi nước trái cây trên y phục , sắc mặt mù mịt nói.

"Tự nhiên." Lâu Tử Trần căn bản không sợ cái loại uy hiếp này.

Trần Tuấn Kiệt ở một bên cười nói: "Mày muốn đâm thì cứ việc đâm đi , mày không phải nói Tử Trần có hậu đài sao , cùng lắm hết thời thì về nhà kế thừa gia nghiệp mà thôi , ngược lại là bọn mày nếu làm lớn sự tình, bọn mày xác định có thể chịu được hậu quả ư ?"

Hà tỷ và Vương Huy tối sầm mặt, hai người bọn họ vì cớ gì lại không chiếu theo lẽ thường mà làm việc a?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net