Chương 136 + 137

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 136

Edit: YuTuyTien

"Đúng vậy! Căn cứ theo thông báo kết quả, khảo nghiệm đó đến từ hành tinh Thủy Lam!" Người nọ vội vàng báo cáo, vẻ mặt cũng đầy kích động.

"Thông tin thể chất thu thập ban đầu là cấp S!"

Chủ nhiệm buông phiếu kết quả xuống, lầm bầm nói: "Đợi đến khai giảng kiểm tra cho em lấy thêm một lần nữa, nói không chừng em ấy sẽ là Noel Elanques tiếp theo."

"A.... Ý ngài là vị điện hạ kia sao? Nhưng nhưng không phải y đã chết rồi à?"

"Haizz! Nếu bây giờ y còn sống, nói không chừng đã là bệ hạ của chúng ta."

"Noel Elanques?"

Lúc này, Lăng Sơ Nam đang nhìn vào tư liệu của người đàn ông được gọi là truyền kỳ này. Trên ảnh chụp, y mặc một bộ chế phục màu xanh biển, gương mặt lạnh lùng, chỉ từ ảnh chụp đã có thể cảm nhận được khí thế trên người của y.

Lăng Sơ Nam nhịn không được nhìn thêm vài lần, bình luận: "Kém hơn ta một chút."

098: "......"

Trong ghi chép được lưu lại, lúc ấy Noel là hoàng tử nhỏ nhất đế quốc, bởi vì có thiên phú xuất sắc, cho nên là người có khả năng được chọn trở thành hoàng đế đế quốc đời kế tiếp. Năm 15 tuổi, y nhập học vào học viện đế quốc, 20 tuổi tốt nghiệp, từ đó về sau tự nguyện xin ra tiền tuyến chiến đấu. Sau khi giao chiến với Liên Bang mười năm, y đã lập vô số chiến công, trở thành Chiến Thần bất bại trong lòng vô số người. Cuối cùng cũng là chính tay y bắt được thủ lĩnh của Liên Bang, thành công chiến thắng trận chiến cuối cùng, từ đó xác nhập Liên Bang.

Có điều, khi phi thuyền quay trở về đế quốc lại gặp phải nguy cơ trùng động có tỷ lệ 1/100 tỷ. Một chiếc phi thuyền với 580 quân nhân, toàn bộ mất tích. Hoàng đế đế quốc đã phái mấy trăm vạn quân liên tục tìm kiếm trong 10 năm, vẫn không thu hoạch được gì. Cuối cùng không thể không tuyên bố, hoàng tử Noel và đoàn quân thân vệ toàn bộ bỏ mình.

Sau khi Lăng Sơ Nam đã xem xong tư liệu cơ mật mà 098 sưu tập được, 098 mới tiếp tục nói.

"Ký chủ, kể từ khi nhân loại bước vào tinh tế cho đến nay, những thứ rơi vào trùng động chưa từng thoát được ra ngoài." Cho nên có lẽ Noel đã chết, mà người đã chết thì không thể nào là người nọ được.

Lăng Sơ Nam gật đầu: "Ta biết rồi."

Mặc dù nó cảm thấy kỳ lạ tại sao ký chủ nhà mình lại cảm thấy hứng thú với một người đã chết như vậy, nhưng sau khi nghe cậu trả lời, 098 vẫn nhẹ nhàng thở ra.

Sau đó 098 phát hiện, suy nghĩ này của mình đã đến quá sớm.

Ngay ngày hôm sau, Lăng Sơ Nam lái phi thuyền đến đế tinh, cậu không đến học viện đế quốc mà đi vào đường phố ở phía ngoài hoàng cung. Nói đến cũng khéo, trên đường đi cậu còn gặp được đương kim tiểu hoàng tử của đế quốc.

"098, lát nữa lúc ta nói chuyện với cậu ta, ngươi giúp ta thu thập giọng nói, vân tay và tròng đen của cậu ta."

"Vâng thưa ký chủ."

Tiểu hoàng tử là một beta thẹn thùng, nhìn qua chỉ khoảng 15 16 tuổi, hiển nhiên là lén chạy ra ngoài. Lúc đi ngang qua Lăng Sơ Nam, cậu ấy còn nhìn cậu thêm vài lần, Lăng Sơ Nam cười cười với cậu ấy.

"Xin chào."

Hiển nhiên tiểu hoàng tử không ngờ rằng Lăng Sơ Nam lại nói chuyện với mình, cậu ấy có chút hoảng loạn, một hồi lâu sau mới đỏ mặt nhỏ giọng trả lời.

"Xin chào, tôi muốn hỏi một chút, đường này là đi đến khu phố Tùng Nam đúng không?" Lăng Sơ Nam hỏi.

"Không... không phải." Tiểu hoàng tử nói, cậu ấy chỉ về một hướng khác.

"Khu phố Tùng Nam ở bên kia."

"Vậy à, cảm ơn cậu." Lăng Sơ Nam vươn tay ra.

"Đừng khách sáo." Tiểu hoàng tử rối rắm nắm lấy tay của Lăng Sơ Nam.

"098, người đã thu thập được chưa?"

Sau khi tạm biệt tiểu hoàng tử, Lăng Sơ Nam liền hỏi.

"Đã xong ký chủ." 098 trả lời.

"Ký chủ, ngài định làm gì vậy?"

Thấy Lăng Sơ Nam thần không biết quỷ không hay né tránh thủ vệ đi vào trong hoàng cung, trong lòng 098 liền run rẩy.

"Ký chủ cẩn thận, phía trước có thêm hai thủ vệ.

Vẻ mặt Lăng Sơ Nam đầy nhẹ nhàng đứng ở phía sau cây cột.

"Đừng nóng vội, ta chỉ vào đi dạo mà thôi."

Đi dạo mà cần phải đi sâu vào trong như vậy sao? Thấy Lăng Sơ Nam nhanh nhẹn đi qua nơi ở của các hoàng tử, 098 nghĩ nghĩ, nuốt xuống nghi vấn trong lòng. Có điều hiện tại nó đã hiểu tại sao lúc trước sau khi biết được tin tức của Noel, Lăng Sơ Nam liền kêu nó đưa bản đồ hoàng cung cho mình.

Dưới sự theo dõi của vô số người máy thủ vệ, Lăng Sơ Nam như đang ở chỗ không người, thuận lợi đi vào khu vực bí ẩn trên bản đồ hoàng cung.

"Ký chủ, tin tức ở nơi này đều trong trạng thái che chắn, tui không điều tra được tình hình bên trong như thế nào, cũng không thể mở cánh cửa này ra." 098 nói.

"Kiến nghị ký chủ đừng đi vào, để phòng ngừa có nguy hiểm xảy ra."

Mặc dù vô cùng bội phục Lăng Sơ Nam, nhưng 098 vẫn khuyên nhủ cậu.

Khi Lăng Sơ Nam đứng ở cửa, một màn hình trên cánh cửa màu bạc bên cạnh sáng lên.

[Mời nhập vân tay qua cửa]

098: "....." Nó không ngờ rằng trên thế giới này lại có phương pháp mở khóa nguyên thủy như vậy. Sau đó nó càng thêm khâm phục Lăng Sơ Nam. Ký chủ đúng là suy đoán như thần!

Lúc này 098 nhanh chóng đưa vân tay vào, sau đó nghe thấy tích một tiếng, cánh cửa tự động mở ra.

Sau khi đi vào, bên trong không phải là phòng nghiên cứu bí mật như 098 tưởng tượng, mà là một tiểu viện.

Lăng Sơ Nam không nói gì, lập tức đi vào căn phòng duy nhất bên trong.

098 có một dự cảm mãnh liệt, có một chuyện gì đó ngoài dự đoán của nó sắp xảy ra.

[Mời quét tròng đen.]

Lại có thêm một cánh cửa ở trước mặt.

098 vội vàng nhập tròng đen của tiểu hoàng tử vào trong.

[Kiểm tra thông qua, mời vào]

Phía sau cánh cửa là một phòng ngủ, trên giường trống rỗng, có điều khoang dinh dưỡng bên cạnh có một người đang nằm.

Sau khi thấy rõ bộ dáng của người nọ, 098 không nhìn được hít một hơi, sao lại có thể? Vừa nghĩ như vậy, nó liền vội vàng đọc lại ghi chép lưu trữ một lần nữa, cho dù là chính phủ lên tiếng hay là dân gian truyền miệng, thậm chí là ghi chép của hoàng thất cũng đều nói Noel đã chết. Tại sao y lại xuất hiện ở chỗ này? Hơn nữa điều quan trọng là, tại sao ký chủ lại biết y đang ở đây?

Người đàn ông vẫn trẻ trung như trên ảnh chụp, có điều dựa theo thế giới này, tuổi bình quân là 500 tuổi, hiện tại y cùng lắm chỉ mới 60 tuổi, hơn nữa cấp bậc tinh thần lực và thể chất càng cao thì thọ mệnh càng dài, cho nên nếu tính như vậy thì y vẫn còn rất trẻ.

Lăng Sơ Nam bước đến phía trước khoang dinh dưỡng, nhìn chằm chằm vào người đàn ông nọ vài giây, cậu vừa lòng gật đầu.

"Dáng người thật đẹp."

Vốn dĩ bây giờ Lăng Sơ Nam đã rất cao, có điều người đàn ông nọ ít nhất đã cao hơn 2 mét, mấu chốt là tỉ lệ dáng người và đường cong cơ bắp của ý đều có thể nói là hoàn mỹ, đặc biệt là vị trí nào đó ở nửa người dưới khiến cho Lăng Sơ Nam rất vừa lòng.

Sau đó tầm mắt của Lăng Sơ Nam dừng ở vách tường cách đó không xa.

Sau khi kiểm tra, 098 liền kinh ngạc: "Ký chủ, ở đó có một ngăn bí mật!"

Lăng Sơ Nam vươn tay gõ gõ vào vị trí của ngăn bí mật, trên vách tường xuất hiện một màn hình, trên đó là vô số con số.

[Mời nhập mật khẩu]

"098, có cách nào mở ra không?"

Lăng Sơ Nam màn hình một lúc, hỏi.

"Có, mời ký chủ đặt tay lên trên màn hình."

Lăng Sơ Nam nghe vậy liền vươn tay ra, sau 3 giây đồng hồ, cánh cửa của ngăn bí mật cạch một tiếng mở ra, bên trong có một quyển vở.

Lăng Sơ Nam mở nó ra, trong đó là những chữ viết xinh đẹp, có điều loại ngôn ngữ này đối với Lăng Sơ Nam là hoàn toàn xa lạ, cũng không phải là bất kỳ ngôn ngữ nào mà cậu từng biết đến.

"098, ngươi có biết ngôn ngữ này không?"

Cuối cùng cũng có thứ mà ký chủ xem không hiểu, 098 không khỏi có chút kiêu ngạo.

"Ký chủ, tui đã từng nhìn thấy loại ngôn ngữ này ở một thế giới khác."

Nói đến đây, 098 đột nhiên cứng đờ: "Không thể nào!"

"Làm sao vậy?" Lăng Sơ Nam hỏi.

"Lúc tui tiếp nhận tư liệu của thế giới này, đồng thời cũng tiếp thu văn hóa và tin tức mà nó sở hữu, trong đó không bao gồm loại ngôn ngữ này." 098 trả lời.

Có điều cho dù khó hiểu như thế nào, 098 vẫn đưa tư liệu về ngôn ngữ này truyền cho Lăng Sơ Nam.

Lăng Sơ Nam mở quyển vở ra lần nữa, không khỏi cảm thán một câu: "Cuối cùng cũng không thất học rồi."

Đúng như suy đoán của Lăng Sơ Nam, quyển vở này quả nhiên là một cuốn nhật ký, hơn nữa nhìn qua có lẽ chủ nhân chính là người đang nằm trong căn phòng này.

Ngày 25 tháng 8 năm 1057 lịch đế quốc, nhập học.

Ngày 26 tháng 5 năm 1062 lịch đế quốc, tham gia vào đội ngũ bộ đội cơ giáp Đệ Tam.

Ngày 6 tháng 5 năm 1013 lịch đế quốc, Andre xuất quân đánh lén hành tinh Hill, quân ta tổn thất ba vạn cơ giáp, tướng quân Olin tử vong, tôi thay thế nhậm chức.

Ngày 9 tháng 12 năm 1071 lịch đế quốc, đánh vào thủ phủ của Liên Bang, đại thắng.

.....

Những thông tin trong nhật ký đều rải rác, từ ngữ tương đối ngắn gọn, chỉ một trang giấy đã ghi lại những chiến tích truyền kỳ trên chiến trường cả đời của y. Tầm mắt của Lăng Sơ Nam đột nhiên dừng ở một dòng chữ rất lâu.

Ngày 01 tháng 03 năm 1072 lịch đế quốc, dư đảng của Liên Bang có ý đồ phá hủy hành tinh số 15772, đến đó khẩn cấp.

"Ký chủ, ngày 1 tháng 3 chính là thời gian Noel gặp phải nguy cơ trùng động trong ký lục." 098 báo cáo.

"Ừm, ngươi điều tra hành tinh số 15772 một chút." Lăng Sơ Nam nói.

"Vâng, ký chủ."

098 nghe vậy liền lập tức điều tra, chỉ trong chốc lát nó đã ngây người nói.

"Ký chủ, hành tinh số 15772 chính là hành tinh mà ngài lớn lên."

Nhìn người đàn ông đang nằm trong khoang dinh dưỡng, Lăng Sơ Nam lật sang trang tiếp theo.

Trang thứ hai dòng đầu tiên liền viết: Đây là một thế giới cằn cỗi, mặc dù thuộc địa rộng lớn nhưng lại không có chút linh khí nào, chỉ có thể tìm cách khác để tu hành. Nghiên cứu mấy chục năm, như tôi mong muốn, cuối cùng cũng tìm được phương pháp để thử, tìm được một người định mệnh, sau đó tu luyện. Để đề phòng quên mất, liền ghi lại ở đây đây.

Phía sau đều là công pháp tu hành, Lăng Sơ Nam lật xem một lần, đột nhiên gọi: "098."

"Vâng?" Hiển nhiên 098 vẫn chưa kịp phản ứng lại.

"Ký... ký chủ, có chuyện gì vậy?"

"Ngươi có biết công pháp này hay không?" Cậu chỉ vào quyển nhật ký.

"Thưa ký chủ, đây là công pháp song tu, là một phương pháp tu hành ở thế giới tu chân, cần phải có hai người cùng nhau tu hành." 098 trả lời.

"Có điều... sao y lại có thể là người xuyên không được?"

"Không có gì là không thể cả." Lăng Sơ Nam vươn tay gõ gõ lên khoang dinh dưỡng.

"Có điều ta không ngờ lần này y lại chật vật đến như vậy."

"......" Người ta đã thảm như vậy rồi mà ngày còn cười nhạo y. Rõ ràng người đàn ông kiên trì bảo vệ hành tinh kia nhất định là vì ký chủ vẫn chưa tái sinh đến thế giới này. Nghĩ như vậy, 098 không khỏi cảm thấy người đàn ông nọ càng thêm đáng thương.

Lúc này, ngón tay của Lăng Sơ Nam nhấn vào nút mở cửa khoang dinh dưỡng.

"Ký chủ! Đừng!"

Cuối cùng 098 cũng không thể ngăn cản động tác của ký chủ nhà mình. Sau khi đèn xanh sáng lên, dịch dinh dưỡng ở bên trong khoang nhanh chóng rút xuống, người đàn ông hoàn toàn bại lộ trước mặt Lăng Sơ Nam.

—--

Chương 137

Edit: YuTuyTien

"Ký chủ, hiện tại cơ năng trong cơ thể y hoàn toàn dựa vào dịch dinh dưỡng để duy trì, tùy tiện đưa ra ngoài không khí rất có thể sẽ lập tức tử vong." 098 vô cùng nôn nóng.

Vừa nãy nó đã kiểm tra, mặc dù cơ thể của người đàn ông nhìn qua rất hoàn chỉnh, nhưng không biết là vì nguyên nhân gì bên trong cơ thể y gần như hoàn toàn rơi vào trạng thái sụp đổ, không có một chỗ nào toàn vẹn, có thể duy trì sinh mệnh hoàn toàn là dựa vào ý chí của y và dịch dinh dưỡng chống đỡ.

"Đừng lo lắng, không dễ chết như vậy đâu." Lăng Sơ Nam vừa nói vừa vươn tay sờ soạng trên người y.

"Cảm xúc khi sờ lên còn tốt hơn nhiều."

Sau đó Lăng Sơ Nam liền sờ soạng toàn bộ cơ thể của người nọ một lần.

"......"

Một lúc lâu sau, thấy ký chủ nhà mình đã hoàn toàn trầm mê vào sắc đẹp, 098 liền sốt ruột nhắc nhở cậu.

"Ký chủ, y sẽ chết đấy!"

"098, tại sao ngươi lại quan tâm y như vậy? Ta rất ghen tị."

"Tui...." 098 bị câu trả lời của khiến cho nghẹn họng. Không phải nó đang muốn tốt cho cậu à.

Có điều 098 rất nhanh liền phát hiện bản thân đã nghĩ sai. Theo động tác của Lăng Sơ Nam, cơ bắp vừa nãy còn có chút run rẩy của người đàn ông dần dần trở nên bình tĩnh, nó có chút kinh ngạc, vội vàng kiểm tra tình trạng hiện tại của người đàn ông, không ngờ lại phát hiện y đã khôi phục rất nhiều. Mặc dù không đến mức hoàn toàn khỏe lại, nhưng tuyệt đối đã không còn nguy hiểm đến tính mạng.

Rất rõ ràng vừa nãy Lăng Sơ Nam không phải chỉ sờ soạng y, mà là đang chữa trị cho y.

"Xin lỗi ký chủ." 098 cảm thấy bản thân đã trách lầm Lăng Sơ Nam, nên nhanh chóng xin lỗi.

Lúc này bên trong thư phòng hoàng cung, một Alpha tuấn mỹ có dáng người cao lớn oai hùng đang xử lý công vụ, đột nhiên hắn nhìn thấy tin tức bên trong quang não, lập tức đứng dậy.

"Khải An!"

"Vâng, bệ hạ." Một quản gia Alpha đẩy cửa đi vào.

"Tiểu hoàng tử đâu rồi?"

"Thưa bệ hạ, sáng hôm nay Tiểu hoàng tử đã ra ngoài, hiện tại vẫn chưa trở về."

"Cái gì?"

—-

"Ký chủ, có người đang đi đến đây!"

"Ta biết rồi rồi."

Lăng Sơ Nam trả lời, sau đó cậu cúi xuống, kề sát vào người đàn ông, nâng cằm y lên, liếm liếm lên môi y, lập tức ghét bỏ nhíu nhíu mày.

"Toàn là mùi thuốc."

Mặc dù nói như vậy, nhưng động tác của cậu không hề dừng lại, cúi đầu cắn một ngụm lên vai người đàn ông, sau đó còn liếm liếm vết máu xung quanh miệng vết thương. Nhìn thấy miệng vết thương đã tự khôi phục lại, cậu còn vỗ vỗ gương mặt y, sau đó không hề hoang mang đứng dậy, đóng cửa khoang dinh dưỡng lại, dịch dinh dưỡng cũng lập tức tràn vào bên trong.

"Đi thôi."

Vừa ra đến cửa, dường như Lăng Sơ Nam cảm nhận được gì đó, quay đầu nhìn lại. Người đàn ông vốn dĩ vẫn còn hôn mê đang mở to mắt nhìn chằm chằm vào cậu.

Mặc dù 098 tự xưng có kiến thức rộng rãi, nhưng vẫn hoảng sợ. Có điều dường như Lăng Sơ Nam đã sớm đoán được, cậu mỉm cười tung ra một cái hôn gió, sau đó mới không nhanh không chậm ra cửa.

Ngay khi cánh cửa đóng lại, người đàn ông cũng lần nữa nhắm hai mắt.

"Bệ hạ, thuộc hạ đã kiểm tra, không có cánh cửa nào có dấu vết xâm nhập." Sau khi Khải An kiểm tra xong liền nói.

"Sao có thể như vậy được?" Người đàn ông cau mày, hắn nhìn lịch sử hiện lên trên quang não của mình vừa nãy, không ngờ lại trống rỗng, giống như vừa nãy chỉ là ảo giác của hắn.

"Vào xem thử."

Lúc Lăng Sơ Nam rời đi đã khôi phục mọi thứ về như cũ, không lưu lại bất kỳ dấu vết nào, vị hoàng đế này đương nhiên cũng không phát hiện ra bất kỳ manh mối nào.

"Bệ hạ, mọi thứ đều bình thường, Noel điện hạ vẫn không có ý thức."

Khải An kiểm tra căn phòng một lần, cuối cùng dừng tầm mắt ở phía trên khoang dinh dưỡng, tầm mắt đột nhiên cứng lại.

"Bệ hạ, điện hạ.... điện hạ ngài ấy...."

—--

Lúc này Lăng Sơ Nam đã quay trở lại đường phố.

"Ký chủ, vừa nãy y đã tỉnh lại sao?"

Đến bây giờ 098 vẫn chưa phục hồi tinh thần lại.

"Dựa theo tình trạng thân thể của y bây giờ, có lẽ phải mấy ngày nữa mới tỉnh." Lăng Sơ Nam trả lời.

"Vậy vừa nãy....." Chẳng lẽ nó đang nằm mơ hay sao?

"Nhất định là không nỡ rời xa ta." Giọng nói của Lăng Sơ Nam vô cùng kiêu ngạo.

"......" Tại sao trước kia nó lại không phát hiện ra ký chủ nhà mình lại tự luyến đến như vậy.

Một khoảng thời gian kế tiếp, Lăng Sơ Nam đều ở thư viện đế quốc bù lại các loại tri thức của thế giới này. Mặc dù 098 đã từng đề nghị cách học tập trực tiếp, nhưng lại bị Lăng Sơ Nam từ chối. Hệ thống học tập ngoại trừ tin tức nhiệm vụ thì những thứ khác rất dễ bị lãng quên, cho nên trừ khi cần thiết, nếu không Lăng Sơ Nam đều tương đối thích tự mình ghi nhớ.

Người quản lý thư viện duy nhất của đế quốc là một lão Alpha hơn 400 tuổi, ông đã có chút già, mỗi một người đến đọc sách ông đều cười tủm tỉm.

"Nhóc con, hôm nay đến sớm thế."

"Chào buổi sáng, ông." Lăng Sơ Nam gật đầu với ông lão.

"Hôm nay vẫn đọc sách cơ giáp chuyên nghiệp à?" Ông lão sờ sờ râu.

"Không ạ, cháu đã đọc về cơ giáp mấy ngày rồi, cháu phát hiện có rất nhiều đoạn lịch sử cháu không biết, cho nên hôm nay cháu bắt đầu xem lịch sử tinh tế." Lăng Sơ Nam cũng cười tủm tỉm trả lời.

"Bây giờ người trẻ tuổi thích đọc sách như cháu không còn nhiều nữa." Ông lão vô cùng vui vẻ nói.

"Thằng cháu của ông tháng sau đã khai giảng rồi mà bây giờ vẫn đang chạy lung tung chơi đùa, haizz."

"Ký chủ, sao ngài lại không trực tiếp tìm sách trên Tinh Võng? Ở đó có rất nhiều tư liệu in ra từ thư viện đế quốc mà."

098 nghẹn vài ngày cuối cùng cũng không chịu nổi, thừa dịp Lăng Sơ Nam đã đọc xong quyển sách trước mặt, sau đó trả trở về kệ sách nó liền hỏi.

Lăng Sơ Nam đọc sách rất nhanh, thậm chí có thể một lần đọc song song hai quyển sách, hơn nữa không biết có phải là do lực lượng linh hồn mạnh mẽ hay không, mà cậu có thể có được trí nhớ đã gặp qua là không quên được. Cậu lại lấy một quyển sách từ trên kệ xuống, trả lời 098.

"Hai ngày nữa ngươi sẽ biết."

Không nhận được đáp án từ chỗ Lăng Sơ Nam, 098 liền uể oải trải qua hai ngày.

Ngày thứ ba, Lăng Sơ Nam vẫn như cũ đi đến thư viện, lúc này thư viện vừa mới mở cửa, ông lão vẫn cười tủm tỉm chào hỏi cậu,

"A Thần, chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng, ông."

"Ký chủ, sao tui lại cảm thấy hôm nay ông lão có chút kỳ lạ." 098 vô cùng nhạy bén.

"Chỗ nào kỳ lạ?" Lăng Sơ Nam đi bộ lên lầu 3.

"Ký chủ, ở lầu 3 có người."

Lúc này, giữa vô số kệ sách, không có một bóng người, nhưng trong thư viện nhìn qua trống vắng này lại có một Alpha anh tuấn đến nỗi kiêu ngạo, tóc nâu mắt nâu, ánh mắt kiêu hãnh đang ngồi. Thỉnh thoảng anh ta nhìn về phía cửa một cái, vẻ mặt có chút không kiên nhẫn, thấy Lăng Sơ Nam xuất hiện, anh ta lập tức thẳng eo, không chớp mắt nhìn chằm chằm cậu, ánh mắt tràn đầy đánh giá.

"Ký chủ, là nam phụ số 1." 098 lập tức tìm được tư liệu của người này.

"Ký chủ, ngài đã biết anh ta sẽ đến đây sao?"

Nam phụ số 1 là con trai út của Tướng quân Willmore, tên là Carlod, nổi danh là kiêu ngạo, là bạn cùng phòng của nam chính Hạ Lâm. Vốn dĩ gần quan phải được ban lộc mới đúng. nhưng cố tình giữa đường xuất hiện một thái tử đế quốc, cho nên mới trở thành nam phụ.

Lăng Sơ Nam không trả lời vấn đề của 098, cũng không thèm liếc nhìn Carlod lấy một cái, cậu nhanh chóng đi đến khu vực ngày hôm qua vẫn chưa xem xong.

"Độ hảo cảm của nam phụ số 1 -10%, hiện tại độ hảo cảm là -10%."

"Ký chủ, ánh mắt của hắn giống như muốn đánh ngài một trận."

Lăng Sơ Nam ôm một đống sách vào trong ngực, không chút để ý nói.

"Anh ta đánh không lại ta."

098: "......" Đây không phải là trọng điểm! Chẳng lẽ ngài không phát hiện độ hảo cảm của anh ta đang giảm xuống hay sao?

Giữa Alpha với nhau trời sinh không tương thích, nhưng cố tình cho dù là nam chính hay là ba nam phụ đều là thuần Alpha, nhiệm vụ còn có yêu cầu biến thái phải xoát được 100% độ hảo cảm. 098 càng nghĩ càng cảm thấy không thể hoàn thành, lần này không lẽ ký chủ phải chịu cực chịu khổ hay sao?

Ngay khi Lăng Sơ Nam ôm một đống sách trở về chỗ ngồi, 098 liền tuyệt vọng phát hiện độ hảo cảm lại hạ thấp một lần nữa.

"Độ hảo cảm của nam phụ số 1 -10%, hiện tại độ hảo cảm là -20%."

Ký chủ tự mang hào quang vạn nhân mê nhà nó chưa từng bị người khác chán ghét đến như vậy!

Mặc kệ 098 đang lo lắng, nhưng dường như Lăng Sơ Nam hoàn toàn không phát hiện, bình thường cậu làm như thế nào thì hiện tại vẫn như thế đó, không hề để nam phụ ở bên cạnh vào mắt.

Tốc độ đọc sách của Lăng Sơ Nam rất nhanh, có điều cho dù là ai đứng ở trước mặt cậu cũng sẽ không cho rằng cậu đang đọc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net