Thế giới thứ 9 (Chương 134 + 135)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế giới thứ 9: ABO

Chương 134

Edit: YuTuyTien

"Hoan nghênh ký chủ quay trở lại không gian hệ thống. Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, nhiệm vụ lần này tổng cộng nhận được 20000 điểm năng lượng, nhiệm vụ phụ tuyến hoàn thành xuất sắc, nhận được gấp đôi điểm năng lượng. Hiện tại tổng điểm năng lượng là 48000. Cửa hàng hệ thống đã mở ra, xin hỏi ký chủ có muốn mua vật phẩm nào hay không?"

Lăng Sơ Nam nhấn mở cửa hàng hệ thống, nhìn một chút, sau đó trả lời/

"Có."

Khó có khi dưới tình huống nó không đề cử vật phẩm nào mà ký chủ lại chủ động muốn mua. 098 liền tò mò hỏi.

"Ngài muốn mua cái gì?"

"Cái này." Lăng Sơ Nam chỉ vào một vật phẩm mới ra.

"......"

"Sao vậy? Có vấn đề gì à?"

"Không có, ký chủ." 098 vội vàng trả lời.

"Khấu trừ 10000 điểm năng lượng, hiện tại điểm năng lượng còn 38000. Xin hỏi ký chủ có còn yêu cầu nào khác hay không?"

"Không có."

Mãi cho đến khi nhiệm vụ tiếp theo chuẩn bị mở ra, 098 vẫn không hiểu được tại sao ký chủ lại mua đồ vật đó, cuối cùng nó nhịn không được hỏi.

"Ký chủ, ngài mua thứ đó để làm gì?"

"Để...." Lăng Sơ Nam kéo dài giọng nói.

Sự tò mò của 098 đã bay lên cao.

"Để làm gì?"

"Để cho tiện."

"....." Thiếu chút nữa 098 đã phun một ngụm máu, nó không tin đâu. Mặc dù hiện tại thứ này đang giảm giá 50%, nhưng hiển nhiên Lăng Sơ Nam không phải loại người chỉ ham món lợi nhỏ này.

"Được rồi."

Lăng Sơ Nam có chút suy tư nhìn vào lòng bàn tay của mình, sau đó buông xuống.

"Bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo đi."

"Vâng thưa ký chủ. Đang lấy thông tin thế giới nhiệm vụ, đã lấy xong thông tin thế giới nhiệm vụ, bắt đầu truyền tống. Mong ký chủ chuẩn bị sẵn sàng."

—--

"Tiểu Thần! Tiểu Thần! Cậu thế nào rồi? Cậu không sao chứ? Cậu đừng chết mà!"

Lăng Sơ Nam bị một giọng nói chói tai đánh thức, cậu chỉ cảm thấy đầu vô cùng đau, vừa mở mắt ra còn chưa kịp nhìn thấy gì đã thấy trời đất quay cuồng một trận.

"Cậu...."

Nghe thấy Lăng Sơ Nam nói chuyện, không ngờ người nọ lại ghé lên người Lăng Sơ Nam khóc lớn.

"Hu hu hu... Tiểu Thần! Cậu không chết! Thật tốt quá rồi!"

Lăng Sơ Nam: "....."

Cơ thể vô cùng yếu ớt khiến cho Lăng Sơ Nam lần nữa hôn mê bất tỉnh. Lúc cậu tỉnh lại, thiếu niên kia đã không còn ở bên cạnh, chuyện này khiến cho Lăng Sơ Nam nhẹ nhàng thở ra. Cậu vận chuyển năng lượng mà mình mang đến một chút, có lẽ là do hiện tại cơ thể này quá yếu ớt, cho nên năng lượng mà cơ thể có thể chịu đựng vô cùng ít ỏi, cậu chỉ có thể lợi dụng dị năng chữa trị trị liệu những vết thương chí mạng trên cơ thể trước.

Sau khi điều chỉnh trạng thái cơ thể sẽ tạm thời không chết được, Lăng Sơ Nam liền gọi 098.

"098."

"Ký chủ, thực xin lỗi, nhiệm vụ lần này xảy ra một chút lệch lạc, sau khi tui nhận được nhiệm vụ liền liên hệ khẩn cấp lên phía trên, có điều được thông báo là nhiệm vụ không có bất thường." 098 có chút lo lắng.

"Ồ? Tình huống thế nào?" Lăng Sơ Nam hỏi.

"Là như thế này thưa ký chủ, vốn dĩ thân phận của ngài phải là một Beta, nhưng sau khi truyền thống đến đây ngày hôm qua, tui phát hiện ngài đã biến thành một Alpha..." 098 càng nói càng sốt ruột.

"Chỉ như vậy thôi?"

"A? Đúng vậy, chỉ như vậy thôi." 098 sửng sốt nửa giây, tiện đà nói thêm.

"Ký chủ, ngài không biết sự tình nghiêm trọng như thế nào đâu, nhiệm vụ lần này của chúng ta là phải khiến nam chính và nam phụ số 1 2 3 yêu ngài. Mà bọn họ đều là Alpha, nếu cùng giới tính sẽ không thể thu hút được!"(Tin chuẩn chưa em?)

Lăng Sơ Nam gật đầu, vẻ mặt đầy vô tội nói.

"Bây giờ ngươi có nói ta cũng không hiểu, ngươi cứ đưa cốt truyện truyền cho ta trước đi."

098 đang chuẩn bị tiếp tục tận tình khuyên bảo liền bị nghẹn lại.

".....Vâng, ký chủ."

Đây là một thế giới tinh tế Tom sue văn, so với bất kỳ thế giới nào mà Lăng Sơ Nam từng tiếp xúc đều không giống. Thế giới này có tận 6 loại giới tính, lấy nam nữ làm cơ sở, phân biệt ra thêm ba loại giới tính khác, bọn họ được gọi là Alpha, Beta và Omega.

Thế giới này nam chính là một Omega, tên là Hạ Lâm, không biết họ gì, có điều sau này điều tra ra được cậu ta là đứa con trai mất tích 20 năm của nguyên soái đế quốc tiền nhiệm. Có điều hiện tại cậu ta vẫn là một cô nhi sinh ra ở hành tinh rác rưởi nào đó.

Chuyện xưa đương nhiên là nam chính ngụy trang thành Beta, chuẩn bị đến học viện đế quốc học tập.

"098."

"Vâng, ký chủ, có chuyện gì vậy?"

"Không phải ngươi là hệ thống đi theo tuyến BG hay sao? Thế giới này hình như hai nam chính đều là nam nhỉ."

"Không phải ký chủ, thế giới này lấy bối cảnh là ABO, giới tính cũng có chút kỳ lạ, Alpha có thể xem là nam tính, Omega xem như nữ tính và Beta xem như song tính.

"Nếu vậy ta có một vấn đề."

"Ký chủ mời nói."

"Thông thường thì loại thế giới này, toilet công cộng ở ngoài sẽ phân bố như thế nào? Chia theo nam nữ hay là chia theo thuộc tính? Nếu chia theo thuộc tính, vậy thì có đến 6 WC, cũng quá đồ sộ rồi." Trong cốt truyện cũng không hề đề cập đến vấn đề này.

"......" Quả nhiên ký chủ là một người rất bất thường, cái lực chú ý kỳ lạ này... Có điều.... Rốt cuộc là phân bố như thế nào?

"Ký chủ, chuyện này tui cần phải điều tra tư liệu một chút."

Thân phận lần này của Lăng Sơ Nam lại là thanh mai trúc mã của nam chính, tên là Du Dĩ Thần. Từ nhỏ cậu đã cùng nam chính Hạ Lâm và một beta khác, ba người cùng nhau lớn lên.

Trong cốt truyện có nhắc đến bọn họ một lần, có điều là khi đã đến phần kết. Sau khi Hạ Lâm trở thành thái tử phi của đế quốc, cậu ta quay trở lại hành tinh rác rưởi bái tế bọn họ. Lúc ấy, nhân dân cả nước đều cho rằng Thái tử phi là một người tốt bụng luôn nhớ về cố nhân, điên cuồng tăng cao danh vọng cho cậu ta, mà cậu ta cũng càng được nhiều người kính yêu hơn.

Hiện tại cách thời gian nam chính đến học viện Đế Quốc đưa tin còn ba tháng.

Trong cốt truyện không hề nhắc đến việc hai người bạn thanh mai trúc mã của Hạ Lâm đã chết như thế nào. Lăng Sơ Nam kiểm tra ký ức của nguyên chủ một lần nữa, cuối cùng đã biết được nguyên nhân.

Thật là thú vị.

Ngay tối hôm qua, bãi rác trăm năm không có lấy một người đến mà bọn họ đang ở, không biết vì nguyên nhân gì lại có một vị khách không mời mà đến. Một tên đạo tặc Alpha cấp B vẻ mặt hung ác đột nhiên xông vào, lúc ấy chỉ có một mình beta còn lại ở nhà, bề ngoài của beta nọ có thể coi như tầm trung, không ngờ đạo tặc lại thấy sắc nảy lòng tham, liền tiền dâm hậu sát. Sau đó Du Dĩ Thần và Hạ Lâm cùng nhau trở về, nhìn thấy chỉ là thi thể của beta nọ.

Sau khi giết beta nọ xong, đạo tặc không hề rời đi, hắn vẫn còn ở trong phòng chờ hai người trở về.

Trong cốt truyện, vốn dĩ Du Dĩ Thần sẽ chết ở chỗ này.

Nguyên nhân chết là vì bảo vệ nam chính. Mà kỳ quá chính là, trong cốt truyện, mãi cho đến cuối cùng Hạ Lâm cũng không nói rõ nguyên nhân hai người bọn họ chết, cũng chưa từng nói qua tên của bọn họ. Lúc nhắc đến bọn họ cũng chỉ nói bọn họ chính là bạn bè tốt nhất của mình.

Mà sau khi hai người họ chết không lâu, Hạ Lâm liền tham gia khảo nghiệm nhập học của học viện đế quốc. Nếu không có ký ức mà chỉ xem cốt truyện, Lăng Sơ Nam cũng sẽ cảm thấy kỳ lạ. Tại sao một Omega ngay cả tư cách tham gia cũng không có lại có thể tham gia khảo nghiệm của học viện Đế Quốc? Có điều, nếu dựa vào tag thuần Tom sue văn, thì người đọc bình thường sẽ không để ý đến chuyện này.

Hiện tại Lăng Sơ Nam đã hiểu được, cái tên mà Hạ Lâm sử dụng sau đó chính là tên của beta kia.

"Ký chủ, có vấn đề gì sao?"

Thấy Lăng Sơ Nam không nói gì, 098 có chút kỳ lạ.

"Không có gì, ta chỉ cảm thấy nam chính mà chúng ta gặp được càng ngày càng thú vị mà thôi." Lăng Sơ Nam cười nói.

"Lúc nãy ngươi nói thân phận lần này của ta hẳn là beta, là Burang kia sao?"

Burang chính là beta đã nhận hết mọi khuất nhục, sau đó còn bị Hạ Lâm chiếm mất thân phận. Sở dĩ cậu ta được xem là vai ác là bởi vì cậu ta không chết, sau đó cậu ta đã từng vạch trần thân phận của Hạ Lâm trên tinh võng, suýt chút nữa đã khiến danh dự của Hạ Lâm mất sạch. Có điều sau đó cậu ta gặp tai nạn, chết trong biển sao mênh mông.

"Đúng vậy ký chủ." 098 trả lời.

"Đến cả nhiệm vụ lần này cũng là vì cậu ta mà thiết lập."

"Ồ? Nhiệm vụ là gì?"

098: "Thưa ký chủ, nhiệm vụ lần này là, một - trở thành nguyên soái đế quốc, hai - trừng trị tên đạo tặc, tìm ra người đứng sau màn, ba - nhận được những đãi ngộ mà bản thân vốn nên có được."

Sợ Lăng Sơ Nam vẫn chưa hiểu rõ, 098 liền bổ sung.

"Chính là những thứ mà nam chính dùng thân phận của Burang để có được ngài đều phải đoạt lại, vừa nãy tui đã thay ngày tính toán, bao gồm độ hảo cảm của nam phụ số 1 2 3 và thái tử đế quốc, cùng với vinh dự người đứng đầu hệ cơ giáp 5 năm liền. Còn về việc nguyên soái tiền nhiệm nhận thân, xét thấy ngài không phải là nam chính, gen cũng không thể ghép đôi, tui đã xin chỉ thị của cấp trên, chỉ cần ngài khiến nam chính không thể nhận thân thành công là được."

"Ta biết rồi." Lăng Sơ Nam trả lời.

"Ký chủ, ngài không có vấn đề gì sao?" 098 thấp thỏm hỏi.

"Ta nên có vấn đề gì à? Không phải ngươi đã kêu ta đi câu dẫn nam chính và nam phụ à?"

"....Khụ khụ."

Nhận ra bản thân lại hỏi một vấn đề ngốc nghếch, 098 vội vàng nói sang chuyện khác.

"Bởi vì nhiệm vụ lần này là phải công lược nhiều mục tiêu, cho nên tạm thời sẽ có chức năng nhìn thấy độ hảo cảm của mục tiêu nhiệm vụ, độ hảo cảm sẽ được 098 thông báo."

Sau khi 098 đã thông báo nhiệm vụ xong, cánh cửa nhỏ của căn phòng cũ nát liền kẽo kẹt một tiếng mở ra, nam chính Omega với diện mạo thanh tú đáng yêu đẩy cửa đi vào, trong tay cậu ta cầm một bình thuốc màu lam. Thấy Lăng Sơ Nam đang nhìn mình, cậu ta liền vui vẻ ra mặt.

"Tiểu Thần! Cậu tỉnh rồi! Đây là thuốc trị thương tôi vừa mới đổi được ở chỗ ông Mies, cậu uống xong là sẽ khỏe thôi."

Lăng Sơ Nam mỉm cười với Hạ Lâm.

"Tôi không sao hết."

"Cậu bị thương rất nghiêm trọng, đều là lỗi của tôi...."

Nói xong Hạ Lâm liền bắt đầu hu hu khóc.

"Nếu không phải vì bảo vệ tôi, cậu... cậu... Burang đã như vậy rồi, nếu cậu xảy ra chuyện gì thì tôi...."

"Đừng khóc mà Tiểu Lâm, đừng khóc." Lăng Sơ Nam đầy hoảng loạn an ủi cậu ta.

"Tôi uống thuốc... uống thuốc là được chứ gì?"

"Ừm!"

Hạ Lâm xoa xoa mắt, sau cơn mưa trời lại sáng, vẻ mặt đầy trông mong nhìn Lăng Sơ Nam.

"Tiểu Thần, ông Mies nói, uống xong thuốc này cậu nhất định có thể khỏe lại.

"Ký chủ, theo kiểm tra đo lường, đây là thuốc trị liệu thấp kém, đối với thân thể của người dùng sẽ tạo nên thương tổn vĩnh viễn không thể chữa trị, rất có thể sẽ dẫn đến cái chết. Hơn nữa, một tiếng sau khi sử dụng không thể cử động, kiến nghị ký chủ không nên uống."

Dưới ánh mắt mong chờ của Hạ Lâm, Lăng Sơ Nam từng ngụm từng ngụm uống hết thuốc chữa trị. Quả nhiên miệng vết thương sâu đến tận xương trên cánh tay cậu bắt đầu dần dần khép lại.

098 vừa gấp lại vừa tức, tại sao cái chủ lại không nghe lời khuyên chứ!

Vẻ mặt Hạ Lâm đầy hưng phấn.

"Thật tốt quá Tiểu Thần! Quả nhiên ông Mies không có gạt tôi! Cậu có đói bụng không? Tôi đi tìm thức ăn cho cậu!"

Nói xong, cậu ta liền chạy ra ngoài.

Hạ Lâm chỉ mới rời đi được nửa phút, 098 đột nhiên sợ hãi kêu lên.

"Ký chủ, cháy rồi!"

Khói đặc từ cửa sổ thông khí và khe cửa điên cuồng tràn vào, ngọn lửa đã nhóm toàn bộ rác rưởi xung quanh căn lều đơn sơ bốc cháy, âm thanh thiêu đốt bùm bùm giống như giọng nói của Tử Thần.

Lăng Sơ Nam xoay người ho khan một tiếng, phun ra một ngụm nước thuốc.

098: "Ký chủ, không phải ngài đã uống rồi sao?"

"Nhìn ta có giống ngốc đến vậy không?"

"Vậy tại sao miệng vết thương của ngài lại khôi phục được?" Vấn đề này suýt chút nữa 098 đã buộc miệng nói ra. Có điều cũng may nó đã kịp thời nhớ đến dị năng chữa trị của Lăng Sơ Nam, cho nên mới không đem vấn đề bại lộ chỉ số thông minh của mình hỏi ra, nó lại lần nữa chuyển sang chuyện khác.

"Ký chủ, vừa nãy tui luôn quan sát nam chính, là cậu ta ném một cái bật lửa vào đồ dễ bắt cháy."

Tên nam chính này đúng là quá xấu xa! Có điều hiện tại lửa sắp lan đến đây.

"Ký chủ, chúng ta mau đi thôi!"

"Từ từ đã."

Lăng Sơ Nam lại gọi 098.

"Còn một vấn đề nữa."

"Là vấn đề gì?" 098 đã gấp muốn chết.

"Rốt cuộc toilet phân chia như thế nào?"

—--

Chương 135

Edit: YuTuyTien

098 bị vấn đề bất thình lình của Lăng Sơ Nam khiến cho trở tay không kịp, có điều nó vẫn nhanh chóng trả lời.

"Ký chủ, vừa nãy tui đã điều tra, nhà vệ sinh công cộng chia thành ba ngăn, lấy tiêu chuẩn của Alpha, Beta và Omega để chia, không lấy tiêu chuẩn của nam nữ.

"Ồ."

Lăng Sơ Nam gật đầu, thấy ngọn lửa đã sắp lan đến cửa, cậu không hề hoang mang nói.

"Đến lúc rồi, chúng ta đi thôi."

098: "....."

Tại sao nó lại cảm thấy vấn đề này của Lăng Sơ Nam chỉ đang kéo dài thời gian?

"Tiểu Thần! Tiểu Thần!"

Bên ngoài vang lên tiếng khóc của nam chính.

"Tiểu Thần vẫn đang ở bên trong, cậu ấy đang bị thương, ông Mies, ông mau buông cháu ra, cháu muốn vào cứu cậu ấy!"

Ông lão an ủi nói: "Hạ Lâm, bây giờ lửa cháy rất lớn, con đi vào cũng là chịu chết, đừng xúc động.

"Không! Xin ông hãy buông cháu ra! Cháu muốn vào đó!"

Lúc này cách thời gian nổi lửa đã qua 10 phút, căn nhà này vốn dĩ là dùng những vật liệu dễ cháy để xây thành. Lăng Sơ Nam ở trong góc phòng, ngọn lửa tạm thời vẫn chưa cháy đến chỗ của cậu, nhưng khói đặc và nhiệt độ cao đã khiến cho ly nước vốn dĩ đặt bên cạnh cậu bốc hơi.

Bức tường ở phía sau phòng đã nứt ra, ngọn lửa bắt đầu cháy lên trên, Lăng Sơ Nam một bên nghe tiếng la tê tâm liệt phế trọng tình trọng nghĩa bên ngoài, một bên cười lạnh. Cậu dùng chân đá văng vách tường ra, nhanh chóng đi vào trong ngọn lửa.

Nghe thấy tiếng cười lạnh của Lăng Sơ Nam, 098 không nhịn được run lập cập. Ký chủ tức giận, nam cính sắp xui xẻo rồi.

Có điều, 098 đột nhiên phát hiện ký chủ nhà mình lại không đi về phía cánh cửa gần nhất để ra ngoài, mà đi về một bên khác.

Một đường này của Lăng Sơ Nam có thể nói là rất thuận lợi, ngọn lửa vốn dĩ điên cuồng tàn sát bừa bãi ngay khi cậu đi qua liền tự động tách ra, dường như đang nhường đường cho cậu. Có điều bởi vì phương hướng cậu chọn là nơi lửa cháy lớn nhất, cho nên khắp nơi đều đã bị ngọn lửa lấp đầy, đi được gần 20 phút, cuối cùng Lăng Sơ Nam mới rời khỏi đám cháy.

"Giá trị nghịch tập +10%, hiện tại giá trị nghịch tập là 10%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

Sau đó lại đi thêm hơn mười phút nữa, Lăng Sơ Nam đột nhiên ngã xuống, 098 lập tức hoảng hốt.

"Ký chủ!"

098 nhanh chóng kiểm tra tình trạng thân thể của Lăng Sơ Nam, phát hiện chỉ là kiệt sức nên ngất đi, cuối cùng nó cũng nhẹ nhàng thở ra. Lúc này, nó liền cảm thấy may mắn bởi vì lúc trước Lăng Sơ Nam lựa chọn mua hắc ám chi lực, cho nên với tình trạng khí độc và lửa lớn xâm nhập vẫn có thể cầm cự lâu như vậy, nếu chọn quang minh chi lực, rất có thể trên đường đi đã xong đời.

Có điều hiện tại 098 vẫn chưa biết được ký chủ nhà mình rốt cuộc lợi hại đến mức nào, chỉ dựa vào năng lượng khôi phục chưa đến 10% đã có thể cầm cự được 20 phút dưới hoàn cảnh như vậy, loại kỹ năng khống chế có thể nói là hoàn mỹ này, cho dù tìm kiếm trong tất cả các nhiệm vụ giả cũng không tìm được một người nào khác.

Trận hỏa hoạn này cháy suốt hai ngày liền, Lăng Sơ Nam cũng hôn mê trên phần đất trống bí ẩn hai ngày. Ngày thứ ba, lúc cậu tỉnh lại, miệng vết thương trên người cậu đã được gì năng chữa trị trị liệu kha khá, có điều hắc ám chi lực trong cơ thể bởi vì tiêu hao quá mức nghiêm trọng, vẫn còn đang trong trạng thái khôi phục.

Lúc này, trên người của Lăng Sơ Nam cũng chỉ có một bộ quần áo rách rưới và một vòng tay thân phận. Có điều ở trên tinh cầu này, vòng tay thân phận chỉ có một tác dụng duy nhất là chứng minh, còn việc chủ nhân của nó đã sống hay chết sẽ không có ai quan tâm.

Hiện tại, Lăng Sơ Nam đầu bù tóc rối, vô cùng giống với một người vừa mới chui ra từ đống rác. Cậu chậm rãi ngồi dậy, hất hất mái tóc có chút dài về phía sau, nhìn bàn tay khớp xương rõ ràng của mình, cậu liền nhặt một nửa tấm gương ở đống rác gần đó lên soi thử.

Mặc dù gương mặt có chút bẩn, nhưng người trong gương ngũ quan rõ ràng, sở hữu một đôi mắt màu đen trong veo, có thể nói là khá anh tuấn. Lăng Sơ Nam vừa lòng gật đầu, cậu chưa từng tiếp nhận qua bộ dạng khí khái đàn ông như thế này đâu. Loại trải nghiệm này quả thật... quá tuyệt vời!

"Ký chủ, cuối cùng ngài cũng tỉnh rồi!"

098 cẩn thận trông chừng hai ngày vô cùng vui vẻ, sau đó tranh công nói.

"Hôm qua có hai người nhặt rác đến đây, suýt chút nữa đã phát hiện ra ngài, cũng may tui kịp thời giấu ngài đi."

"Ừm, làm rất tốt."

"Ký chủ, ngài không định hành động cùng với nam chính hay sao?" 098 vì nhiệm vụ mà suy xét hỏi.

"Nhiệm vụ lần này có lẽ ở bên cạnh nam chính sẽ tốt hơn một chút."

"Ở bên cạnh cậu ta? Chờ cậu ta lại giết ta thêm lần nữa sao?" Lăng Sơ Nam hỏi.

"....Cũng đúng, tên nam chính này quá độc ác."

Không ngờ chỉ vì tư cách tham gia khảo nghiệm liền giết hai người bạn cùng cậu ta lớn lên từ nhỏ, đúng là không thể nói lý mà.

Mấu chốt chính là, hiện tại Lăng Sơ Nam không thể giết chết cậu ta.

"Điều tra được tình trạng của Burang không?" Lăng Sơ Nam hỏi.

"Thưa ký chủ, trong cốt truyện không hề miêu tả tình trạng của Burang, chỉ nói cậu ta được một người tốt cứu, có điều tui nghĩ cậu ta vẫn đang ở trên tinh cầu này. Vấn đề là nơi này ngăn cách với bên ngoài, chỉ có một số ít nơi có thể tiếp xúc với tinh võng, cho nên thực xin lỗi, hiện tại tui không thể điều tra được cậu ta đang ở đâu."

"Không sao cả, ngươi cứ chú ý tung tích của cậu ta là được."

"Vâng, ký chủ." 098 trả lời.

"Bây giờ ngài định làm gì?"

Hiện tại cách thời gian cốt truyện bắt đầu vẫn còn một đoạn thời gian, bài khảo nghiệm tư cách nhập học vào học viện đế quốc cũng phải đợi đến tháng sau.

"Dưỡng thương." Lăng Sơ Nam lại nằm xuống.

"098, trong thẻ thân phận của ta vẫn còn 500 tinh tệ, ngươi giúp ta kiếm thêm tiền sau đó mua một tấm vé đến đế tinh."

Đối với năng lực kiếm tiền của 098, Lăng Sơ Nam vẫn rất yên tâm, đặc biệt là năng lực khống chế gian lận trên internet, đủ để nó có thể thần không biết quỷ không hay dọn sạch ngân hàng trên thế giới internet.

—--

20 ngày sau, Lăng Sơ Nam lái một chiếc phi thuyền rời khỏi hành tinh rác rưởi.

Cùng lúc đó, ở một khu phố bần cùng khác trên hành tinh rác rưởi, một ông lão gương mặt tràn đầy nếp nhăn, một bên ho khan một bên khuyên nhủ.

"Hạ Lâm, con là một đứa trẻ tốt, chuyện cũng đã xảy ra nhiều ngày rồi, con đừng quá khổ sở nữa. Nếu không bọn Tiểu Thần ở trên trời nhìn thấy cũng sẽ buồn bã."

"Nhưng tại sao lại như vậy chứ? Vốn dĩ chúng cháu đã nói sẽ cùng nhau đến đế tinh, cùng nhau tham quan học viện đế quốc."

Vẻ mặt của Hạ Lâm tràn đầy buồn bã, cậu ta ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào thông báo tham gia khảo nghiệm của Burang trong tay mình.

"Ông Mies, tại sao lại như vậy chứ?"

"Đó là thông báo tham gia khảo nghiệm của Burang à?"

Ông Mies lại ho một tiếng, thấy Hạ Lâm gật đầu liền thở dài.

"Haizz, đứa bé đáng thương."

Ông Mies lắc lắc đầu, thở một hơi thật dài.

Hai ngày sau.

Ngay khi bước ra khỏi phi thuyền, Lăng Sơ Nam liền hít thật sâu một hơi.

"Cuối cùng cũng sống lại rồi."

Phi thuyền kia mặc dù là phi thuyền chở hành khách, nhưng bởi vì chỉ toàn đi qua những tinh cầu hoang tàn vắng vẻ, cho nên không có bao nhiêu khách, cơ sở vật chất bên trong phi thuyền cũng vô cùng đơn sơ, ngồi bên trong quá lâu sẽ khiến cho người khác có cảm giác khó thở. Có điều cũng may trạm cuối cùng của nó là một hành tinh du lịch,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net