Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại cửa học viện.

"Sakura... Cậu chậm quá đi ~"

"Ha... A" Sakura che miệng ngáp, ánh mắt buồn ngủ mông lung phất tay một cái, theo hai người họ đi vào.

"Như vậy mà cũng muốn tham gia thi tuyển Chuunin, tốt nhất các người nên cút đi thôi."

"Các ngươi vẫn là lũ nhóc vẫn chưa dứt sữa mà thôi. "

"Làm ơn, cho chúng tôi qua đi." Một cô bé với hai búi tóc đáng yêu đỡ một... Ân, Kappa, mà thỉnh cầu, nhưng bị một đấm đánh ngã trên đất.

"Thật kinh khủng..." Thí sinh vây xung quanh không nhịn được mà xôn xao.

Người có quả đầu nhím dán băng dính trên mặt híp mắt:

"Nghe kỹ đây, đây là ý tốt của bọn ta. Thi tuyển Chuunin rất khó khăn."

"Có người vì cái danh Ninja mà bỏ mạng, có người lại tàn phế, chúng ta đã chứng kiến từ nhiều lần trước rồi."

"Những Chuunin thường trở thành đội trưởng của một tiểu đội. Một khi nhiệm vụ thất bại, đồng đội ngã xuống, tất cả trách nhiệm thuộc về đội trưởng. Bọn nhóc các ngươi liệu có thể đảm đương được chuyện đó hay không?"

"Đánh đuổi những kẻ căn bản không thể đỗ như các ngươi thì có gì sai?"

Sakura chống tay lên bả vai của Naruto, nheo mắt:

"Ồn ào quá..."

"Ây... Sakura~" Naruto đỏ mặt.

"Ngươi nói không sai, nhưng chúng tôi vẫn phải đi qua đây, mặt khác, vui lòng giải trừ trò ảo thuật rẻ tiền này, chúng tôi phải lên tầng ba có việc." Sasuke nhét hai tay vào túi, rất ngầu khinh thường nói với hai người kia.

"Tầng ba?"

"Hắn đang nói gì vậy?"

Thí sinh xung quanh nghị luận sôi nổi.

"Ồ"

"Nhận ra rồi à." Hai người đứng chắn trước cửa tỏ ra bất ngờ.

"Thế nào, Sakura. Hẳn cậu nhận ra sớm nhất phải không?" Sasuke nghiêng đầu nhìn Sakura vẫn đang trong trạng thái mông lung.

"Này..." Sakura lười nhác nhấc tay "Đây là tầng hai, tuy dùng ảo thuật thay đổi biển hiệu..."

Cô liếc nhìn các thí sinh Konoha xung quanh:

"Đều là người của Konoha, ngay cả khi không phát hiện ra đây là ảo thuật, ít nhất cũng phải biết đếm chứ..."

Nghe xong, toàn bộ thí sinh toát mồ hôi... Bọn họ thực sự không nghĩ đến, đột nhiên thành kẻ ngu...

"Không tệ chút nào, nhưng chỉ có thể nhìn mà không thể phá!"

Tên có kiểu đầu con nhím trừng mắt lên, hai tay chống lên sàn nhà, một chân đá ngang qua không trung, đánh về phía Sasuke.

Sasuke nhấc chân phản kích.

Vừa lúc đó, một...

Sakura say xe một trận, xoay người, lưng tựa lưng với Naruto. Không muốn nhìn tới...

Thí sinh kia chen vào giữa bọn hắn, dùng tay không nắm lại chân của hai người. Nhị thiếu kinh ngạc.

"Này, hoàn toàn khác với dáng vẻ bị đánh bại lúc này..."

Hyuga Neji và Tenten bước tới.

"Chuyện gì vậy, chúng ta đã thoả thuận rằng không gây chú ý rồi mà."

"Nhưng mà..."

"Ai" Naruto khó hiểu nhìn người kia tiến đến gần mình.

Sakura muốn lập tức biến mất, sao cô có thể quên còn có phân cảnh này!!

"A... Thì ra là vậy" Tenten đầy mặt bất đắc dĩ mà lắc đầu một cái.

Cậu trai mặc một bộ áo liền thân màu xanh đi tới, nhìn Sakura vẫn trốn phía sau lưng Naruto.

"Mình là Rock Lee, cậu là Saruka phải không?"

"Ahrle? Sakura... Tìm được cậu rồi nha." Naruto giờ mới hiểu được, nhích qua một bên.

Sakura thở dài. Xoay người, đuôi mắt nhảy liên tục nhìn người trước mặt.

"Ân..."

Ngay sau đó, má Lee ửng đỏ, duỗi ra một ngón tay cái, nháy mắt, nhe răng trắng loá:

"Hãy đi cùng mình! Mình sẽ bảo vệ cậu đến chết!"

"KHÔNG !" Sakura không hề do dự.

"Vì sao?" Lee cúi đầu thất bại.

"Quá hại mắt ..." Sakura che mắt xoay người.

"A... Ha ha..." Naruto ở một bên ôm đầu cười hắc hắc .

"Này, cậu kia." Neji đi lên trước "Cậu tên gì? "

Sasuke quay đầu:

"Trước khi hỏi tên của người khác, hãy xưng tên của mình. "

"Xem ra là tân binh, bao nhiêu tuổi?"

"Ta không có nghĩa vụ trả lời ngươi. "

Sakura nhìn hai người, đều là NO.1, một là khoá trước, một là khoá này.
Vì muốn giải toả không khí, cô ôm cánh tay đi lên trước.

"Sasuke, Naruto, đi thôi."

Đi ngang qua một phòng khách, Sakura dừng bước.

"Sao thế?" Sasuke quay đầu.

Sakura cau mày.

"Cậu theo chúng tôi có chuyện gì sao?"

"Tên có đôi mắt đen kia."

Lee đứng trên cầu thang nhìn xuống Sasuke.

"Nếu ngươi không phiền, thì đấu với ta chứ?"

"Quyết thắng bại ngay tại đây?" Sasuke nhíu mày.

"Đúng." Lee nhảy xuống đi về phía này "Tôi tên Rock Lee. Cậu đã nói muốn hỏi tên người khác phải xưng danh trước phải không, Uchiha Sasuke?"

"Hừ, biết thì tốt." Nhị thiếu mặt không cảm xúc nhìn hắn.

Lee bày ra tư thế.

"Tôi muốn đọ sức với cậu một trận. Thử xem, kĩ thuật của tôi có vượt qua được dòng tộc Ninja nổi tiếng hay không. Hơn nữa..."

Cậu ta nhìn về phía Sakura, nháy mắt.

"⊙﹏⊙! " Sakura ôm đầu ngồi xổm xuống "Đừng nhìn ta như vậy..."

Cả người đều run lên.

"Cậu là thiên sứ của mình!" Lee hôn gió một cái.

Sakura cả người phát ra hắc khí, cúi đầu từ từ đứng lên. Đầu ngón tay loé ra lôi điện.

"Này ! Sakura... Bình tĩnh ! Bình tĩnh !" Naruto ở một bên ôm chặt lấy Sakura, Sasuke nắm lấy hai cổ tay cô "Bình tĩnh đi, Sakura !"

Chỉ có Lee không hiểu nhìn ba người họ.

"Này ! Lông mày đậm, đừng có nói lung tung nữa, Sakura nổi giận thì ngươi xong đời!" Naruto lớn tiếng hô.

"Tên ngu ngốc này !" Sasuke tức giận trừng mắt về phía Lee.

"A? ?" Lee vẫn lơ ngơ.

Sakura hít một hơi thật sâu.

"Thả mình ra."

Naruto và Sasuke nhìn cô một cái, xác định cô sẽ không phát điên, lúc này mới buông ra.

"Đã biết ta mang họ Uchiha vẫn khiêu chiến, nói thẳng ra, ngươi đúng là ngu ngốc."

"Để ta dạy cho cậu biết, cái tên đó là như thế nào."

Khuôn mặt Nhị thiếu tối sầm, ánh mắt dần thay đổi.

"Sasuke." Sakura đi tới bên cạnh hắn lặng lẽ thì thầm "Thể thuật của hắn rất hữu dụng với cậu..."

Sasuke kinh ngạc, liếc nhìn Sakura. Sakura chớp chớp mắt, trở về bên cạnh Naruto tựa tường hứng thú chờ đợi.

Nhìn nhị thiếu bị đá bay, lại nói, nếu không có lần tỷ thí này, chiêu "Sư tử gầm" trong trận đấu cuối cùng cũng không ra đời... Nhị thiếu, đành để cậu chịu thiệt một chút vậy.

Giương mắt nhìn trần nhà, Khu rừng chết... thực sự đáng ghét aaa!!!

Ánh mắt Sakura bỗng nhiên biến đổi, giơ tay thả ra roi Chakra, cuốn lấy eo Nhị thiếu, kéo hắn đến bên người. Đồng thời, băng vải của Lee bị một thanh kunai ghim lên vách tường, kéo ngược cậu ta lại.

"Chấm dứt ở đây đi! Lee !"

Rùa đen !! Naruto trợn mắt há mồm nhìn con rùa đen khổng lồ kia.

"Vẫn ổn chứ? Sasuke?" Sakura không để ý, quay đầu nhìn Nhị thiếu.

"Không sao." Nhị thiếu xoa xoa khuỷu tay.

"Đừng nản chí nha, Sasuke, thể thuật của cậu ta là do quanh năm rèn luyện mà tích luỹ được, cậu cũng không phải Ninja chuyên tấn công bằng thể thuật."  Sakura cười nhìn hắn.

Nhị thiếu hừ một tiếng, sắc mặt tốt hơn chút ít.

"Này, đó là con rùa hả?..." Naruto chỉ tay mơ hồ.

"Chứ cậu nghĩ là gì?" Sakura bất đắc dĩ lắc đầu một cái.

"Rùa đen cũng có thể trở thành giáo viên sao?" Naruto tức xạm mặt lại hỏi.

"Ai... Cái kia là nhẫn thú, hoặc là Thông Linh Thú, không nhìn thấy trên cổ nó là băng đeo đó sao? Cậu thấy động vật làm giáo viên bao giờ chưa?" Sakura xoa trán.

"Ahrle... Hoá ra là vậy." Naruto gãi đầu một cái.

"Trời ạ !!" Sakura hô một tiếng, vèo một cái trốn ra sau lưng Naruto và Sasuke, lẩm bẩm "Ta không nên nhìn, không nên nhìn, không nên nhìn..."

"Sakura~ làm sao vậy?" Naruto nghiêng đầu nhìn Sakura.

"Không biết..." Sasuke đầy mặt mơ hồ.

Đang lúc này, trên lưng rùa đen ầm một tiếng nổ ra một đám khói trắng, Gai xuất hiện dưới một động tác vặn vẹo cực điểm, ba người khiếp sợ tại chỗ.

"Chính xác, các em thực sự không hiểu được thanh xuân!"

"A a !! Sâu róm thành tinh!" Naruto lẫn Sasuke trợn tròn mắt.

"Đây là lần đầu tiên mình thấy một cặp lông mày kì dị như thế !" Naruto ngổn ngang.

"Quá hại mắt..." Sakura ngồi xổm phía sau họ che mặt.

"Sakura, cậu đã sớm biết..." Lông mày Nhị thiếu giật liên hồi.

Sakura ôm đầu "Gặp một lần, không muốn gặp lại ..."

"Ý tôi không phải thế..." Nhị thiếu phiền muộn.

"Ế? Cậu muốn hỏi vì sao mình biết hắn sẽ xuất hiện phải không?" Sakura lúc này mới ngẩng đầu.

"Đúng"

"Mình chưa từng mình có thể cảm ứng được Chakra sao?" Sakura mê man nhìn Nhị thiếu.

Sasuke sững sờ, nghiến răng nghiến lợi "Chưa từng !"

"Ồ" Sakura gật gù "Vậy bây giờ nói cũng không chậm."

Nhị thiếu thở dài, quay đầu không để ý tới cô.

Gai bỗng nhiên đấm một cú khiến Lee ngã xuống đất, sau đó hai hàng mì sợi chảy xuống "Lee, em..."

"Thầy..."

"Lee..."

"Thầy!"

"Đừng nói nữa..."

"Thầy!!"

Hoa... Bối cảnh là hoàng hôn, biển rộng. Thầy trò hai người ôm lấy nhau khóc ròng ròng... Cảnh tượng này, làm cho người ta cảm thấy...

"Không sai, đây chính là thanh xuân...!" Gai ôm Lee lớn tiếng nói.

"Không chịu nổi..." Sakura ôm cánh tay co rúc ở một bên, che miệng muốn nôn "Nếu các cậu không đi, mình... mình đi trước..."

Nếu tiếp tục ở lại, sẽ nôn thật mất... Run rẩy đứng lên, từng bước một hướng về phía cửa.

Gai nhìn về phía bọn họ, mấy đứa nhỏ này chắc là học trò của Kakashi, cô bé kia...

Sakura đột nhiên giơ chân lên, nỗ lực khống chế dòng điện không thoát ra khỏi lòng bàn chân.

"Thầy... Gai...!"

Gai âm thầm kinh ngạc, tuy rằng lực khống chế tốt , thế nhưng cánh tay vẫn là có chút tê dại. Xem ra cô bé này thật sự giống như Kakashi nói, năng lực cảm nhận trên cả tuyệt vời.

"Các em, Kakashi thế nào rồi?"

Sakura thả chân xuống, nhíu mày.

"Hắn đang đi lạc trên đường đời, chắc còn đang mò mẫm lối về..."

Sasuke = =b

Naruto o(╯□╰)o

Gai không thèm để ý ha ha cười to "Không hổ là học trò của Kakashi!"

"Người khác đều gọi chúng ta là những đối thủ truyền kiếp !"

Sakura vẫy vẫy tay "Thầy Gai, vậy thầy cũng nên thử lạc lối một hồi..." Nói xong xoay người. Sasuke, Naruto nhìn bọn họ một chút, cuối cùng theo chân Sakura.

.

Tại cửa phòng học số 301.

"Các em đến rồi." Kakashi đã đứng chờ sẵn.

"Sakura, sắc mặt em tệ quá."

Sakura ngẩng đầu lên, nghĩ đến hai người kia, không khỏi chà chà tay sọ hãi.

"Nếu em có thể luyện đến cấp độ như thầy thì tốt rồi."

"Ế?" Kakashi nhướng mày.

"Nhìn thấy thầy Gai còn có thể mặt không biến sắc, thầy, em thật sự rất sùng bái thầy ~"

Sakura ôm bụng, nhăn mặt nhìn Kakashi.

"A... Hóa ra là như vậy... Mà, khoan hẵng nói cái này. " Kakashi vung tay nghiêm nghị nhìn ba người họ. "Sasuke, Sakura và Naruto, hoan nghênh các em, các em vẫn luôn là đội ta luôn lấy làm tự hào! Vào đi thôi!".

Sakura và Sasuke liếc nhìn nhau, đẩy cửa. Naruto theo sau.

Ánh sáng bên trong dần dần nuốt chửng họ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net