Chương 11 (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Đồng ngồi xổm trong điểm hồi sinh, oán hận nhìn hai người diễu võ dương oai bên ngoài.

Kim Cương đã không còn quan tâm vấn đề có tố cáo hay có khóa acc không nữa, dù sao gã cũng đã sửa ID, chẳng ai biết gã là ai.

Chỉ cần ngầm chào hỏi với bên phía nhà phát hành để mở khóa acc là được, đây chính là đặc quyền của chiến đội chuyên nghiệp, phiền thì phiền, cùng lắm cũng chỉ bị quản lý mắng một trận mà thôi.

So với hủy bỏ tố cáo thì hiện tại gã cảm thấy đùa giỡn phù thủy nhỏ tự xưng có Zero Lâm Minh Phỉ làm chỗ dựa trước mắt này càng thú vị hơn.

"Cậu thật sự quen Zero Lâm Minh Phỉ à?" Gã đi qua đi lại hai bước bên ngoài kết giới bảo vệ của điểm hồi sinh, hỏi như thật: "Thật sự quen biết tên pháo vương được xưng thần đã mai danh ẩn tích hai năm của giới eSport, nhưng thật ra là vì gây ra scandal cho nên mới không thể không tránh sóng gió hai năm đó sao?"

Lời này có quá nhiều thông tin, hiển nhiên là Hạ Đồng nghe còn không hiểu lắm, chỉ nhìn trái nhìn phải, không đáp lại.

Chu Diễm Quân lại nghe rõ lời gã nói, sắc mặt cực kỳ khó coi, quát Kim Cương: "Con mẹ nó, cậu đang đánh rắm chó gì vậy?"

"Tôi đánh rắm? Chuyện này không phải đã lan truyền đầy trên mạng rồi à? Cậu không tin thì tự mà lên diễn đàn xem đi." Kim Cương cười nhạo.

"Pháo vương là cái gì?" Hạ Đồng nửa hiểu nửa không mà trừng đôi mắt to.

"Pháo vương chính là mấy người chuyên gia đi "chơi" bậy đấy." Rõ ràng là Kim Cương đang cười nhạo: "Chơi bậy có nghĩa là gì, chắc không cần tôi giải thích đâu nhỉ?"

Hạ Đồng không nói gì, gương mặt Chu Diễm Quân lại chau lại, cậu ta không nhịn nổi nữa mà gầm lên: "Mẹ nó, cậu bớt ngậm máu phun người lại đi! Zero không phải loại người như vậy! Anh ta tuyệt đối không làm loại chuyện này!"

Kim Cương mỉa mai: "Anh ta không thể nào làm loại chuyện như này à? Haha, có hình ảnh làm bằng chứng đấy! Đã ngủ tới mức chẳng thể ngủ hơn được nữa rồi kia kìa. Hay là tôi kể chi tiết cho cậu nghe nhé? Năm đó Lâm Minh Phỉ chơi fan, không cẩn thận chơi phải một Omega thân mang bệnh, cuối cùng chơi ra án mạng luôn mà."

Chu Diễm Quân nắm chặt nắm đấm, cũng không biết là giận lời nói khó nghe của Kim Cương hay là giận lịch sử đen tối của Lâm Minh Phỉ.

Kim Cương tiếp tục dùng ngữ điệu đầy kích động khích bác: "Anh ta trốn ở nước ngoài hai năm, vì duy trì cảm giác thần bí của mình mà chẳng nói tiếng nào, rất là biết nhẫn nhịn luôn ha. Quả nhiên vừa trở về thì mấy đứa fan não tàn kia lại ca ngợi hắn như thần như tiên, làm như quý giá lắm vậy. Đoán chừng qua hai ngày nữa anh ta sẽ tuyên bố với bên ngoài, nói mình là bởi vì có bệnh nghề nghiệp mới lui về ở ẩn hai năm. Thật sự là cái cớ hay để ngược fan, như vậy sau khi tái xuất sẽ lại có thể tiếp tục chơi fan. Uây, so sánh việc đó thì việc tôi chơi NPC thật sự là quá nhẹ nhàng rồi!"

Chu Diễm Quân đã mở diễn đàn chính thức trong game, quả nhiên, các nhóm giao lưu lớn đều đã bị các bài post như "Lịch sử đen ngủ với fan của cựu đội trưởng Polaris Zero", "Lui khỏi giới hai năm chỉ vì chuộc một mạng người" chiếm đóng, nội dung chi tiết, bên trong có vô số ảnh chụp chứng cứ, đều chụp góc độ bên cạnh hoặc bóng lưng, những tấm ảnh này phần lớn là ở bên đường, có mấy tấm là ở trước khách sạn, tuy rằng mơ hồ, nhưng từ thân hình ưu việt cùng độ cong lập thể anh tuấn thì không khó nhận ra thân phận của Lâm Minh Phi. Cách ăn mặc của Lâm Minh Phỉ cũng không tính là riêng tư che giấu, ở bên cạnh anh là một thiếu niên hơi thấp hơn.

Hô hấp của Chu Diễm Quân dần trở nên dồn dập, Kim Cương liếc xéo cậu ta một cái nói: "Sao cậu không nói gì nữa? Vừa rồi không phải còn gào khóc nói cựu đội trưởng của cậu không phải loại người này sao? Sức lực đi đâu hết rồi?"

Tuy rằng không biết đến rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhưng nghe thấy Lâm Minh Phỉ bị nhục mạ như vậy, trong lòng Hạ Đồng vẫn rất khó chịu, dùng hết sức bình sinh mà lớn tiếng phản bác: "Nhưng sức khỏe của Zero không tốt lắm mà! Sao lại nói anh ấy ngược fan! Ngày đó tôi đã tận mắt nhìn thấy anh ấy đến phòng khám chuyên khoa mắt trong bệnh viện! Anh ấy còn đeo kính râm nữa! Rõ ràng là do mắt anh ấy có vấn đề đấy!"

Cậu nói suông như thế, Kim Cương đương nhiên trợn trắng mắt khinh thường.

Nhưng Chu Diễm Quân lại mạnh mẽ quay phắt lại, khẩn trương hỏi cậu: "Cậu nói cái gì?"

"Đúng vậy đó, anh ấy đi khám một mình, phỏng chừng cũng không muốn nói cho các anh biết!"

Hạ Đồng lắc lắc đầu nhỏ, không vui nói: "Dù sao mặc kệ các anh nói như thế nào, tôi cảm thấy Zero là người tốt, các anh ghen tị với anh ấy cho nên mới ở đây liều mạng bịa đặt, bôi nhọ anh ấy."

"Đùa chứ, tôi ghen tị với anh ta? "Kim Cương chỉ vào chóp mũi của mình, tỏ vẻ nghe quái quái.

"Tôi cũng đâu có nói là ai đâu, sao mà anh lại tích cực nhận vơ vậy?"

Hạ Đồng tức giận đáp trả, càng nói càng bực: "Con người anh thật sự là rất đáng ghét! Chẳng nói chuyện với các anh nữa, tôi off đây, bye bye!"

"Chờ một chút!" Chu Diễm Quân bật thốt: "Cậu thật sự quen biết Zero đúng không? Cậu là gì của anh ấy? Hiện tại ở đâu? Tôi có thể gặp cậu một lần không? Tôi có vấn đề muốn hỏi cậu!"

"Tôi không muốn, Zero nói với tôi Omega không nên tùy tiện gặp mặt trực tiếp với người khác, dễ gặp phải người xấu!" Hạ Đồng từ chối.

"Tôi không phải người xấu! Cậu nhìn tôi giống người xấu lắm sao?" Chu Diễm Quân chỉ vào mình.

"Anh vừa béo vừa hung hăng, không có đạo đức còn cứ lải nhà lải nhải! Vừa nhìn đã biết không phải người tốt!" Hạ Đồng hừ hừ nói.

Chu Diễm Quân: "??? Cậu nói cái gì, nói lại lần nữa coi!"

Hạ Đồng chẳng thèm quan tâm cậu ta, lè lưỡi với cậu ta một cái rồi nhanh chóng mở menu, chọn đăng xuất, biến mất khỏi bản đồ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net