Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Minh Phỉ ngồi ở đằng trước tai thính mắt tinh, nghe thấy một chút động tĩnh ở phía sau, nhìn qua từ kính chiếu hậu.

"Hai người đang nói gì đấy?"

"Tiểu Bạc bị mù mặt rồi anh!" Chu Diễm Quân lập tức cáo trạng nói: "Tiểu Bạc tưởng bạn trai tai tiếng của anh là Hạ Đồng!"

Biểu tình Bạc Dữ bỗng chốc tan vỡ, hung hăng nhéo cái đùi béo của Chu Diễm Quân một cái.

Chu Diễm Quân gào lên, nhe răng trợn mắt sửa mồm: "Ai ui, không phải, Tiểu Bạc tưởng Hạ Đồng đang cùng anh đi xử lý đối tượng!"

Hai mắt Bạc Dữ trợn trắng, thôi thì đành buông tay, cậu che mặt, ngã vào sau ghế, chờ Lâm Minh Phỉ nổi đoá.

Đuôi mắt hẹp dài của Lâm Minh Phỉ hơi nhếch lên, không rõ vui giận, anh còn chưa lên tiếng, Hạ Đồng với lòng hiếu học tràn đầy đã xoay đầu lại, hóa thành bé cưng tò mò hỏi các anh: "Cái gì tai tiếng? Cái gì bạn trai ạ? Em là bạn trai tai tiếng của Zero ấy hả anh?"

"Không có gì, em đừng nghe bọn họ nói bậy, ngồi yên đi nhé, đừng có nhích tới nhích lui." Lâm Minh Phỉ nhẹ giọng oán trách.

"Hình như em còn rất tình nguyện có tai tiếng với đội trưởng nhà mình ha?" Chu Diễm Quân cạn lời.jpg.

"Có tai tiếng không tốt hả anh?"

Hạ Đồng nhìn Lâm Minh Phỉ một chút, lại nhìn Thời Nhã một chút: "Tai tiếng là cái gì thế ạ?"

"Tai tiếng nghĩa là những tin tức tiêu cực." Thời Nhã nói: "Ví dụ quan hệ giữa bé và Zero hoàn toàn trong sạch, nhưng người ngoài lại nói quan hệ của hai người là Alpha - Omega không thuần khiết."

Hạ Đồng hơi bừng tỉnh: "Là như vậy sao..."

"Người trong ảnh không phải Hạ Đồng."

Lâm Minh Phỉ nhíu mày, giọng nói có hơi chút khó chịu: "Đừng có chụp mũ tầm bậy tầm bạ."

Lâm Minh Phỉ thẳng thắn đáp lại vấn đề có liên quan đến bức ảnh đó, mấy đôi mắt ở phía sau bỗng chốc trợn to.

"Cho nên Omega trong ảnh chụp này thật sự là..."

"Không phải."

Lâm Minh Phỉ thoạt nhìn có hơi phiền, mày kiếm xoắn lại: "Đó là một đứa nhỏ nhà bạn anh, lúc ấy đang trong thời kỳ phản nghịch, bỏ nhà ra đi."

"Ồ ~~" Mấy người phía sau không hẹn mà cùng lộ ra biểu tình "Thì ra là thế".

"Sau đó xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, đứa nhỏ này đã không còn, cũng đã là chuyện hai năm trước rồi." Lâm Minh Phỉ thản nhiên bổ thêm một câu, đúng lúc giẫm phanh lại giữa giao lộ, SUV dừng lại, không gian trong xe vô cùng yên tĩnh.

Hơn nửa ngày sau, Chu Diễm Quân mới nghẹn ra một câu: "Đám truyền thông này cũng vô lương tâm vãi... Em xin lỗi đội trưởng, về sau em sẽ không bao giờ hỏi nữa."

Bạc Dữ: "Em cũng vậy..."

Thời Nhã khoanh tay lại, nhẹ nhàng than thở một câu: "Nhân sinh vô thường."

Sau khi bị cái đề tài này ảnh hưởng, trong xe không còn ai ồn ào náo loạn nói chuyện nữa, nửa chặng đường sau Lâm Minh Phỉ cũng không đổi người lái xe.

Ngoài Hạ Đồng ra, đám còn lại đều lăn ra ngủ như chết.

Hạ Đồng ngáp mấy cái, trên hàng mi dày cong vút còn dính một chút nước mắt ẩm ướt, lại cố chấp không nhắm mắt ngủ.

"Sao không ngủ một lát đi em?" Lâm Minh Phỉ đi qua một cái đèn xanh đèn đỏ, hướng mắt nhìn về phía tiểu Omega trên ghế phụ.

Hạ Đồng lắc lắc đầu.

"Em không buồn ngủ." Cậu nghiêm túc nói với anh.

"Em thức cùng anh, cũng có thể nói chuyện phiếm với anh nữa."

Lâm Minh Phỉ hơi ngẩn ra.

"Làm gì cũng được." Hạ Đồng lại khe khẽ ngáp một cái.

"Dù sao... Anh không cần phải thấy buồn đâu."

Lâm Minh Phỉ khẽ mỉm cười.

Anh nghe ra một chút mùi vị thương cảm từ trong những lời cậu nói.

Bé Omega tâm tính mềm mại này là đang đau lòng cho anh vì phải vạch trần vết sẹo cũ.

Một bé Omega tốt như vậy, vậy mà lại bị vứt bỏ như một chiếc giày rách, tên Alpha Trịnh Lâm Xuyên kia đúng là không biết quý trọng.

"Hạ Đồng."

Lâm Minh Phỉ khẽ "chậc" lưỡi một tiếng.

"Dạ anh?" Hạ Đồng ngước mắt.

"Trịnh Lâm Xuyên là một tên khốn." Lâm Minh Phỉ nói.

Nghe thấy có người mắng Trịnh Lâm Xuyên, Hạ Đồng tức khắc lên tinh thần, đôi mắt nai tròn xoe, đầy vẻ tán đồng, nghiến răng nói từng chữ: "Anh nói không sai, anh ta chính là một tên khốn!"

"Anh ta không có mẹ."

"Không có mẹ!"

"Xứng đáng đoạn tử tuyệt tôn."

"Xứng đáng đoạn tử tuyệt tôn!" Hai tay Hạ Đồng nắm thành quyền đập vào đầu gối, ra sức gật đầu.

Lâm Minh Phỉ cảm thấy hành vi này của hai người bọn họ còn kỳ quái hơn, không nhịn được lại liếc mắt nhìn Hạ Đồng một cái.

Sau khi mắng thoải mái, Lâm Minh Phỉ không kìm được mà bật cười thành tiếng, sau đó tựa như mở ra một chốt mở nào đó không nên mở, bật cười thật to.

Hạ Đồng như bị anh lây, hai người cứ như hít phải khí cười, cười mãi không dứt được.

Sau khi trở lại căn cứ, Lâm Minh Phỉ và Thời Nhã bận rộn đến mức chân không chạm đất, từng người đi ra ngoài làm việc.

Chu Diễm Quân giúp đỡ Bạc Dữ thu dọn phòng ở một phen, vừa xong đã gấp không chờ nổi mà vụt lên phòng huấn luyện trên lầu hai.

"Ông còn nói ông sẽ không chơi game nữa. Nhìn đi, ông lên máy bay còn thuần thục hơn cả tôi!" Chu Diễm Quân dùng cả tay và chân bò vào kén của Bạc Dữ.

"Rõ ràng còn có người tích cực hơn cả tôi kia kìa." Bạc Dữ chỉ chỉ chiếc kén đang hoạt động bên cạnh.

Chu Diễm Quân xoa xoa cằm, mò lại gần nhìn người bên trong kén, vừa nhìn đã hoảng: "Không nhìn ra đồ chơi nhỏ này còn nghiện game nữa cơ đấy."

Giờ phút này Hạ Đồng đang tích cực thăng cấp trong trò chơi, hi vọng có thể mãn cấp trước khi Bình Soái đến, nỗ lực học hỏi.

Hiện tại pháp sư nhỏ quét quái làm nhiệm vụ đã tương đối thuần thục rồi, cậu nhanh chóng quét sạch một tấm bản đồ nhiệm vụ, nhận được một nhiệm vụ phó bản đoàn đội.

Lúc này Hạ Đồng đã lên tới cấp 93, ngoại trừ trang bị còn thua kém, về phần cấp bậc và thuộc tính cơ sở đã không chênh lệch nhiều so với những người chơi mãn cấp.

Hạ Đồng đi theo chỉ dẫn nhiệm vụ, xuyên qua cánh đồng hoang vu tuyết trắng giá rét, ở sâu trong cánh đồng tuyết, nhìn thấy một cánh cửa hình nửa vòng tròn, là cửa vào mộ đạo, tên phó bản bay bay phía trên tầm mắt, là Bạch Tuyết Địa Cung.

Vùng phụ cận có đầy người đứng ở đó, cao thấp béo gầy đều có, mỗi người đều gào to quảng cáo chiêu mộ.

"Đoàn quét nhanh Bạch Tuyết Địa Cung 4=1! Cướp BOSS ẩn, tới bạo lực DPS! Đạo cụ toàn bộ ROLL!"

"Cần thuê người kỹ thuật từ sơ cấp tới thuần thục, cần ổn, không cần nhanh, mỗi người 2000 tệ! Cướp được BOSS ẩn, trợ cấp 1 vạn!"

...

Vì để duy trì cảm giác mới mẻ, Vương Lăng luôn đổi mới phiên bản rất nhanh, mỗi lần đổi mới đều sẽ mang đến rất nhiều nội dung mới, cách chơi mới, các nhiệm vụ phó bản trước đây sẽ bị loại bỏ hoặc giáng cấp tương ứng. Hai năm trước, Bạch Tuyết Địa Cung vốn là một trong những phó bản chủ đạo có yêu cầu cao nhất, nhưng qua thời gian lâu như vậy, trang bị rơi xuống sớm đã quá hạn.

Theo sự nâng cao thuộc tính cơ sở tương ứng của người chơi, hiện giờ Bạch Tuyết Địa Cung đã là một phó bản phổ thông, người người đều có thể qua ải.

Nhưng đánh Bạch Tuyết Địa Cung sẽ rơi ra đạo cụ ẩn thuộc tính quý hiếm, chỉ vì cái này, sự nhiệt tình của các người chơi quét phó bản vẫn tăng vọt không ngừng.

Hạ Đồng tìm thấy vài bản chiến lược phó bản trong diễn đàn, học tập một chút, xin gia nhập một đoàn đội không yêu cầu kỹ thuật thuần thục.

Trong đội đã có hai người, theo thứ tự là một kỵ sĩ và một tinh linh, đều là mãn cấp, hai người đều ở một nơi gần cửa vào phó bản, đi đến chào hỏi !Hạ Đồng.

"Ngại quá, đây là lần đầu tiên tôi đánh phó bản này." Hạ Đồng chủ động thừa nhận.

"Tôi cũng chưa mãn cấp, mong hai vị đại ca giúp đỡ nhiều hơn"

"Không thành vấn đề, bạn tôi quen biết đại thần, có thể dẫn cậu nằm ngang quét map, cậu đây là vừa nhặt được báu vật rồi đấy." Kỵ sĩ kia cười, đẩy đẩy tinh linh một cái.

"Hắc, cậu nhìn mặt cậu ta kìa, thiết lập thật đáng yêu. Lát nữa cậu có muốn xin số cậu ta không? Tôi cảm thấy gương mặt này của cậu ta rất phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của cậu đấy!"

Tinh linh kia nghe vậy thì quay đầu, nghiêm túc đánh giá Hạ Đồng một phen, híp mắt nói: "Mặt rất đáng yêu, nhưng... cậu cố ý bóp người thành thon nhỏ như vậy à?"

"Dáng người tôi thật sự không cao." Hạ Đồng nửa tỉnh nửa mê mà gãi gãi đầu.

"Lát nữa cậu gửi tôi số liệu khuôn mặt của cậu đi, số liệu dáng người thì thôi, sẽ làm cho người khác hiểu lầm tôi là Omega mất." Tinh linh nói.

Hạ Đồng có chút không vui: "Omega thì làm sao?"

"Vì không ai muốn chung đội với Omega đó." Tinh linh nói: "Bọn họ chỉ có thể ở đây vẩy nước thôi."

Lông mày Hạ Đồng hơi chau lại, cậu há miệng thở dốc, vừa định biện giải một chút, chợt thấy thái độ của tinh linh đột nhiên quay ngoắt 180°, vô cùng nhiệt tình: "Đại thần tới, mau tới quỳ lạy, mau tới quỳ lạy!"

Leng keng【KUQ-KINGKON】đã gia nhập đoàn đội của bạn.

Một thợ săn đi vào tầm mắt của bọn họ.

Hạ Đồng hơi mông lung.

Trước kia ở nhà Trịnh Lâm Xuyên đã từng xem qua một tấm poster lớn có tên Kim Cương, chính mấy chữ to này trên poster.

Huống hồ chi, gương mặt người này quen quá chừng quen.

"Là anh!" Ký ức về cuộc gặp gỡ lần trước vẫn còn mới mẻ, Hạ Đồng chỉ vào gã buột miệng thốt ra: "Là con tinh tinh hôn Mộng La công chúa còn thuần thục đẩy lên đẩy xuống lần trước!"

"..."

Giữa một mảnh yên tĩnh quỷ dị, cùng tầm mắt lúng túng đan xen, Kim Cương cứng đờ ghé mắt, ánh mắt từ khiếp sợ dần dần chuyển thành xem thường và phẫn nộ.

Leng keng【 Hạ Tiểu Đồng 】 đã bị đá ra khỏi đoàn đội.

Hạ Đồng: "???"

Cậu thử xin vào đoàn đội một lần nữa, lại bị từ chối ngay tắp lự.

Lúc này Hạ Đồng nhanh chóng ý thức được chuyện gì xảy ra, tức đến mức cái mũi nhỏ cũng nhăn lại.

Đám người kia như đang cố ý chọc giận cậu, nhanh chóng thu nạp đủ người, mênh mông cuồn cuộn đi vào phó bản, biến mất ở trước mặt cậu.

Hạ Đồng dùng sức dậm dậm chân: "Thật quá đáng!"

Lúc này, danh sách bạn tốt nhảy ra một cái xin kết bạn, Polaris_Fire xin gia nhập danh sách bạn tốt của bạn.

Hạ Đồng ấn nút đồng ý.

Polaris_Fire: 【 Ô, đến Bạch Tuyết Địa Cung rồi sao? Bé lùn luyện tập chăm chỉ quá ta! 】

Hạ Tiểu Đồng: 【 Anh mới lùn!! 】

Polaris_Fire: 【 Làm sao đấy? Cảm xúc kích động như vậy?】

Hạ Tiểu Đồng: 【 Tinh tinh lớn làm chuyện xấu như vậy, sao anh ta lại có bạn chứ! 】

Polaris_Fire: 【??? Hình như anh không hiểu em đang nói cái gì đấy nhóc? 】

Hạ Tiểu Đồng: 【 À! Em suýt quên mất! Anh cũng là bạn của gã! Anh còn giúp gã giành quái của em! Đá mông em!! 】

Polaris_Fire: 【??? Nhóc nói chuyện cẩn thận nha! Anh đá mông nhóc khi nào? Chu Diễm Quân anh đây chưa bao giờ động thủ với Omega đâu đấy nhé? 】

Hạ Tiểu Đồng vẫn nhớ rõ ràng nỗi đau đớn khi đặt mông về lại điểm hồi sinh.

Hạ Tiểu Đồng: 【 Anh có, anh có, anh có đó! 】

Hạ Tiểu Đồng: 【 Anh đừng có nói chuyện với em! Em sắp tức giận rồi đó! 】


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net