Chương 4 (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thôn Ngân Hạnh - nơi những tân thủ bắt đầu, có một pháp sư nhỏ, đầu đội chiếc mũ chóp nhọn đi xuyên qua biển người. Cậu cắn răng chịu đựng, cố gắng lách người chuồn ra khỏi đám người to cao đang mời chào "Chơi chung kéo cấp 20 tệ 1 giờ".

Độ hot của Vương Lăng không có gì có thể sánh bằng, cũng vì thế mà xuất hiện rất nhiều sản phẩm và dịch vụ ăn theo. Làm người chơi thuê, luyện cấp chung cũng là một phần trong đó.

Hạ Đồng là mội người chơi mới toanh, cậu muốn tự trải nghiệm niềm vui khi được lên cấp.

Một góc trong tầm nhìn của cậu có một cái đồng hồ cát nhỏ màu trắng bạc, khi nhấn vào có một bảng chọn xuất hiện lơ lửng. Bên trong có vật phẩm, trang bị, thông báo nhiệm vụ,...

Hạ Đồng theo chỉ dẫn của nhiệm vụ, đi đến căn nhà tranh ở phía trước. Trước cửa nhà tranh là một thiếu nữ con nhà nông đang khóc thút thít, tóc dài đến eo, mặc một chiếc váy màu xanh nhạt hơi phồng, trên đỉnh đầu có một cái tên lơ lửng "Lộ Kì Á".

Hạ Đồng vỗ vỗ nàng ta. Cậu ngạc nhiên khi phát hiện quần áo của NPC này lại thô ráp hệt như vải thật. Thậm chí còn có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của thiếu nữ.

Bởi vì kết nối với các cơ quan cảm giác của người chơi nên tất cả mọi thứ trong thế giới của Vương Lăng đều cực kì giống thật.

Cô gái ngẩng đầu nói với cậu: "Hạ Tiểu Đồng, cha tôi bị bệnh rồi! Nhà tôi cũng chẳng còn thứ gì để ăn, cậu có thể giúp tôi kiếm một ít thịt lợn rừng được không?"

Trước mặt xuất hiện một bảng chọn [Từ chối hay Đồng ý].

Đây là nhiệm vụ tân thủ.

Hạ Đồng nhấn vào đồng ý rồi nhìn về phía cánh rừng cách đó không xa. Ở đó có rất nhiều lợn rừng đang vui vẻ chạy nhảy. Chỉ thấy một chiến sĩ dùng rìu dũng mãnh đang vung tay đánh bay một con lợn rừng.

Hạ Đồng bèn bắt chước làm theo, cậu giơ nắm đấm tay nho nhỏ của mình đấm về phía cái mông đen thùi lùi của lợn rừng.

Chỉ một giây sau, tất cả những người đang làm nhiệm vụ tân thủ đều nhìn thấy một pháp sư đang chạy thục mạng vì bị một con lợn rừng đuổi theo sau, chạy từ trong rừng chạy qua.

"Má ơi!"

Hạ Đồng hết hồn hết vía, cậu nhìn thấy trước mặt có một cái cây, thế là chẳng thèm nghĩ gì đã leo lên, tay ôm cành cây run bần bật. lợn rừng ở dưới gốc cây nhìn chằm chằm vào cậu, thanh máu trên đầu nó hiển thị: 98/100.

Sao thế nhỉ? Người ta vung nắm đấm có thể đấm chết con lợn! Một đấm của cậu thế mà chỉ rớt mất mỗi một chấm máu thế này á?

Hạ Đồng theo bản năng nhìn lên thanh máu của mình 60/100.

... Cậu còn không mạnh bằng một con lợn.

Hạ Đồng tuyệt vọng rồi, đã thế những chỗ bị lợn rừng húc còn âm ỉ đau.

Cái game này cũng khó quá đó!

Không chỉ là xúc giác, đến cả cảm giác đau cũng là thật!

Lúc này, bảng thao tác đột nhiên có một thông báo hiện lên: "[Đêm nay nhớ em] mời bạn gia nhập đội".

Hạ Đồng không thèm nghĩ đã ấn đồng ý, một ánh sáng tím đâm trúng người lợn rừng.

Một tiếng "Tinh" vang lên, cậu nhận được tiền và kinh nghiệm được chia sẻ từ đội, lập tức lên cấp.

Hạ Đồng ngây ra một lát, cậu nhìn thấy một pháp sư tóc tím mặc một chiếc áo choàng lộng lẫy và một chiếc ủng cao cổ đi tới, gõ quyền trượng xuống đất: "Trong năm chức nghiệp, chỉ có kiếm sĩ mới có thể dùng nắm đấm để công kích mà thôi. Quyền trượng sau lưng cậu không phải đồ trang trí, nhưng mà một đấm chỉ khiến lợn rừng bay 2 giọt máu, tôi đoán cậu chắc là Omega đúng không?"

"Sao anh biết?" Hạ Đồng ngây ngốc hỏi.

"Sức chiến đấu trong những game thực tế ảo đều có liên quan đến thể lực. Sức lực ngoài đời của cậu càng tốt thì chỉ số cơ bản của cậu ở trong game càng cao. Đây cũng là lí do tại sao trong những game thực tế ảo thế này đều là nơi biểu diễn của Alpha." Đêm nay nhớ em vừa nói, quyền trượng trong tay vừa xử lí thêm vài con lợn rừng.

Hạ Đồng nghe âm thanh "tinh tinh", lại tăng thêm vài cấp. Cậu cũng nhìn thấy hàng kĩ năng của mình dần sáng lên.

"Chọn Liệt Hồn Chú đi, dễ dọn quái." Đêm nay nhớ em lại nói.

Hạ Đồng "Ồ" đáp lời rồi trèo từ trên cây xuống.

Đêm nay nhớ em hạ mắt đánh giá cậu: "Gương mặt của cậu cũng khá đẹp đấy, tự bóp chỉnh hay là tải tham số vậy?"

"Tôi có chỉnh đâu, chỉ nhấn vào chấp nhận thôi." Hạ Đồng ở bên cạnh vừa nghiên cứu cách lên cấp kỹ năng vừa thật thà trả lời.

Đêm nay nhớ em dường như suy nghĩ điều gì đó rồi cũng đáp lại một tiếng "Ờ", lại hỏi tiếp: "Cậu là người ở đâu?"

"Thành phố S."

"Trùng hợp ghê, tôi cũng vậy." Đêm nay nhớ em đáp.

"Người mới thăng cấp một mình không phải chuyện đơn giản đâu, cậu đến chiến đội của bọn tôi đi, sẽ có rất nhiều anh trai dạy cậu cách chơi."

"Được thôi!" Hạ Đồng chẳng nghi ngờ gì tên đó, còn cảm kích nói "Cảm ơn anh."

[Đêm nay nhớ em] mời [Hạ Tiểu Đồng] gia nhập [Buổi đêm ấm áp của A và O].

"Đại bản doanh của chiến đội chúng ta nằm ở thành phố S, tối nay có buổi gặp mặt trực tiếp đó. Địa chỉ cụ thể ở phần thông báo hội, nhớ đến nhé! Hội chúng ta thống nhất sẽ phát hướng dẫn cách chơi cho người mới đó." Đêm nay nhớ em nói tiếp.

Hạ Đồng: "Hả?"

Cậu không ngờ được là còn có vụ này, mới nói hai câu mà đã gặp mặt trực tiếp, cứ cảm thấy có chút đột ngột.

Nhưng cậu còn chưa kịp từ chối thì Đêm nay nhớ em đã offline.

Hạ Đồng bối rối không biết làm thế nào, cậu lấy pháp trượng sau lưng xuống, nắm chắc trong tay, học theo dáng vẻ của Đêm nay nhớ em ban nãy rồi phóng chiêu Liệt Hồn Chú về phía lợn rừng. Tia điện màu đỏ bắn ra, con lợn rừng lập tức ngã gục xuống đất.

Bản thân dường như biến thành một người thật sự biết phép thuật, lúc ấy thậm chí còn cảm nhận được phản lực và chấn động nhè nhẹ.

Hạ Đồng cực kỳ kích động, cuối cùng cậu cũng hiểu vì sao nhiều người lại đam mê Vương Lăng đến vậy. Bên cạnh đó cậu còn mang lòng cảm kích sâu sắc với Đêm nay nhớ em.

Thế là cậu tìm màn hình hiển thị phần chiến đội rồi mở ra, nhìn thấy thông báo hội viết: "Tối nay 7 giờ có buổi offline nho nhỏ ở tầng 3 cyber cafe Thái A."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net