Ngắm mây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[markjin, 2jae] ngắm mây

Link gốc: https://yugwithmj.lofter.com/post/1e4ede64_1ca7785c7 

Author: YuGWithMJ

Độ dài: 2300+ từ




Tin tức Đoàn Nghi Ân quay về nước A, tôi là người cuối cùng được biết

Người nói chuyện này cho tôi chính là Thôi Vinh Tể. Lúc này đang dựa vào bàn một tay đút túi quần, tay kia thì cầm kẹo mút.

Thứ đang ăn thì ngọt ngào, mà miệng nói ra những lời phi thường độc ác.

"Tám chín phần mười là hai người cả đời này sẽ không gặp lại"

Tôi rõ hơn ai hết, điều này là sự thật

Một sự ràng buộc mười năm với Đoàn Nghi Ân, bắt đầu là oanh oanh liệt liệt, chấm chứt lại thường thường thản nhiên, một ngày nào đó chấm dứt một cách bình đạm điềm tĩnh

Nhưng nếu có người vẫn nhắc nhở tôi

Ngươi cả đời này sẽ không bao giờ... có cơ hội liên quan gì tới hắn nữa

Thì trái tim của tôi, vẫn là cảm giác vỡ nát

Thôi Vinh Tể sẽ không có lương tâm phát hiện chính mình đang luyên thuyên, nhưng cậu ta vẫn thở dài

"Em nói, họ Đoàn đích thực không phải thứ tốt!"

Tôi phản bác "Họ Lâm có khác gì đâu"

"Ai ai ai không nói mấy cái vô nghĩa này nữa" Thôi Vinh Tể nghẹn lời, lại bất đắc dĩ nhìn tôi "Em mới phát hiện, yêu hay không yêu quên mẹ nó đi. Phát hiện ra anh em vẫn là tốt nhất, anh em mới là người luôn ở bên cạnh mình. Là người cùng mình"

Nhưng cậu ta mỗi lần thất tình đều nói như vậy.

Đoàn Nghi Ân ra đi cực kỳ sạch sẽ.

Một chút đồ đạc của hắn trong phòng trọ đều tìm không ra.

Khi tôi ôm thùng các-tông xuống lầu, bị Tiểu Lưu ngăn lại, nói là Đoàn Nghi Ân có để lại vài đồ vật này nọ.

Lúc Tiểu Lưu vào trong lục tìm đồ đạc, trong đầu tôi cứ một lần lại một lần đoán liệu đó có thể là gì

Nhưng không thể ngờ được, là tất cả những món quà trước đây tôi tặng cho Đoàn Nghi Ân, hắn đều trả lại nguyên đai nguyên kiện. Cái logo của máy Walkman* từ mười năm trước đã bị rách, hắn cũng còn trả lại.

(Note: Walkman là một loại máy nghe nhạc đời cổ)

Giờ tôi cảm thấy, Thôi Vinh Tể nói rất đúng.

-

Tôi từng hỏi hắn, có phải hay không lúc trước nếu tôi không rời khỏi M.K, bọn tôi cũng không tới mức cẩu huyết như vậy

Không nói chính là, playlist của quán cà phê lập tức bật lên

《 Đáng tiếc không có Nếu 》

Lúc ấy, tôi thật nhanh quay đầu lại! Với cô em gái đối diện ngồi máy tính, không hiểu nổi bài hát vừa rồi có gì ngọt ngào, như thế nào mà cái bầu không khí hiện tại lại thành thế này

Đoàn Nghi Ân cười cười, không trả lời tôi

Đó cũng là khúc mắc lớn nhất của Đoàn Nghi Ân, mâu thuẫn lớn nhất giữa chúng tôi

Cũng là sau đó mọi người đều khuyên hắn chia tay tôi

Bởi vì, khi hắn đang ở thởi điểm khó khăn nhất, tôi lại rời đi để phát triển tương lai của chính mình.

Chuyện này cho tới giờ tôi vẫn kiên quyết cảm thấy mình không sai. Lúc ấy M.K không chín chắn, tôi cùng Đoàn Nghi Ân luôn luôn có mâu thuẫn, công tư không phân minh thật chẳng giống một cặp đôi chút nào. Nhưng nhắc tới chia tay, cả hai có thể nước mắt lưng tròng.

Việc đi học ở nước C, tôi 60% là do quan tâm, còn 40% là bị lời nói hấp dẫn của học trưởng thuyết phục. Hơn nữa, M.K bắt đầu bước tới cửa ải khó khăn, tôi lại thật sự muốn giúp Đoàn Nghi Ân có thêm ngoại lực.

Đầu óc nóng lên

Ở lại cũng là mỗi ngày cãi nhau

Ra nước ngoài học tập một cũng là để thật sự giúp ích cho hắn, hai là khoảng cách sẽ sinh ra tốt đẹp

Phỏng chừng tách ra một thời gian, sẽ tốt hơn

Tốt cái rắm

Đoàn Nghi Ân không biết về ý định của tôi, vẫn là yêu cái này cái kia. Trước hôm tôi đi một ngày, hắn còn bởi vì mua nhầm cà phê mà tặng tôi cặp bạch nhãn

Sau khi về nước tôi mới phát hiện M.K đã không còn cần tôi nữa, hoặc đúng hơn Đoàn Nghi Ân đã không cần tôi nữa.

Hắn có một team rất tuyệt, thậm chí so với tôi còn trẻ tuổi hơn, giỏi giang hơn. Tôi đã thật sự bị đả kích bởi cảm giác có thể trở về.

Thôi Vinh Tể "Bình thường a, xã hội này đào thải nhanh lắm a"

-

Điểm cẩu huyết nhất với Đoàn Nghi Ân là ở chỗ, ngay cả khi tôi đã về nước, cũng không bởi vì thời gian dài không gặp mặt mà trở nên quý trọng đối phương, ngược lại vẫn là vì team của mình làm mình làm mẩy đủ thứ chuyện.

Tôi thấy đề án của nhóm A tốt, hắn nói nhóm B

Tôi dùng kiến thức chuyên môn phản bác hắn

Hắn cười lạnh một tiếng, em thật sự biết M.K hai năm nay đã đi đến đâu không?

Tôi ngây người

Thật sự không biết

Đoàn Nghi Ân sẽ gọi thẳng tên tôi "Phác Trân Vinh, kỳ thật em có thể tìm tổng giám đốc hỏi một chút thông tin về M.K, đọc thêm đi rồi hẵng cùng tôi thảo luận"

Thế cho nên sau lần ấy tôi cũng không dám tùy ý mở miệng

Hết thảy đều là Đoàn tổng Đoàn Nghi Ân đều là thứ nhất

Đoàn Nghi Ân hiểu lầm tôi và học trưởng không phải ngày một ngày hai. Hắn nói tôi đi nước C là do học trưởng xúi giục, tôi không phủ nhận. Nhưng hắn cũng thật không thích đáng, cái gì mà xúi giục. Kỳ thật là tôi lôi kéo anh ấy giảng giải cho tôi nhiều một chút.

Sau lại xảy ra rất nhiều hiểu lầm, tôi cũng lười muốn lôi học trưởng xuống nước. Đoàn Nghi Ân chính là nhỏ nhen, càng giải thích càng thấy nhỏ nhen.

Nhưng ngày đó, tôi chính là nghiêm túc đến gặp anh ấy! Đã lâu không lắm không tụ tập

Đoàn Nghi Ân đúng lúc bắt gặp anh ấy, nhưng học trưởng đi cùng bạn gái. Bạn gái anh ấy là bạn nghiên cứu sinh của chúng tôi, đều quen nhau cả. Cô ấy có một mối quan hệ rất tốt. Vào lúc đó, cô ấy cần vào nhà vệ sinh chỉnh lại make up, đặt vào tay tôi một bó hoa hồng. Đưa tôi xong liền bỏ chạy.

Tôi còn phỉ nhổ học trưởng. Thẩm mỹ của anh thật tệ, quá quê mua rồi.

Cặp bạch nhãn của Đoàn Nghi Ân từ phía xa lườm chết tôi.

Tôi tính giải thích cho Đoàn Nghi Ân, cái này nhất định phải giải thích. Nhưng hắn trưng ra một bộ biểu tình nào 'ai quan tâm', nào 'yêu tôi làm cái gì'

-

Tháng ba năm nay, tôi lấy lý do hết hạn thuê nhà nên chuyển tới ở cùng với hắn

Đoàn Nghi Ân cầm bàn chải đánh răng, "Em có biết xấu hổ không a"

"Không còn cách, em hiện tại cũng không tin được ai khác"

"Thôi Vinh Tể đâu?"

"Nhà Lâm Tại Phạm, em làm sao có thể ở cùng hai người bọn họ a"

"Có thể, sợ cái gì"

"Vậy em đi đây"

"Từ từ"

Hết thảy dường như tôi chưa từng rời đi. Chúng tôi vẫn giữ những thói quen đã lâu năm, ôm nhau xem phim kinh dị, cùng nhau nấu cơm, cùng nhau chơi trò ngạt khí. Còn có chính là, nhất định sẽ vì một chuyển cỏn con mà cãi lộn

Đoàn Nghi Ân giống một học sinh tiểu học đỏ mặt tía tai cùng tôi tranh luận, người ngoài xem không hiểu nổi, hắn vốn chín chắn thận trọng như vậy

Bạn mà nói với hắn một cộng một bằng ba, hắn sẽ kiên quyết thuyết pháp cho bạn nghe

Tôi không như thế, tôi nói cho hắn một cộng một bằng hai, hắn lại có thể quay sang ném cho tôi một câu

"Như thế nào, em thật quá cố chấp, bỏ cái dáng vẻ đó xuống"

Mọi việc cứ thế....

Đoàn Nghi Ân đã sớm loại bỏ tôi ra khỏi ranh giới bạn bè. Sự gần gũi trước đây của chúng tôi, chỉ là sự ăn ý của người trưởng thành mà thôi

Muốn biết hắn có muốn tái hợp với tôi hay không, Đoàn Nghi Ân sẽ lãnh khốc vô tình cự tuyệt tôi

Đừng hỏi làm sao tôi biết, tôi còn thực sự thử qua một lần

Vốn nghĩ từ từ sẽ đến mà, mọi thứ đều còn có thể chậm rãi bắt đầu mà

Đoàn Nghi Ân đột nhiên rời đi, trả lại phòng, đem công ty giao cho một người bạn hắn tin tưởng

Đem quá khứ mười năm của chúng tôi trả lại cho tôi

Cái này, tôi thật sự không muốn vô vọng

-

May mắn thay, lúc này, Thôi Vinh Tể cũng thất tình. Cậu ta dọn khỏi nhà Lâm Tại Phạm. Khoan, cẩn thận mà nói, là cậu ta bị đá ra khỏi nhà.

Chúng tôi cùng nhau thuê một căn phòng mới. Mà tôi thường xuyên nghe nhiều nhất chính là Thôi Vinh Tể mắng tên chủ nhà vô lương tâm.

Tôi chưa gặp qua người bạn tiếp quản vị trí của Đoàn Nghi Ân trước đây, nhưng hắn lại biết tôi. Đi ngang qua văn phòng sẽ để tôi nghỉ ngơi. Đề tài mới của toàn bộ M.K chính là, boss mới tới tốt hay là Đoàn tổng tốt

Ngay cả trợ lý trước đây của Đoàn Nghi Ân cũng cảm thấy được, vẫn là Nghiêm tổng mới tới tốt hơn

Tôi không phục "Vì sao?"

"Rất quan tâm a, Nghiêm tổng ý kiến gì cũng nói thẳng, hơn nữa cùng cậu cười. Đoàn tổng cũng không tồi, nhưng cậu thật sự đoán không ra hắn nghĩ cái gì. Ở bên cạnh hắn quá mệt mỏi"

Tôi nghẹn lời. Đây không phải là những lời tôi thường nói hay sao? Tôi nói, Đoàn Nghi Ân, ở bên cạnh anh em thật sự quá mệt mỏi

Tai hại

-

Thêm một tuần làm việc, tôi cũng không có ngày nào ngồi tán gẫu với Thôi Vinh Tể, thật vật vả mới tan tầm sớm một lần, trong nhà không có người.

Gọi điện mới biết được, Lâm Tại Phạm uống rượu gọi điện thoại cho cậu ta, Thôi Vinh Tể liền trôi theo quá khứ rồi

Tôi từ tận đáy lòng nói một câu "Tra công tiện thụ"*

(Note: ý nói cặp đôi Phạm x Tể là anh công cặn bã gặp phải em thụ đê tiện)

Thôi Vinh Tể ngữ khí nhẹ nhàng "Em thừa nhận"

Thôi Vinh Tể không về nhà, tôi cũng lười nấu cơm

Ngả đầu một cái liện ngủ một mạch

Trong mơ cư nhiên thấy Đoàn Nghi Ân đã trở lại. Giấc mơ kia rất chân thực, có thấy được cả lỗ chân lông trên mặt hắn. Tôi vừa định vươn tay sờ đao* của hắn, liền tỉnh

(Note: tác giả thật sự dùng từ diao. Mình không biết phải dịch thế nào cho phải, vì tiếng lóng nó là cái *đó*. Vinh ơi liêm xỉ Vinh ơi xD)

Thôi Vinh Tể sợ hãi "Anh có biết em vừa mới về trên đường thiếu chút nữa bị ăn cướp, về tới nhà nghe thấy anh ở đây khóc lóc nói mớ thật sợ quá"

A...

Tôi thậm chí còn khóc

"Anh, nói mớ cái gì"

Là gào tên Đoàn Nghi Ân hay là?

"Anh nói, đao, đao, đao*" Thôi Vinh Tể đem khăn mặt cho tôi lau. "Có gì mà ghê vậy, còn khóc nữa, anh mơ cái gì?"

.............

Đụ má.

-

Thôi Vinh Tể chuẩn bị dọn đồ quay lại nhà Lâm Tại Phạm, tôi chỉ nói một câu

"Lần sau mà bị đuổi ra, đừng làm phiền người khác, lại càng đừng làm phiền anh"

Lâm Tại Phạm giống như biết lời này là nói cho hắn nghe, còn trừng mắt liếc tôi một cái

Thôi Vinh Tể còn thật sự suy nghĩ nghiêm túc "Vậy em còn có thể làm phiền ai đây?"

"Hai người có chịu thôi đi không, anh sẽ không để em ra đi nữa đâu" Lâm Tại Phạm tiếp nhận hành lý, sắc mặt biến thành màu đen

Tiễn hai người đi khỏi, tôi cũng bắt đầu thu thập đồ đạc này nọ, cũng chả có gì, chỉ là tôi muốn đi nước A

Có một đêm tôi lên mạng xã hội của Đoàn Nghi Ân

Mới nhất chính là một bức ảnh bầu trời, hắn nói mây đẹp như vậy, thật muốn cùng em ngắm

Bạn của hắn bình luận, có lẽ hai người đang cùng nhau ngắm chung một bầu trời đó thôi?

Đoàn Nghi Ân trả lời "Chúng tôi cũng không ở cùng một nước, làm sao có thể thấy cùng một ngày?"

Tôi xem thấy bạn hắn bình luận tên tôi lại còn đặt dấu chấm hỏi

Đoàn Nghi Ân trả lời "Ừ"

Tôi kiểm tra lại, thành phố L mấy ngày nay đều là trời nắng, cho nên chỉ cần nhanh một chút, chắc chắn sẽ kịp đi

Tán gẫu cùng vài người trước khi boarding thật là thú vị

"Bạn tôi cũng đang du học ở nước A"

"Ha ha ha, tôi không phải đi học"

"Vậy thì là?"

"Đi ngắm mây" 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net