Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Du Du

Văn án 1:

Kiều Nhiên nhìn anh đi xa vài bước, mộng lớn vừa tỉnh vọt lên, giữ chặt cánh tay Trình Cố Dương, thái độ lại mang mệnh lệnh: “Trình Cố Dương, đưa  mình số WeChat của cậu.”

Trình Cố Dương quay đầu lại, có chút kinh ngạc nhìn cô, lại nhanh chóng khôi phục vẻ mặt núi băng: “Di động cho mình.”
Sau đó nhanh chóng nhập vào số WeChat của mình trên giao diện của Kiều Nhiên, trả lại điện thoại, không nói chuyện nữa xoay người bước đi.

Phía sau truyền đến tiếng gọi kinh ngạc của một cô gái : “Tô! Kiều! Nhiên! Cậu thông suốt!!! Đó là ai? Là ai? Phải gian phu của cậu không ?”

Hạo Tử nghiêng đầu nhìn Trình Cố Dương mở di động của mình ra đồng ý bạn tốt, vẻ mặt khó có thể tin —— trên thế giới lại có con gái có được số Wechat Trình Cố Dương?

Văn án 2:

Sự thật chứng minh rằng học thần hứng thú với khoa học nghiên cứu cơ thể con người vô cùng mãnh liệt, rất là siêng năng. Kiều Nhiên dưới bóng ma kẻ vạn năm đứng thứ hai nỗ lực hăm hở tiến lên, lần đầu chủ động xin tha, thua tâm phục khẩu phục.

Nhưng mà, trận đánh cờ kéo dài nhiều năm này cũng khiến Kiều Nhiên chìm sâu vào bóng ma tâm lý càng nghiêm trọng.

Nhiều năm sau hai người cùng nhau tham gia ngày kỉ niệm trăm năm thành lập trường, Trình Cố Dương làm đại biểu cựu học sinh kiệt xuất lên đài diễn thuyết. Anh đứng dưới cờ đỏ, nói có sách, mách có chứng, đổi lấy tiếng vỗ tay không dứt. Khi anh nói đến “Sợ gì chân lý vô tận, có tiến một tấc, vui mừng một tấc”, sắc mặt người nhà Tô Kiều Nhiên dưới sân khấu cực kì đẹp.

============

Giải thích chút về tên truyện nhỉ? Nữ chính là Tô Kiều Nhiên, một vị học bá lạnh lùng hiếu thắng và nam chính Trình Cố Dương là một vị học thần âm hiểm phúc hắc. Tên truyện là cách ghép tên hai bạn chính này :)

Đây cũng là tên sách xuất bản bên Trung của tác giả Tằng Chân. Đọc lên có một cảm giác gặp lại sau xa cách, vẫn giữ thái độ giống người quen cũ.

Truyện về thanh mai trúc mã, hai nhỏ vô tư đầy mơ mộng. Cả nam chính và nữ chính đều trầm ổn nên thời niên thiếu là tình cảm thầm kín, chẳng phải tình anh em hữu nghị kề vai sát cánh. Đó là những ngày tháng miệt mài không ngừng học tập của Kiều Nhiên dưới bóng ma của Cố Dương quá nổi bật, là mong muốn vượt qua anh dù chỉ một lần cùng với anh mắt luôn phía sau ngắm nhìn ai đó.

Vì thầm yêu không dám nói, vì rụt rè, vì ngại bày tỏ, vì những hiểu lầm, bọn họ từ hai kẻ vốn nên ra trông vào thấy trở nên xa lạ, gặp một lần cũng khó.

Mình thích cái motip này, khá khác với các truyện thanh mai trúc mã khác. Nói thế thôi chứ ai bị mấy dòng dưới dọa chạy thì tội mình có vẻ lớn đó :) Đơn giản thì hai anh chị đến với nhau cũng không dễ dàng, tất nhiên có sủng ngọt rồi, nhưng nó có tiểu ngược. Đó là những thứ rất đời thực, không phải màu hồng phấn tràn đầy dính dính nhão nhão. Tình yêu quan trọng, không thể mài ra ăn, cuộc sống cũng quan trọng. Không cần vì đem lòng cho ai đó mà thay đổi hình dáng chính mình. Hôn nhân cần sự hòa hợp và bao dung.

Đủ gia vị đi, từ thời cấp ba đến đại học rồi cuộc sống sau này, mưu chốn công sở. Ngoài ra thì các nhân vật phụ cũng khá thú vị đó :) Truyện maybe không tồn tiểu tam tiểu tứ, có chăng chỉ là vệ tinh của 2 anh chị thôi. Dù sao thì học bá, nam thanh nữ tú luôn khiến người khác phải quay đầu (mê zai mê gái đẹp lâu năm said)

Một hố khác sắp lên sàn khác với phong cách hố này. Hố ấy toàn ngọt sủng sâu răng thôi. Tất nhiên, từ đồng phục đến áo cưới, nhân duyên trời định :)
Spoil cái tên nà: "Kị sĩ của em"

Trùm trường × tiểu tiên nữ

Hi vọng đừng ai bơ :)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net