Chương 302: Cầu hôn (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Sau khi Giang Lãng với Tống Thu Thu đi rồi, Kỳ Nguyệt tò mò thuận miệng hỏi một câu: "Giang Lãng nhờ anh giúp cậu ấy gì vậy?"

Cố Hoài đưa đoạn tin nhắn của Giang Lãng cho cô xem.

Trong tin nhắn, Giang Lãng gửi cho Cố Hoài một file PowerPoint, cô còn tưởng là chuyện công việc, ai dè tiêu đề của file PowerPoint đó là "Kế hoạch cầu hôn (bản thứ 79)"...

Kỳ Nguyệt mở to mắt: "Kế hoạch cầu hôn? Giang Lãng định sẽ cầu hôn với Thu Thu sao? Khi nào vậy?"

Cố Hoài: "Chắc trong mấy ngày ở đây."

Cố Hoài còn chưa kịp thu máy thì đã thấy Giang Lãng gửi thêm một tin nhắn nữa.

[ Giang Lãng: Để phòng trường hợp bị lộ bí mật, trước tiên cậu đừng nói với vợ cậu! Chờ tớ chốt phương án rồi hẳn nói! Tớ sợ vợ cậu lỡ miệng nói cho Thu Thu, vậy không còn bất ngờ nữa rồi! ]

Kỳ Nguyệt nhìn tin nhắn này: "Ặc..."

[ Giang Lãng: Cậu chưa nói cho bạn học khoai tây đâu, đúng không? ]

Kỳ Nguyệt đành dùng điện thoại của Cố Hoài gửi một tin nhắn xin lỗi: [ Khụ, ngại quá, tôi lỡ biết rồi... Nhưng cậu yên tâm, tôi sẽ giữ bí mật! ]

Giang Lãng: [ Fuck! Lão Cố ơi là lão Cố! Tớ chỉ mới gửi qua chưa đầy một phút thôi mà! Sao cậu để lộ bí mật nhanh quá vậy! Lịch sử trò chuyện với anh em sao có thể để bạn gái xem! Được rồi, biết thì biết, để cậu và bạn học khoai tây cùng xem giúp tớ cũng được, nhìn thử kế hoạch của tớ cần phải cải tiến thêm gì nữa không. Khoan đã, để tớ tạo một nhóm chat cho tiện vậy! Hai cậu cùng góp ý cho tớ! ]

...

Nghe Giang Lãng chuẩn bị cầu hôn với Tống Thu Thu, Tô Tiểu Đường với Lăng Phong đều bớt chút thời gian để chạy đến thôn Đào Nguyên, hai người nói với Tống Thu Thu là được nghỉ phép nên đến đây du lịch.

Tranh thủ lúc Thu Thu cùng mẹ đi chợ trên trấn, Giang Lãng lấy cớ cấp trên bảo anh chỉnh lại phương án nên không thể đi cùng, rồi cùng nhóm Kỳ Nguyệt bố trí hiện trường cầu hôn.

Vậy thì chờ khi Tống Thu Thu đi chợ về, bọn họ đã bố trí xong, có thể cầu hôn rồi.

Kỳ Nguyệt giúp Giang Lãng tìm một địa điểm thích hợp, là một sân vận động cũ trong thôn.

"Chỗ này có từ lâu rồi! Trông rất hoài niệm!" Tô Tiểu Đường cảm thán.

"Đúng vậy, cái sân này được xây dựng hơn hai mươi năm trước rồi, chú hai của tớ từng gây quỹ để mở rộng một lần, năm ngoái vừa được tân trang lại, do tớ giám sát. Nhưng, chỉ sửa chữa tường cũ với bổ sung một số thiết bị thôi, rất nhiều bố trí ban đầu được giữ lại!" Kỳ Nguyệt mở miệng.

Ngay cả một số bức vẽ graffiti trên tường và các vạch đo chiều cao cho trẻ em vẫn được giữ nguyên.

Những khoảnh khắc vui vẻ nhất đời cô đều nằm ở đây...

Ánh mắt Cố Hoài dừng ở phòng tập kiếm cách đó không xa, bước chân chợt khựng lại.

Trong phòng thỉnh thoảng lại truyền tiếng tập luyện của bọn nhỏ.

Kỳ Nguyệt thấy thế thì nói: "Bên đó là sàn tập đấu kiếm, anh muốn chơi sao? Chờ Giang Lãng cầu hôn xong, em sẽ đưa anh đến đó! Đúng lúc có thể dạy anh đấu kiếm!"

Cố Hoài: "Được."

...

Lúc này đã có người đến đây để tập luyện.

Bọn họ tìm một nơi không ảnh hưởng đến người khác, bắt đầu bố trí.

Bởi vì Giang Lãng đã sớm lên ý tưởng, nên Kỳ Nguyệt và những người khác chỉ mất khoảng ba ngày để chuẩn bị vật liệu, hôm nay chỉ cần bố trí nữa là xong.

Kỳ Nguyệt đấm bả vai mình, than thở với Tô Tiểu Đường: "Nếu sớm biết Giang Lãng như vậy, thì lúc trước tớ đã không xem tin nhắn kia của cậu ta, còn không bằng giả vờ không biết! Mấy ngày nay bị cậu ta quay như chong chóng, cho dù tớ tự cầu hôn cũng không mệt vậy đâu! May mà qua nốt hôm nay là xong rồi! Bây giờ cậu ta sẽ không thay đổi kế hoạch nữa đúng không?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net