Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Mạc Thiến đành gọi điện thoại  hỏi Cố Thù chuyện gì xảy ra, đại khái hiểu ra, hai người đó vì cô mà cãi nhau. Cố Thù cũng không nói đến Tố Lương Ngữ, chỉ nói Mạc Nhan nghĩ Cố Thù chơi với cậu là  vì muốn tiếp cận cô. 

Kì thật, cô cũng hoài nghi như thế.

Nhưng mà Mạc Thiến cũng không ngốc mà hỏi lại, cô chỉ có thể nói cô là người trung gian, giải quyết chuyện này, giải trừ hiểu lắm. Cố Thù hiện tại không vui, có chút uể oải, còn bị đánh một đấm vẫn chưa hết đau, không có tâm tình nói chuyện, nói được ít câu rồi cắt điện thoại. 

Tiểu biệt thắng tân hôn, cứ như vậy kết thúc.

Một lúc sau mới kéo được Mạc Nhan nói chuyện, phát hiện em trai cũng đang uể oải, lúc này Mạc Thiến mới ý thức được, Mạc Nhan không những giận Cố Thù, mà cậu cũng giận luôn cả cô. Đến khi Mạc Nhan đi học ở lớp bổ túc, Mạc Thiến ở nhà gọi điện thoại cho Bạc Cách cầu cứu: Bạc ca, giúp mình với, em trai với bạn trai của mình cãi nhau nha."

'Bạn trai của cậu là ai?" Câu đầu tiên Bạc Cách hỏi là vậy.

"Cố Thù nha."Mạc Thiến trả lời như theo lẽ thường.

"Ở bên nhau cũng không nói cho mình biết." Bạc Cách nóng nảy rít gào. 

Mạc Thiến ngại ngùng giải thích:"Lần trước thay hình nền với tên tài khoản, coi như là công bố rồi, nên không gọi điện thoại báo cho ai cả.'

"Nhưng đến cả tớ cũng bây giờ mới biết, còn muốn gạt, Mạc Thiến ơi MẠc Thiến, cậu có ý gì đây."

"Mình sai rồi, mình sai rồi, mình chân thành xin lỗi." Trong đầu MẠc Thiến vẫn đang nghĩ chuyện tình cảm nên giấu đi, trước kia cô là một minh tinh, nếu công bố bạn trai sẽ làm ảnh hưởng cuộc sống của người đó, thế cho nên bây giờ theo bản năng cũng không muốn công khai.

Cố Thù tính tình cũng lạnh nhạt, trừ bỏ sửa lại hình đại diện và tên ra, cũng không nói với bạn bè, kết quả không bao lâu, cũng buộc phải đổi lại.

"Cậu cũng không nói cho Mạc Nhan biết sao?"

"Cũng không nói, nhưng giờ thì biết rồi."

"Bạn thân của mình và chị gái mình yêu nhau, bản thân mình lại là người biết sau, còn biết từ người khác, tiểu Nhan không tức giận mới lạ đấy."

"Tớ thừa nhận, chuyện này là tớ giải quyết không tốt, tớ có bạn trai nên nói cho các cậu biết, xin lỗi, xin lỗi mà. Cậu có thể nói chuyện với Mạc Nhan giùm tớ không ,bình thường nó còn nghe lời cậu hơn tớ."

Bạc Cách thở dài một hơi: "Để tớ khuyên Mạc Nhan, cậu gọi điện thoại cho Tiếu Tiếu nói một tiếng đi."

"Được,  tuân mệnh."
Bạc Cách gọi điện thoại cho Mạc Nhan nhưng cậu không nghe máy, nghĩ hẳn là cậu đang ở lớp bổ túc huấn luyện diễn xuất, lúc này chuẩn bị một chút, tới tận nơi tìm cậu. 

Nơi Mạc Nhan huấn luyện đủ các phòng phục vụ cho các chương trình học, từ vũ đạo, võ thuật, còn có yoga, thể dục thể thao, còn có cả phòng tập gym, đầy đủ mọi thứ. 

Phòng học của Mạc Nhan ở lầu 3, Bạc Cách đứng ở cửa nhìn vào  thấy Mạc Nhan đang luyện tập với giáo viên.

Nói thật chuyện Mạc Nhan đi làm diễn viên  đến giờ cô vẫn không tin được, ở trong lòng cô, Mạc Nhan vẫn là một cậu bé tùy tiện,  có chút ngây ngốc, nhưng rất tốt với những người xung quanh, đặc biệt là lớn lên rất đẹp trai. 

Lúc này Mạc nhan đang diễn vai một công tử phong lưu, mang theo một chút phóng đãng, nhìn còn có vẻ ăn chơi trác táng , một chút kiêu ngạo,  nhìn người bằng nửa ánh mắt, trông lại có chút hài hước. 

So với hình tượng thường ngày hoàn toàn như hai người khác nhau. 

Bạc Cách khoanh tay trước ngực dựa vào tường,  nghiêng đầu, rất chăm chú xem Mạc Nhan biểu diễn. 

Có người đi tới cửa thấy Bạc Cách hỏi cô tới tìm ai, Mạc Nhan mới nhìn thấy Bạc Cách, lập tức lộ nụ cười tươi, chạy tới nói chuyện với cô, chợt nhớ tới giáo viên, lại quay lại xin phép:" Bạn của em tới tìm em, thầy cho phép em nghỉ một lát ạ."

Đợi thầy giáo đồng ý, cậu mới cùng Bạc Cách xuống lầu, vào phòng nghỉ chung của trường. Ngồi xuống ghế sô pha một lát thì có người đưa cho hai người hai ly trà sữa nóng, Bạc Cách cảm thán:"Chỗ học này của cậu phục vụ cũng tốt quá."

"Tất nhiên, học phí đâu có rẻ."

"Cũng đúng."

"Sao hôm nay Bạc ca lại tới tìm em."

"Cậu cảm thấy sẽ là vì chuyện gì."

Mạc Nhan cười cười, uống một ngụm trà sữa, hỏi lại:""Chị em bảo chị tới.'

Bạc Cách gật đầu.

Mạc Nhan cũng không nói gì thêm.

Hai người duy trì im lặng một lúc lâu. Mạc Nhan mới chủ động lên tiếng:" Bạc ca cũng  cảm thấy em quá phận sao?"

"Chị chỉ thấy cậu ngây thơ quá thôi."

"Ngây thơ ?"

"Bạn tốt nhất của mình bị chị gái giật mất, chị gái của mình bị bạn tốt nhất đoạt đi. Cậu cảm thấy hư không, hai người bọn họ bên nhau, cậu làm sao bây giờ, bọn họ liệu có khi nào đi chơi riêng, không rủ cậu đi cùng, sau đó cậu bắt đầu cảm thấy tức giận, muốn khiến họ chú ý tới cậu, cậu mới là người ở giữa khiến hai người họ có cơ hội quen nhau."

Bạc Cách nói xong, Mạc Nhan cảm thấy có chút chột dạ, nhưng lập tức phản bác một câu yếu ớt:"Không phải vậy."

Sau đó lại nói đến Tô Lương Ngữ, sau đó cảm thán:"Em thật sự cảm thấy, Diêu Thiến Nam kỳ thậtkhông tồi, cũng rất Cố Thù, cảm thấy hai người họ mới hợp là một đôi, cố ý tác hợp hai người đó."

"Cậu nhìn cậu xem, cứ tự cho mình là đúng." Bạc Cách uống một ngụm trà sữa, lấy hơi bắt đầu giảng đạo lý cho Mạc Nhan: "Chuyện tình cảm đều là  hai người tình nguyện, cậu thương hại Tô Lương Ngữ , thấy cậu ta đáng thương, lập tức phủ nhận tình cảm của Mạc Thiến và Cố Thù. Cậu cảm thấy Diêu Thiến Nam thích hợp với Cố Thù thì đi tác hợp cho hai người họ, cậu có nghĩ tới cảm thụ của người trong cuộc. Cậu có hỏi xem Mạc Thiến trong lòng Mạc Thiến hiện tại có tình cảm với ai,  cậu đã từng hỏi Cố Thù xem cậu ta có thể tiếp nhận Diêu Thiến Nam hay không?"

"Không có......" Mạc Nhan cúi đầu, lâm vào trầm mặc.

"Cậu cảm thấy làm như thế là tốt cho bọn họ, lại không biết bọn họ có muốn như thế hai không, đây không phải là tốt, mà tự mình đa tình, là tự cho là đúng, là gia tăng gánh nặng cho họ. Cậu nói cậu hiểu chị gái mình, vậy cậu có hiểu Cố Thù không? Cậu ta là kiểu người gì, cậu cũng biết chứ? Chị hỏi cậu, Cố Thù sẽ vì Mạc Thiến mà mỗi ngày đều hư tình giả ý đối xử tốt với cậu sao? sẽ chịu đựng cái con người ngu ngốc như cậu sao? Mỗi ngày đều giúp cậu làm bài tập sao?"

"Từ từ, cái này đâu phải là đang khuyên bảo, là chị đang mắng em đúng không?

"Đúng vậy, là chị đây đang mắng cậu, cậu cảm thấy Cố Thù sẽ vì theo đuổi một người mà đi lấy lòng người khác sao?"

Mạc Nhan nghĩ nghĩ, lắc đầu, cắn chặt môi dưới, cúi đầu hổ thẹn. 

"Cậu bây giờ như một đứa con nít ấu trĩ, đáng nhẽ đều có quan hệ tốt với cả hai người họ, ai ngờ hai người kia quan hệ tốt hơn, cậu đột nhiên thành người ngoài cuộc nên vừa khóc vừa làm loạn...."

"Em như vậy mà không hề biết, tại sao họ không nói cho em biết, hôm đó đi thử vai, nghe người ta bàn tán sau lưng chị gái mình, cái gì mà mối tình đầu quốc dân,  đối phương là con lai, mới nhận ra...."

"Chuyện mối tình đầu quốc dân chị cũng biết, vì chuyện này mà thầy cô chủ nhiệm gọi điện thoại cho Mạc Thiến với Cố Thù, một đám người trên mạng còn gọi đến cho nhà trường, báo với nhà trường chuyện hai người yêu sớm, bọn họ sợ cậu lo lắng nên mới không nói, anh hưởng cậu luyện tập."

"Trường đã biết rồi sao?! Vậy có thể bị đuổi học không?"

"Hẳn là không, hai người đó đều học rất tốt, biểu  hiện tốt, thành tích nổi bật. Bạc Cách nói, nhún vai,sau đó ngĩ gì đó,  mới hỏi, "Cậu không phải vì chuyện này mà hôm thử vai không tốt chứ?" 

Mạc Nhan dẩu miệng, lẩm bẩm trả lời: "Hôm đó biết chuyện này, thấy bất ngờ, cũng tức giận, lại khẩn trương nữa nên biểu hiện mới không tốt."

Bạc Cách thấy tạng thái này của Mạc Nhan, biết mình khuyên cũng ổn rồi, lúc này mới hỏi:"Giờ cậu tính thế nào?" 

"Tiếp tục tranh thủ luyện tập, nhất định phải nhận được vai diễn này.'

"......."

"Bạc ca trừng em làm gì?"

"Chị đây  hỏi chuyện Cố Thù và Mạc Thiến, cậu tính làm sao?"

Kết quả, Mạc Nhan lại trầm mặc.
Bạc Cách không có cách nào,  chỉ có thể tiếp tục nói như súng liên thanh: " Giờ chị lại cậu, cậu với chị, với Mạc Thiến vẫn luôn có quan hệ rất tốt, kết quả cậu với chị lại có tình ý với nhau, muốn ở bên nhau, có phải cũng muốn Mạc Thiến ủng hộ? Nếu Mạc Thiến phản đối, còn tức giận với cả hai chúng ta, cậu có thấy ủy khuất không?"

Mạc Nhan vừa nghe liền cười, liên tục lắc đầu: "Sao có thể, em coi chị như anh trai, vẫn luôn coi chị như đại ca mà đối đãi mà."

Bạc Cách nghe vậy, đôi mắt rũ xuống, có chút ảm đạm, im lặng một lúc lâu, tính nói gì đó, nhưng lại cười một tiếng.

Mạc Nhan cũng không để ý đến biểu hiện của Bạc Cách, lại nói:"Em sẽ xin lỗi hai người, sau này, cũng không gây trở ngại, cũng không giúp gì nữa."

"Còn có, chuyện của Tô Lương Ngữ  đừng nói cho chị em biết."

"Em cũng nghĩ vậy, nói ra chị ấy lại khó chịu, Cố Thù cũng không thoải mái, nhìn ra Cốc Thù cũng thích chị em thật lòng, .... Chỉ là ủy khuất Ngữ ca, anh ấy vô tội, hiện tại chắc anh ấy hẳn rất khổ sở."

"Cũng không có biện pháp khác." Bạc Cách ở trong lòng đối với Tô Lương Ngữ ấn tượng cũng thay đổi.

Trước kia cô vẫn xem thường có điều đổi mới.

Phía trước, nàng rất xem thường Tô Lương Ngữ, cảm thấy cậu ta vì học bổng mà bắt Mạc Thiến phải chờ đợi cậu ta thổ lộ, cứ cố ý kéo dài ái muội. Ôm mấy quả dưa hấu, lấy được tình cảm của Mạc Thiến bao nhiêu năm, nhưng lại không cho cô ấy một danh phận chính thức. Hiện tại, xem ra Tô Lương Ngữ cũng chịu đựng rất nhiều, mà Mạc Thiến đến giờ vẫn không biết, cuối cùng lại thích Cố Thù, một người mới quen trong thời gian ngắn. 

Lúc này Mạc Nhan đang gọi cho Cố Thù. 

Chờ một lúc lâu, Cố Thù mới nghe máy, chỉ hỏi cộc lốc:" Chuyện gì?" 

"Xin lỗi cậu." Mạc Nhan  nói.

"Xin lỗi vì chuyện gì ?"

"Là tớ kích động nên đã đánh cậu, còn hiểu lầm cậu, là tớ không đúng, xin lỗi cậu, tớ mời cậu ăn cơm, về sau tớ sẽ một lòng hỗ trợ cậu, được không?" Mạc Nhan bắt đầu có vẻ làm nũng với Cố Thù.

Cố Thù nghe xong, cười cười, tức giận là có, nhưng cậu để ý bạn bè , cũng bắt đầu nghĩ đến cảm nhận của Mạc Nhan, đã không còn trách Mạc Nhan nữa, nhưng lại không chịu bỏ qua dễ dàng, trêu chọc Mạc Nhan :"Vậy cậu kêu tớ một tiếng "anh rể" nghe đi."

"Khốn...."

Thằng nhãi này. quả nhiên vẫn là thiếu đòn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC