Chương 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Đến ngày khai giảng, Mạc Thiến viết tiểu thuyết cũng được mười lăm vạn chữ, chỉ thiếu kết truyện, sửa chữa chút nữa là có thể giao bản thảo.

Tin vui là Mạc Nhan thử vai thành công, chưa khai giảng đã bị đoàn làm phim  kéo đi tới địa điểm quay phim, nói phải đi sớm, nếu không tuyết sẽ tan mất.

Mạc Thiến không cần phải đi theo, có thể tiếp tục đi học, sau khi cô giao kịch bản, sửa chữa cũng tốt rồi nên không cần gì đến cô nữa. 

Ba tháng Đông Bắc vẫn rét lạnh như cũ, Mạc Thiến không có mấy cái tật xấu của mấy nữ sinh tuổi này, thích mặc đồ đẹp, cô coi trọng sức khỏe hơn nên mặc rất nhiều áo, bên ngoài khoác một chiếc áo lông vũ, đứng ở bên đường chờ xe, thở ra một hơi toàn khí lạnh. 

Xe khoan thai tới muộn, dừng xe lại đúng tuyến, Mạc thiến lên xe, liền nghe một trận tiếng hét:"Chính là cô ấy, cô gái mặc áo lông màu đen. "

"Sao còn mang khẩu trang, thấy không rõ mặt, không biết có đẹp như hình chụp không?"

Nghe nói khá xinh đẹp, nghe nói là hoa hậu giảng đường."

"Thật, cả hai ngừoi cùng ngồi chung xe với chúng ta sao?"

Mạc Thiến đã đoán được dạng kết quả này mới cố ý đeo khẩu trang, còn không trang điểm, thoạt nhìn đơn thuần. Nói giỡn, cô cũng không muốn làm hại da mặt của mình đâu.

Cô lên xe vẫn không lấy khẩu trang xuống, chỉ cúi đầu không để ý đến ánh mắt của mọi người, muốn tìm một vị trí ngồi xuống nhưng liếc mắt đã thấy Cố Thù trên xe, bên cạnh vẫn còn chỗ trống. 

Cô  chần chờ một chút, vẫn dứt khoát kiên quyết cắn răng đi qua, ngồi cách xa chỗ ngồi của Cố Thù, ngồi xuống liền đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không chào hỏi Cố Thù.

Cố Thù cũng không liếc mắt nhìn cô, đúng là có chuẩn bị, biết ngồi xe sẽ bị người ta vây xem nên cũng mang khẩu trang. 

Xe bắt đầu chạy, lúc này đã có người hỏi Mạc Thiến:" Cậu, cậu là Mạc Thiến sao?"

"Cậu thật sự viết kịch bản phim sao? Còn viết cả tiểu thuyết nữa sao?"

"Cậu với cậu con trai lai kia đang yêu đương, sao không ngồi cùng nhau?"

Mạc Thiến nghe xong, bắt đầu ho khan, vội vàng giải thích:"Bị cảm , cổ họng hơi khó chịu...." Sau đó vẫy tay, ý bảo không thể nói. 

Cô lại nghĩ Cố Thù cũng bị hỏi mấy câu như vậy, cũng không biết cậu ta trả lời ra sao, nhưng mà với tính lạnh băng của cậu, chắc cũng chỉ trả lời qua loa:" Không biết," "Đừng hỏi tôi" "Cậu có phiền không?"

Xe chạy đến trường, Mạc Thiến thấy trước  mắt tối sầm, không xong rồi, trước cổng trường một đám người đang đứng nhìn về phía này, hơn phân nửa không phải là học sinh, còn có tranh chữ viết "Duy trì mối tình đầu quốc dân." Mạc Thiến đặc biệt cảm thấy mất mặt.

Cô chỉ muốn yêu đương thôi, khó khăn vậy sao?

Vì thế cô trùm luôn cái mũ của áo lông, xuống xe, cầm chặt mũ chạy như điên, tốc độ kia, sức mạnh kia, dáng người mạnh mẽ kia, làm Cố Thù ở phía sau cô nhìn mà choáng váng, mắt thấy Mạc Thiến đã chạy vào cổng trường, cậu cũng xuống xe, đội mũ lên, cúi đầu bước nhanh vào trường.

Lúc này bạo phát một trận hoan hô, tiếng thét chói tai, thực sự mái tóc của Cố Thù nổi bật như thế, đội mũ không thể che giấu được.

Có lẽ bị tiếng hét dọa, Cố Thù quay đầu nhìn thoáng qua, phía dưới mũ đôi mắt màu xanh thăm thẳm dưới mái tóc màu nâu vàng, khuôn mặt trắng nón bị gió thổi qua, bởi  vì kinh ngạc, miệng hơi hơi mở ra, bộ dạng như  vậy thật sự khiến người ta yêu mến.

Sau đó lại một trận đèn flash lập lòe, cùng liên tục tiếng chụp hình, làm cậu không dám quay đầu, vội vã vào cổng. 

Kết quả đến lớp lại phát hiện ra trước cửa lớp một đám học sinh cũng đang chờ cậu đến , Cố Thù cảm thấy bản thân mình từ cổng lớn đi vào lớp giống như bước trên thảm đỏ,thật giống như động vật quý hiếm. 

Chẳng phải trước kia cũng đã từng nhìn chằm chằm vào cậu rồi sao, bây giờ còn nhìn cái gì nữ?

Tiến vào lớp cởi áo khoác vắt trên ghế, sửa lại tóc, lúc này lại nghe tiếng nữ sinh thét chói tai, họ thét lớn tiếng thế làm gì?

Cậu cũng chẳng thể làm gì khác, ngồi vào chỗ, ngoài hành lang hàng người vẫn đứng nhìn vào trong này, khiến cậu luống cuống, vội lấy điện thoại ra nhắn tin cho Mạc Thiến:" Bên em thế nào?"

Mới gửi tin xong lại có người ồn ào:"Cố Thù, cậu gửi tin nhắn cho bạn gái đấy hả?"

Cố Thù nhíu mày, ngẩng đầu trừng mắt nhìn người kia một cái, không trả lời, lại nghe có giọng nữ nói: "Các người có phiền không vậy, ồn ào như thế sẽ khiến người khác cảm thấy áp lực."

Người nói là Diêu Thiến Nam.

Những người kia khịt mũi coi thường một cái nhưng cũng không lớn tiếng như vừa nãy nữa.

Cố Thù mặc kệ, trước kia với loại tình huống bị người ta nhìn ngó như thế này Mạc Nhan có thể giúp cậu xử lí một chút, hiện giờ Mạc Nhan không đi học, chỉ có mình cậu, thật đúng là... Có chút nhớ Mạc Nhan. Có điều Cố Thù không biết, đợi Mạc Nhan quay xong bộ phim này xong, người phải giúp đỡ cản người vây xem là cậu.

Lúc này có tin nhắn của Mạc Thiến trả lời lại:" Em nghĩ nhà trường sẽ tìm chúng ta nói chuyện thôi, chúng ta hiện tại nên giữ quan hệ bằng hữu, tuyệt đối không thể lộ. TRong trường học cũng phải duy trì khoảng cách."

"Tại sao phải vậy chứ?"

"Không còn biện pháp khác, tình huống đặc thù, trước mắt chỉ có thể bí mật yêu nhau thôi."

Cố Thù cũng cảm thấy  bất đắc dĩ, buông di động, ngẩng đầu nhìn mới phát hiện những người đến xem bị đội kỉ luật đuổi về lớp.

Quả nhiên như Mạc Thiến đoán, trường  vừa tan học, nhà trường gọi cả hai người tới nói chuyện. 

Kỳ thật lãnh đạo trường rất thích Cố Thù, là con lai, thoạt nhìn  đặc biệt, học tập cũng đặc biệt tốt. Mạc Thiến tuy không có ấn tượng gì đặc biệt, có điều chủ nhiệm lớp có nói đến, là một  học sinh tiến bộ cực nhanh, tính cách không tồi, là thành viên của Hội Học sinh, tham gia thể dục thể thao cũng có chút thành tích. 

Hai học sinh tốt như vậy, lại yêu sớm?

Ban đầu, trường học chỉ yêu cầu chủ nhiệm lớp cảnh cáo hai học sinh một chút, cảm thấy như vậy là bình ổn mọi chuyện, Kết quả buổi sáng hôm nay lại gây náo loạn từ ngoài cổng trường đến tận lớp học, nhà trường không thể mặc kệ được nữa, chỉ có thể gọi hai người đến nói chuyện, phải biết rõ ràng mối quan hệ của hai người.

Nhưng mà hai em học sinh này một mực khẳng định giữa hai người chỉ là quan hệ bạn bè bình thường. Cố Thù là bạn thân của em trai Mạc Thiến, thường xuyên đến nhà Mạc Thiến chơi nên hai người mới quen nhau, tuổi tác không chênh lệch nhiều nên mới làm bạn bè luôn. Hình trên mạng cũng không đưa ra lời bình luận nào, chỉ là hình Cố Thù giúp Mạc Thiến sơn móng tay, chẳng thể hiện được cái gì.

Không có bằng chứng xác thực, ảnh chụp cũng chẳng nói lên được cái gì, biểu hiện của hai người trông cũng có vẻ vô tội, rất oan ức, rất đáng thương, nhà trường không thể định tội, chỉ có thể cảnh cáo một lần không thể có quan hệ yêu đương nam nữ trong trường học, khiến ảnh hưởng tới việc học, còn làm nhà trường náo loạn một trận.

"Các học sinh khác cũng không thể làm náo loạn đến như thế này?" Chuyện coi như giải quyết xong, giáo viên kỉ luật uống trà cùng với một thầy giáo khác lại cảm thán một câu: "Còn không so hai em không biết kiềm chế."

"Cũng có thể là ... do bọn em nhìn đẹp quá ạ...." Mạc Thiết không biết ngượng mà trả lời.

"Còn tự tin đến vậy, hai em có biết vì chuyện của hai em mà có thể năm sau số lượng học sinh xin nhập học vào trường sẽ giảm bớt không."

"Cũng không nhất định là vậy ạ, thầy có biết hiệu ứng không ạ."

"Hình chụp sơn móng tay đó ạ, hiện tại loại sơn đó đang nổi đấy ạ."

"Em còn ở đó mà kiêu ngạo, mặt mũi cũng không cần sao?"

Mạc Thiến lập tức ngậm miệng, thở dài một tiếng, chỉ có thể cúi đầu nghe mắng, trong lòng cảm thấy bản thân quá vô tội, người khác trọng sinh chẳng phải đều có cuộc sống huy hoàng sao? Còn cô trọng sinh chưa được bao lâu đã bị mắng vì tội yêu sớm, so người với người đúng là tức chết.

"Còn viết kịch bản, viết tiểu thuyết, cảm thấy mình lợi hại lắm sao, hiện tại em thế này có thể viết được cái gì, làm mấy chuyện vô dụng, không lo học tập cho tốt, sau này làm sao đỗ được đại học?" Vị giáo viên lớn tuổi này còn dông dài hơn cả giáo viên kỉ luật.

"Thưa thầy, thầy cảm thấy thế nào mới gọi là học tập tốt? " Cố Thù từ nãy giờ vẫn giữ im lặng bỗng nhiên lên tiếng, nhìn về phía thầy giáo kia, "Năm nay em thi đừng đầu, Mạc Thiến cũng chiếm vị trí thứ hai, hai, chúng em cũng không phải tự dưng mà chiếm được vị trí đó, khẳng định bọn em có thể đậu một trường đại học tốt, cái này không cần thầy lo lắng ạ?

Nghe người khác chê trách Mạc Thiến, Cố Thù không thoải mái, không nhịn được mới nói. 

"Tôi cũng vì tốt cho hai em."Thầy giáo đập bàn, giọng lại càng lớn hơn, " Tuổi còn nhỏ học không tốt, tiền đồ về sau thì làm sao? Hiện tại học tập tốt thì sao, hai năm sau cũng thành đồ bỏ đi, tôi dạy học bao nhiêu năm, thấy không thiếu những người như thế, cậu mới mấy tuổi, còn có thể nói với thầy giáo như thế?"

"Viết kịch bản phim truyền hình, viết tiểu thuyết thì sao ạ, bạn ấy viết trong vòng mấy tháng bằng tiền lương của thầy mười lăm năm, đây còn chưa giỏi sao? Thầy cảm thấy ai ai cũng phải sống theo quy luật sao, không được phép đổi mới sao, cứ nhất định phải học tập tốt, kết hôn sinh con, mỗi tháng kiếm một hai ngàn đồng tiền lương, đó gọi là tiền đồ sao?'

"Em.... Em lại dám nói với thầy như thế, nữ sinh như em ấy kiếm tiền thì có lợi ích gì, sau này kiếm không được sao?"

"Sau này sẽ kiếm nhiều hơn bây giờ, em vẫn tôn trọng thân phận của thầy, thầy lớn hơn em nhiều tuổi, có thể thầy không thể hiểu được suy nghĩ của lớp trẻ bọn em."

Cảm thấy Cố Thù với thầy giáo lớn tuổi kia sắp thành cãi nhau, giáo viên kỉ luật nhanh chóng chạy đến hòa giải, đem hai người đuổi ra khỏi phòng. 

Việc quan hệ của hai người cũng phải giải quyết nhanh chóng, trường học đưa ra thông báo nói Mạc Thiến và Cố Thù không có quan hệ yêu đương, chỉ là bạn bè bình thương, tin tức trên mạng là hoàn toàn không chính xác, không tin tưởng được, điều thứ hai là hội học sinh nghiêm cấm các học sinh không được tập trung nhìn ngắm hai đương sự. 

Nhưng mà....Trường không cho thì không có nghĩa là không thể nhìn. 

Thế cho nên suốt mấy tuần đầu sau khi khai giảng Mạc Thiến và Cố Thù đều phải hứng chịu bị người ta nhìn chằm chằm, đi học trên xe bị nhìn, trước cổng trường bị nhìn, vào lớp bị nhìn, xuống cantin bị nhìn, thậm chí đi vệ sinh cũng có người đứng trước cửa WC chờ sẵn, ... đãi ngộ này,.., không vui vẻ nổi. 

Hai người đứng nơi đầu sóng ngọn gió, không thể không kiềm chế hết sức, không có Mạc Nhan ở giữa , chỉ có thể coi như không quen biết nhau, trong trường học gặp nhau cũng sẽ không nói với nhau lời nào, ngày thường cũng không dám gặp nhau ở nhà, sợ bị ba mẹ phát hiện ra. 

Liên hệ duy nhất là ở trường thì nhắn tin, về nhà đóng cửa phòng gọi video, hai người cũng làm bài tập, Cố Thù cần tập trung ôn tập để thi chuyển cấp, Mạc Thiến lúc đó sẽ viết tiểu thuyết .

Ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn vào màn hình sẽ thấy đối phương đang cúi đầu làm việc, như vậy thôi cũng cảm thấy thỏa mãn. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC