CHƯƠNG 79

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu Tiếu Tiếu lớn lên ở vùng huyện , vì có hỗ trợ học bổng mới vào trường cao trung Anh Đế, nhưng học bổng chỉ có tiền học phí, ngoài ra còn các khoản thu phí khác cũng rất nhiều, dù khó khăn về knh tế nhưng lại không có cách nào quay đầu nữa rồi. 

Cũng may có hai người bạn tốt là Mạc Thiến và Bạc Cách, mỗi ngày đều nghiêm túc học tập, bị hai con người có thiên phú bẩm sinh này kích thích, bản thân cũng có động lực hơn . Đến cao nhị, cô vẫn giũ vững vị trí nằm trong top mười lăm. 

Mà trong phương diện tình cảm, cô vẫn thực bảo thủ. vậy nên khi biêt chuyện mà Lý HÀn làm ra, đầu tiên là khiếp sợ, sau đó là khó mà chấp nhận được, cuối cùng chỉ có khổ sở. 

Nữ sinh bị truyền ra chuyện này chẳng khác gì bị lột hết quần áo đứng trước mặt mọi người mặc cho họ chỉ trỏ, cảm giác như trời đất sập xuống, bạn trai cô sao có thể khốn nạn như vậy, cô thích hắn như thế, rồi sau này sao cô dám ngẩng mặt lên nhìn người? Dù có tiếng ghi âm không phải của cô, nhưng ai tin tưởng cơ chứ, tất cả mọi mũi tên đều nhắm vào cô. 

Lúc sau Bạc Cách biết chuyện này, tức giận đến mức muốn tìm người đánh cho một trận, may còn có Mạc Thiến ngăn cản. 

Muốn đánh Lý Hàn, quá đơn giản, nói một tiếng với Thẩm THiếu Dĩnh là được, Thẩm Thiếu Dĩnh đối với chuyện đánh người có kinh nghiệm hơn, với lại có quan hệ không tệ với Mạc Thiến, khẳng định sẽ giúp, các cô cũng không cần tự tay động thủ. 

"Vậy cậu tính xử thế nào?" 

"Khiến anh ta cả đời khó quên."

Sau đó Lưu Tiếu Tiếu giả vờ như cái gì cũng không biết, thỉnh thoảng đi với Lý Hàn nghe bạn của anh ta huýt sáo , cô dù căng da đầu cũng phải nhịn. 

Cuối tuần đó Lưu Tiếu Tiếu đáp ứng đi ra ngoài hẹn hò với Lý Hàn, đồng ý cả việc buổi tối không cần về kí túc xá  nữa, Lý HÀn mừng rỡ như điên. 

Xét về nhiều khía cạnh, quả thực Lý Jàn cũng coi như là nam sinh ưu tú. 

Anh ta giới thiệu bạn gái của mình cho bạn bè cùng biết, còn nói bọn họ đừng khi dễ cô. Mỗi ngày cô học bài anh ta sẽ không quấy rầy cô, chi ngồi bên cạnh im lặng. Hai người hẹn hò cũng chỉ đi vòng vòng quanh sân thể dục, không hề làm ra hành động gì vượt mức. 

Tính cách Lý Hàn cũng tốt, sẽ không so đo chuyện nhỏ nhặt với cô, chịu đựng tính tình khó ưa của cô, khi cãi nhau anh ta luôn thỏa hiệp trước. Anh ta nguyện ý tiết kiệm tiền tiêu vặt của bản thân để mua quà tặng cô, tuy rằng không phải là đồ vật đáng quý trọng, nhưng đều có dụng tâm. 

Lưu Tiếu Tiếu đã nhiều lần nghĩ, cô như vậy thì thật hạnh phúc, không nghĩ đến bây giừoi lại gặp phải chuyện như thế này. 

Như tới những chuyện trước kia, Lưu Tiếu Tiếu lại cảm thán, anh ta diễn thật tốt, mắt mình có mà như mù. 

Cũng chỉ có thể nói, nữ sinh cũng quá dễ lừa. 

Khi đi vào khách sạn, Lưu Tiếu Tiếu có chút thấp thỏm, cô vòn chưa đến tuổi thành niên, hẳn là sẽ khong được thuê phòng. Không ngờ Lý HÀn rất thuận lợi đi vào, giống như biết ở đây có cho những học sinh chưa đủ tuổi như cô vào vậy, cho nên mới đưa cô tới đây. 

Lưu Tiếu Tiếu biểu hiện dáng vẻ rất khẩn trương, Lý Hàn cũng không  thèm để ý, còn cũng cô nói chuyện phiếm, lại ra vẻ hào phóng nói không miễn cưỡng cô, nếu đổi ý có thể đưa cô về trường. 

"Anh tắm trước đi, em ra ngoài mua bình nước." Lưu Tiếu Tiếu nói. 

"Vừa nhìn là biết em chưa từng tới đây, em ra ngoài rồi thì phải mang chìa khóa cửa, vậy anh không có chìa khóa thì sao vào phòng tắm được?" Lý Hàn hỏi cô, còn cười tủm tỉm, đứng nhìn bộ dáng quẫn bách của cô. 

"Vậy phải làm sao đây?" 

"Cái này chỉ cần tháo ra là được mà, hoặc là dùng thẻ xe bus cũng được, em xem." Lý Hàn nói, đem thẻ xe của mình quẹt một cái, quả nhiên trong phòng đèn sáng lên. 

"Hóa ra còn có thể như thế." Lưu Tiếu Tiếu quả thực không biết. 

"Được tồi, em đi mua nước đi, anh tắm trước." Lý Hàn nói xong thì quay lưng đi vào nhà tắm. 

Lưu Tiếu đi ra khỏi phòng liền thấy Mạc Thiến, Bạc Cách, Cố Thù và Thẩm Thiếu Dĩnh, còn có cả mấy anh chàng hay đi cũng với Thẩm Thiếu Dĩnh nữa, đều đang đứng ở hành lang, thấy cô ra liền vẫy tay gọi cô, Lưu Tiếu Tiếu đi lại, thấp thỏm hỏi:"Mấy người nói có khi bên khách sạn sẽ báo cảnh sát không?"

"Không dám đâu, dù sao chũng ta đều chưa đủ tuổi thành niên, còn Cố Thù nè, cậu ấy tuổi nhỏ nhất đấy." Mạc Thiến chỉ chỉ Cố Thù, Cố Thù lập tức nhấp môi, gật gật đầu. 

Lưu Tiếu Tiếu vẫn còn lo lắng, nhưng việc đến nước này, không thể thay đổi được nữa, cô vẫn đi lại vào phòng, trong tay cầm hai chai nước, đến gõ cửa toilet:"Lý Hàn, em mua sữa tắm với dầu gội đầu, anh lấy xài này."

"Ừ." Lý Hàn lên tiếng, mở cửa phòng toilet, vươn một cánh tay còn ướt ra, kết quả không nhận được cái gì mà bị hai người lôi ra ngoài. 

Trong lúc hỗn loạn lại có người từ phía sau trùm đầu anh ta lại, làm anh ta không thấy được cái gì, bị người ta ấn đầu xuống kéo đi , sau đó là nghe thấy tiếng xé băng dính soàn soạt, tiếp đếnh anh ta bị người dán chặt lên cửa kính pha lê. 

Lưu Tiếu Tiếu sau khi gõ cửa, lúc Lý Hàn mở cửa đã chạy ra khỏi phòng, đóng cửa lại, trong phòng cỉ còn mấy nam sinh.

Mấy nam sinh dùng băng sính trong suốt dán lên mặt kính pha lê, người giữ người dán, chẳng mấy chốc đã xong, Lý Hàn hoàn toàn không thể chống cự, càng chống cự thì da thịt cọ xát với băng dĩnh lại càng đau. 

"Mấy người làm cái gì vậy?" Lý Hàn to giọng hỏi, gần như là gào rống. 

Một giọng nam xa lạ cất tiếng: "Đoạn ghi âm tiếng rên phụ nữ khi đnag làm tình trong điện thoại anh là thế nào?" 

"Cái gì chứ, đoạn ghi âm nào?" Lý Hàn lúc này vẫn cố giả ngu. 

"Đoạn ghi âm trong điện thoại của anh, là với ai, hay lấy từ trên mạng."

" Là tôi tải từ trên mạng xuống." Lý Hàn tra lời. 

"Chắc không? Cậu còn cố ý nói với bạn cũng phòng nữa mà, bên trong đoạn ghi âm có giọng nam, chắc chắn là giọng của cậu, bạn cùng phòng kí túc của cậu cũng nhận ra đấy."

"Mấy người là do Lưu Tiếu Tiếu tìm đến trả thù tao." 

"Ít nói nhảm, trả lời đi."

Người lên tiếng hỏi không phải là nam sinh cùng trường của họ, là bạn của Thẩm Thiếu Dĩnh, Thẩm Thiếu Dĩnh gọi tới giáo huấn Lý Hàn, cũng đã nghe kể hết nên khi hỏi chuyện cũng hoàn toàn không khách khí, còn gõ đầu Lý Hàn cảnh cáo. 

Cố Thù đứng cạnh chỉ phụ trách ghi âm, không hề lên tiếng. 

"Là tôi với một nữ sinh khác, nữ sinh đó theo đuổi tôi, nghỉ hè vừa rồi tôi, cô ta và một đám bạn cùng đi du lịch mấy ngày, buổi tối thuê phòng ngủ, nữ sinh đó chủ động tới phòng tôi, tôi không cự tuyệt." Lý Hàn rốt cuộc cũng chịu nói.

"Lần đầu tiên làm đã ghi âm?"

"Không phải , là lần thứ ba, cũng là lần cuối, sau hôm đó tôi phải về nhà." 

"Đã có bạ gái còn ngủ cùng đứa con gái khác."

"Là cô ta chủ động đưa tới cửa, sao lại phải từ chối."

"Cô ta là ai?"

"Dù sao cũng không phải Lưu Tiếu Tiếu, được tồi, tôi nói hết cả rồi, còn không tha cho tôi." Lý hàn không kiên nhẫn nữa, còn muốn bảo vệ nữ sinh kia, cũng mau chóng muốn thoát thân. 

"Nói rõ nữ sinh kia là ai?" Anh bạn của Thẩm Thiếu Dĩnh vãn không chịu bỏ qua.

"Là Trương Thảo ở ban ba" 

"Được, nhớ kỹ, kể từ giờ cậu và Lưu Tiếu Tiếu chia ta, là cô ấy đá cậu, hiểu không?" Nếu dám tìm cô ấy gây phiền toái, các ca ca tuyệt đối không cbỏ qua cho cậu. Lứu Tiếu Tiếu kia đối với cậu còn có tình người lắm, bọn tôi còn muốn quay phim luôn, nhưng cô ấy không cho, trong phòng cũng không có nữ sinh, chỉ bảo mấy thằng con trai chúng tôi xử lý, bản thân cô ấy cũng ra ngoài, cậu phụ nữ sinh tốt như thế, thì tự hối hận đi." Nói xong dẫn đám người nghênh ngang rời đi. 

Cố Thù trước khi đi nhìn một vòng, lại đi vào toilet cầm theo quần áo đi luôn, di động thì để lại, có điều... lại lấy mất cục pin, sau đó lặng lẽ đóng cửa rời đi. 

Sau khi xong việc, Mạc Thiến chủ trì đứng ra mời tất cả ăn một bữa cớm thịnh soạn, nói lời cảm ơn. 

Trong bữa ăn Thẩm Thiếu Dĩnh hỏi Mạc Thiến:"Anh nói chứ, biện pháp này của em có tàn nhẫn quá không hả."

"Tàn nhẫn gì chứ, chúng ta chỉ là dùng băng dán chứ không phải dây thừng, chỉ cần anh ta dùng sức là có thể tháo được , chỉ là khi xé băng dính ra khỏi người hơi đau một chút, còn có thể giúp anh ta lột một lớp lông nữa. Cúng ta không đánh, chỉ nhẹ nhàng hỏi anh ta vài vấn đề mà anh ta đã làn thôi."

Thẩm Thiếu Dĩnh hít vào một hơi, lại hỏi Cố Thù:"Cô vợ nhỏ của cậu tàn nhẫn như thế, có sợ không?"

Cố Thù không trả lời, lại óc trong túi quần ra cục pin điện thoại của Lý Hàn đặt trên bà, hỏi:"Pin điện thoại có cần trả lại không?"

Pin di động loại này lúc đó cũng phải một đến hai trăm đồng, Cố Thù cầm cũng thấy nóng tay. Quần áo của anh ta thì Cố Thfu đã ném vào thùng rác rồi, cũng không khó tìm, chỉ có pin điện thoại bị cậu cầm đi luôn. 

Thẩm TRhiếu Dĩnh nhìn qua, nhịn không được nhíu mày, hóa ra... trách gì hai người này có thể ở bên nhau, mỗi người đều ra tay không chừa đường lui cho đối phương, còn đem quần áo của Lý Hàn đi, anh ta có thoát được băng dính cũng không thể ra ngoài, để lại di động nhưng lại tháo pin lấy đi, muốn gọi điện cầu cứu cũng không thể được. 

"Hôm nào đến lớp anh ta trao trả tận tay." Mạc Thiến trả lời, lại hỏi, "Tiểu tam kia tên là Trương Thảo." 

"Ừ , Là Lý Hàn nói ." Cố Thù trả lời.

"Biết rõ Lý Hàn có bạn gái còn chủ động leo lên giường người ta?." Cô lạ tiếp tục hỏi.

"Cái này cũng không biết."

"Thật không biết nữ sinh kia nghĩ sao chứ? Rõ ràng có thể danh chính ngôn thuận hẹn hò với người tử tế, ngày ngày ân ái bên nhau, thế nào lại đi làm chuyện lén lút không biết xấu hổ như thế! Bây giờ đã có tư tưởng cướp bạn trai người khác, tương lai chắc chắn cũng không an phận, tính chó khôgn đổi được." Mạc Nhan nghe xong cũng vô cùng tức giận. 

Cố Thfu chỉ im lặng ăn, không nói một lời, cậu cũng không biết quá nhiều nữ sinh. 

Lúc này Mạc Thiến đột nhiên ghé sát vào cậu, hỏi: "Diêu Thiến Nam khi theo đuổi anh có làn ra hành động gì không?"

"Không..."

"Anh vừa mới nháy mắt hai cái liền đấy." 

"Cô ta muốn anh sờ ngực cô ta, có tính không?"

"Đáng chết, anh đến cả ngực em còn chưa sờ qua nữa?"

Cố Thù  :"....."

"Anh tránh ra, không chạm đến." 

"Thử không tránh xe, lão nương đem tay anh băm luôn."

"......" Cố Thù không biết phải nói thế nào nữa.

Mạc Thiến vẫn còn tức giận, tức  giận cắn chặt răng, cơm cũng không ăn nổi. 

Bạc Cách ở bên cạnh Lưu Tiếu Tiếu, không đi ăn cùng bọ họ, dẫn Lưu Tiếu Tiếu về ngồi trong phòng mình . 

Vừa vào phòng Lưu Tiếu Tiếu đã bật đoạn ghi âm mà Cố Thù đưa cho, nghe xong lại tiếp tục khóc một trận, khóc vô cùng thương tâm, sau đó vẫn là không nhịn được nhắn tin cho bạn của Lý Hàn, bảo đến khách sạn giúp Lý Hàn một chút. 

Là cô không đành lòng, dù sao cũng là người cô thích thật lòng, cũng đã từng có những kỉ niệm đẹp với nhau, không thể hận được.

"Cậu cũng quá thánh mẫu đi."

Lưu Tiếu Tiếu cũng gật đầu: "Cứ cho là vậy đi."

"Thực ra, cậu thích là Tô Lương Ngữ đi."

Nghe Bạc Cách hỏi như thế, Lưu Tiếu Tiếu cả kinh, ngẩng đầu nhìn Bạc Cách, khóe mắt còn vương nước mắt. 

"Tớ nhìn ra được." Bạc Cách nói, cười khổ, "Cho nên cậu quen Lý Hàn vì có cậu có cảm giác anh ta giống với Tô Lương Ngữ, kết quả anh ta lại là tra nam." 

"Không...." 

"Tớ cũng không nói với Mạc Thiến, cô ấy ngây ngốc như thế, cũng chẳng nhìn ra. " Thật ra cũng là do dạo này Mạc Thiến qua bận, lại cố tránh né Tô Lương Ngữ, vậy nên mới không phát hiện. 

" Tớ cũng sẽ không thổ lộ, dù chỉ  là Tô Lương Ngữ đơn phương thích Mạc Thiến tớ cũng không nói. Tớ nghe nói hai nữ sinh chỉ cần thích một nam sinh thì cả đời đều sẽ không thèm nhìn mặt nhau. Tớ không muốn xa cách với Thiến Thiến, bở vì cô ấy là một cô gái tốt, vô cùng tốt, tớ xảy ra chuyện cô ấy còn tức giận hơn cả tớ, Hơn nữa, Tô Lương Ngữ cũng không thích tớ, tớ có thổ lộ cũng chỉ tăng thêm khổ sở thôi."

Bạc Cách cũng chẳng thể nói lời gì an ủi, chỉ nhẹ nhàng vỗ vai Lưu Tiếu Tiếu nói:" Cậu có thể suy nghĩ cẩn thận là tốt rồi, tớ không bao giờ muốn cả ba chúng ta tách ra, bởi vì tớ chỉ có hai người là bạn, tớ vô cùng quý trọng cả hai người."

"Tớ cũng vô cùng cô cùng quý trọng các cậu!" Lưu Tiếu Tiếu lại lần nữa khóc lớn ra tiếng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC