Chương 3: Thành Phố H Sắp Thất Thủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

THÀNH PHỐ H SẮP THẤT THỦ

Edit/trans: Lãnh Tinh
Nguồn: lanhtinhcoc.wordpress.com

✡ ✡ ✡ ✡ ✡

Ăn xong thịt bổ sung năng lượng rồi, Tô Duyệt lại bắt đầu trồng cây ăn quả trên một khoảnh đất khác, vẫn là dùng phương thức như vừa rồi trồng đa dạng các loại cây. Tô Duyệt nhìn thành quả lao động của mình, rốt cục cảm thấy mĩ mãn.

Trong không gian không phân biệt ngày đêm, luôn luôn ấm áp như xuân, ánh nắng rực rỡ. Không biết hiện giờ bên ngoài thế nào, nghĩ đến đó Tô Duyệt liền lập tức ra khỏi không gian.

Vừa ra ngoài đã nghe thấy bên ngoài thỉnh thoảng truyền đến tiếng gầm rống cùng tiếng người hét chói tai, còn lác đác vang lên tiếng súng, Tô Duyệt không khỏi có chút hí hửng. May mà lúc cô ra ngoài thu thập vật tư là lúc tận thế mới nổ ra, một mảnh hỗn loạn, chính phủ và quân đội còn chưa ra tay. Nếu không cô chết thế nào còn không biết đâu.

“A! Cảnh sát, nhanh cứu chúng tôi với!”

“Trời ơi, nhiều zombie quá!”

“…”

“…”

Người xung quanh thấy cảnh sát, bắt đầu gào lớn cầu cứu, nhưng những cảnh sát đó không để tâm đến bọn họ, trực tiếp bảo vệ mấy nam nữ trẻ tuổi đi mất. Dần dần tiếng súng đi xa, tiếng cầu cứu, tiếng chửi rửa của mọi người cuối cùng cũng từ từ nhỏ dần, xung quanh khôi phục tĩnh lặng.

Tô Duyệt mặt vô cảm nằm sấp bên cửa sổ nhìn toàn bộ sự việc phát sinh bên ngoài, sau đó ngẩng nhìn bầu trời đen kịt không một ánh sao, lấy điện thoại di động ra xem đồng hồ, tám giờ tối ngày 21 tháng 12 năm 2012.

Nhìn ra xa, phát hiện thị lực so với trước còn không bằng, chẳng lẽ bị cận thị nặng rồi? Tô Duyệt vào phòng lấy cặp kính 2.5 độ đeo lên, phát hiện thị lực vẫn chẳng khác gì vừa nãy.

Tô Duyệt đột nhiên nhớ ra mấy phim zombie hồi xưa từng xem, mắt bọn chúng đều không nhìn được xa, nhưng khứu giác và thính giác lại dị thường linh mẫn, xem ra đúng là như vậy!

Tháo kính xuống vứt qua một bên, vô thần nhìn thành thị phồn hoa rực rỡ ánh đèn trong dĩ vãng hiện giờ lại tối như mực, lặng ngắt như tờ, không còn chút nào sự phồn hoa náo nhiệt trước kia.

Ai mà nghĩ tận thế thực sự sẽ đến? Hơn nữa còn là đến theo kiểu này đây! Nhớ lại trước kia chính mình cũng chỉ cho đó là dàn dựng, là giả, không cho là thật. Nhưng đến một khắc kia, mới biết cách nghĩ lúc trước của mình có bao nhiêu nực cười.

Lúc này khắp nơi đều yên ắng, loài người giờ đã kịp phản ứng, ẩn náu trong nhà, không ra khỏi cửa, phần lớn bọn zombie có lẽ ban ngày đã ăn no nên cũng đi nghỉ ngơi rồi.

Bất quá phương xa mà đột nhiên vẳng đến tiếng zombie gầm rống cùng tiếng con người thét chói tai, vẫn khiến tất thảy đều trở nên lo sợ khẩn trương. Thành thị phồn hoa đã biến thành địa ngục nhân gian.

“A! Cứu mạng a! Có zombie a… Cứu mạng! A!” Đột nhiên nhà bên nhà Tô Duyệt liên tục truyền đến tiếng thét gào cứu mạng của hàng xóm Hoàng Lan, nhưng cho đến lúc thanh âm Hoàng Lan biến mất, cũng không một ai đến cứu bà ta.

Giờ là lúc ai lo người nấy, ai sẽ còn đi cứu người chứ? Không sau lưng ngươi đâm một dao, không đẩy ngươi ra làm lá chắn thịt đã là tốt rồi.

Còn mình, Tô Duyệt sẽ không đi cứu bà ta, trước không nói bản thân cái người tên Hoàng Lan kia trước tận thế gièm pha cô, chỗ nào cũng đi nói xấu cô không ít, chẳng qua chính là con trai nhà bà ta coi trọng cô, cô cự tuyệt. Cũng không nhìn xem con trai nhà bà là cái dạng gì đi, hút chích đánh bạc cái nào không dính chứ? Đi theo con trai bà ta, Tô Duyệt cô cuộc đời này coi như xong.

Hơn nữa, bản thân cô bây giờ lại là zombie, cô không còn là con người. Nếu cô trợn mắt đem cái bộ dạng như quỷ này đi cứu bà ta, còn không chắc được sẽ phát sinh sự tình gì đâu, có khi chết không có chỗ chôn ấy. Chuyện cô là zombie tuyệt đối càng ít người biết càng tốt.

Nói cô ích kỉ cũng được, lãnh mạc vô tình cũng được, tâm địa lãnh lẽo cũng được, bản thân Tô Duyệt cô cũng chẳng phải thánh mẫu. Cô chỉ là một người bình thường đã phải kinh qua đủ mọi loại hiện thực, cô không phải tiểu nữ hài đơn thuần không hiểu sự đời, ngược lại, tuổi cô không lớn lắm, chỉ mới hai mươi tuổi, một số người ở tuổi này vẫn còn ở trường đọc sách, nhưng cô thì đã thấy quá nhiều bỉ ổi cùng đen tối trong lòng người.

Hơn nữa Tô Duyệt có thể cảm nhận được biến hoá của bản thân, từ lúc ban đầu biến thành zombie không chịu nổi việc ăn thịt người kinh tởm, đến về sau vờ như không thấy, hoặc mắt không thèm nhìn, tình cảnh máu tanh tàn nhẫn này cô nhìn đã không còn cảm giác gì nữa rồi.

Xem ra bản chất zombie tàn nhẫn bạo lực máu tinh cũng chẳng vì cô có tư tưởng con người mà biến mất, ngược lại đã hoàn toàn dung nhập cùng tư tưởng tâm tính của nàng. Có lẽ cô như vậy mới có khả năng sinh tồn trong tận thế đầy nguy cơ này.

Cô giờ chỉ mong đi tỉnh D tìm được mẹ, bảo vệ mẹ tốt sau đó tiếp tục sống tốt trong tận thế này. Những người khác, cô thực sự không quản được, cũng không có biện pháp đi quản.

Sau, Tô Duyệt vẫn là quyết định trước tiên ngốc trong nhà, chỗ nào cũng không đi, như vậy khá bảo đảm an toàn. Giờ đã qua một ngày rồi, chính phủ và quân đội hẳn là đều bắt đầu phát động toàn bộ rồi, giờ bên ngoài khẳng định rất loạn. Cô lại là zombie, nếu bị chính phủ và quân đội bắt được, khẳng định chỉ một đường chết, hoặc giả so với chết còn thống khổ hơn. Xét cho cùng loại zombie đặc thù như cô, những người đó không bắt cô làm thí nghiệm mới là lạ. Cô hiện còn chưa có cường đại đến mức không uý kị những thứ đao thương kia.

Bật ti vi, rất nhiều đài đều không còn tín hiệu, chỉ còn mấy đài còn xem được, bất quá đều phát đi tin tức nóng hổi, dĩ nhiên không gì ngoài chủ đề zombie tận thế.

Hoá ra tai kiếp bộc phát lần này không chỉ ở Trung Quốc, mà là toàn thế giới! Nguyên nhân phát sinh đã tìm được rồi, chính là trận mưa lưu tinh toàn cầu đêm 21 tháng 12 đó.

Thật ra thì đó chẳng phải là mưa lưu tinh gì. Năm nay các quốc gia đều phát hiện một khối thiên thạch lao xuống Trái Đất với tốc độ rất nhanh, các quốc gia vì giảm thiểu thiệt hại do va chạm, các quốc gia quyết định hợp tác đánh nát thiên thạch kia, cho nên mới xuất hiện mưa lưu tinh trên toàn thế giới kia. Nhưng bất luận người nào cũng không ngờ tới trong khối thiên thạch đó vậy mà lại chứa độc tố khủng bố như vậy, các nước gọi là vi-rút zombie.

Tỉnh F, tỉnh Y, tỉnh C là nơi đại dịch nghiêm trọng nhất cả nước, những tỉnh khác mặc dù không nghiêm trọng như vậy, nhưng cũng không khá hơn chút nào. Đồng thời, các căn cứ dành cho người may mắn sống sốt liên tiếp được thành lập.

Tô Duyệt chính là ở thành phố H tỉnh F, chính là một trong những thành phố có tình hình zombie nghiêm trọng nhất, mặc dù quân đội chính phủ đã huy động lực lượng vũ trang lớn trấn áp, nhưng hiệu quả thu được quá nhỏ.

Xem đến đó Tô Duyệt có dự cảm, thành phố H zombie rất nhiều, đến lúc đó chính phủ khẳng định sẽ vứt bỏ thành phố này. Những người sống sốt sợ là đợi không được quân đội chính phủ đến cứu viện rồi. Cứ nhìn tình cảnh mới rồi liền biết. Trừ phi ngươi có quyền thế!

Lại ở trong nhà ngoan ngoãn ngốc năm ngày, tín hiệu đã hoàn toàn gián đoạn, di động cũng không dùng được nữa, cũng không gọi điện thoại được cho mẹ, ti vi đã hoàn toàn không dùng được nữa, tất cả đài đều đã dừng.

Hiện chỉ có thể dùng ra-đi-ô nghe tin tức bên ngoài. Hoá ra khi tận thế nổ ra, một bộ phận loài người biến thành zombie, còn một số người thì lại phát sinh biến dị. Biến dị có hai loại, một loại thì thân thể phát sinh biến dị, trở thành biến dị nhân, loại còn lại là đạt được năng lực nào đó, gọi là dị năng giả!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net