Ẩn giả |THE HERMIT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bám đuôi Châu Kha Vũ.

Gần đây cậu ta tham gia đóng phim, là thể loại tình yêu ngọt ngấy mà có lẽ cả đời tôi sẽ chẳng bao giờ động tới. Khi tiếp cận trường quay, tôi vốn định tìm một vị trí cao đắc địa nhất, dùng kính viễn vọng bội số lớn của mình quan sát mục tiêu, kết quả phát hiện fan hâm mộ còn chuyên nghiệp hơn tôi nhiều, đừng nói cái gì mà vị trí cao, chỉ cần là nơi có thể nhìn thấy dù chỉ một chút xíu trường quay đều đã bị các cô nàng chiếm đóng, thậm chí mỗi người các nàng đều trang bị một chiếc kính viễn vọng bội số lớn, có cô còn dùng hàng cao cấp nhất.

"Thời nay các cô gái nhỏ theo đuổi thần tượng phải mua cả trang bị cấp bậc ám sát cơ à. . ."

Tôi chỉ biết cạn lời. Dù sao chăng nữa, cảnh tượng một thằng đàn ông trà trộn giữa cả đống con gái quá mức kỳ dị, ngay lúc tôi đang do dự, vài fan hâm mộ không hiểu chuyện lén đến bắt chuyện với tôi.

"Anh trai này, anh cao ghê á, từ đằng sau thoạt nhìn giống Kha Vũ như đúc luôn! Anh có phải thế thân của Kha Vũ không?"

"?"

"Kịch bản gì mà cần thế thân vậy? Thừa dịp anh chưa vào đoàn vụng trộm tuồn tí cho chúng em biết được hông?"

"?"

"Trời ạ! Đừng có nói anh là. . . nude - thế? Giường - thế ? ! !" Sau đó các nàng thét lên trong kìm nén, cả nhóm bắt đầu nhốn nháo không ngừng.

Tôi vội vàng tháo chạy. Không hổ là người đàn ông nắm giữ thế giới ngầm thành phố A, còn có cả loại phòng tuyến này.

Cuối cùng tôi vẫn thông qua việc mua chuộc anh trai giao thức ăn, trước giờ ăn trưa thành công dùng thân phận của anh chàng trà trộn vào trường quay. Lúc giúp anh trai phát cơm, tôi lén dùng dư quang cẩn thận đánh giá nhân vật mục tiêu của mình.

Nhìn từ khoảng cách gần, người này quả thực không hề tầm thường.

Tuy rằng trẻ tuổi non nớt, song lại đem đến cảm giác uy nghi không thể xâm phạm, chỉ đứng yên nơi đó nhìn chằm chằm phương xa ngẩn người, quanh thân đã mang theo một cỗ quý khí không nói nên lời. Đột nhiên cậu ta giơ tay lên, thành thạo thực hiện một động tác nổ súng, cực kỳ tiêu chuẩn, tôi thậm chí có thể nhìn ra khả năng lớn trong đầu cậu ta đang mô phỏng khẩu FN57.

"Kha Vũ!" Anh trai quản lý chào hỏi cậu ta, cậu quay đầu lại, cả người còn đắm chìm trong trạng thái tự suy ngẫm, ánh mắt vô định chớp mắt liền sắc bén tựa như sói non đói khát nhìm chằm chặp con mồi, chẳng ai liên tưởng được, cậu ta chính là con sói già thống lĩnh cả đàn sói.

"Cảm ơn anh!" Cậu bắt lấy chiếc bánh quản lý ném qua, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, nụ cười xuất hiện trên khóe môi nhanh chóng hòa tan hơi thở lạnh lẽo vừa rồi còn mãnh liệt như muốn hóa thành gai nhọn phóng ra, hai chiếc răng nanh nho quanhỏ lấp ló, phóng đại nét thiếu niên ngây ngô còn sót lại trên gương mặt, quả đúng là đối tượng hoàn mỹ trong giấc mộng tình yêu của các cô gái.

"A thật xin lỗi!" Trong lúc xoay người tôi không cẩn thận đụng trúng làm chiếc điện thoại cậu ta đặt trên mép bàn rớt xuống đất, sau khi vội vàng nhặt lên kiểm tra không bị hư hỏng, tôi cẩn thận đặt về chỗ cũ liền chuẩn bị rời đi.

"Này, anh."

Đột nhiên thanh âm lạnh lùng của cậu ta vang lên sau lưng, lông tơ trên sống lưng tôi dựng đứng, trong tích tắc quay đầu, một chai nước khoáng từ đối diện bay tới, theo phản xạ có điều kiện tôi đưa tay bắt lấy, chỉ cần chậm đi 0.01 giây hẳn chai nước kia sẽ đáp xuống giữa sống mũi tôi. Rời mắt khỏi chai nước khoáng, tôi đối diện với đôi mắt xinh đẹp của cậu ta, đôi mắt kia mang theo một tia thăm dò như có như không nhìn thẳng vào tôi.

Như bị xuyên thấu.

Thứ gom được từ những trận chiến sinh tử nơi rừng sâu, là trực giác chỉ thuộc về kẻ mạnh đây sao? Tôi cảm thấy mồ hôi lạnh bắt đầu chảy dọc trên thái dương.

"Bên ngoài rất nóng, uống chút nước đi." Một giây sau, cậu ta mỉm cười, ánh mắt dời di không nhìn tôi nữa.

Trở về chỗ ở, tôi vẫn chưa hoàn hồn.

Châu Kha Vũ, thủ lĩnh buôn bán vũ khí thế giới ngầm thành phố A, kẻ này quá mạnh, không nên tùy tiện tiếp cận, rõ ràng hôm nay chưa xuất hiện bất cứ sơ hở nào, song từ phản ứng của cậu ta nhất định đã bị hoài nghi, nếu lúc xuống tay bị cậu ta phát hiện, toi mạng như chơi. Nguy hiểm khi đối đầu trực diện tương đối lớn, liệu có cách nào đột phá từ bên ngoài hay không.

Dù sao hôm nay vẫn thành công gắn chip nghe lén ở mặt sau điện thoại cậu ta, tôi mở phần mềm kết nối, vừa vặn nghe được cậu ta đang gọi điện cho ai đó.

"Sắp rồi Riki, thứ sáu tuần sau em hơ khô thẻ tre." "Em cũng rất nhớ anh, muốn ăn bánh chân mèo ở quán trà sữa bên cạnh phòng nhảy của anh." "Ngày mai phải quay cảnh hôn, dù sao cũng là diễn viên, cảnh này mà còn tìm thế thân thì không được chuyên nghiệp. . . Gì cơ? Không sao đâu? À tiếng trung của Riki không tốt lắm chắc nghe không hiểu rồi, cảnh hôn là kiss á, chính là. . . Không ghen là có ý gì , bình thường ai cũng để ý mà? ! ! ... Mặc kệ! Riki chính là rất ghen tị! Cực kỳ ghen tị!" "Này còn tạm được, thứ sáu tuần tới sau khi anh tan lớp mua bánh ngọt xong về nhà chờ em được không? Dạ, vậy cứ thế nhé, love u, bye~"

Tôi đen mặt tháo tai nghe, khó khăn đem con cún nũng nịu vừa rồi gộp làm một với đầu sói nhe nanh với tôi ban sáng. Tuy nhiên cuộc gọi này đã giúp tôi thông suốt mạch suy nghĩ.

"Riki, giáo viên vũ đạo, người nước ngoài, cạnh phòng nhảy có một cửa hàng trà sữa bán bánh chân mèo" với những thông tin này đã đủ để định vị chính xác vị trí của anh ta tại thành phố A.

"Rikimaru, Lực Hoàn" Tôi tìm kiếm trên mạng, quả thật tìm được thông tin về một phòng dạy nhảy cỡ nhỏ, đáng tiếc không quá nổi tiếng, trên mạng cũng không có tư liệu hay hình ảnh gì, nhưng tôi gần như có thể xác định anh ta chính là chàng trai nhỏ bé Châu Kha Vũ nhìn chăm chú trong bức ảnh.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, tôi đến ngồi rình cạnh phòng nhảy, khoảng 8h40, bóng dáng quen thuộc xuất hiện từ góc phố, ghé Starbucks mua một ly Americano rồi mới chậm rãi bước vào phòng nhảy. Quả nhiên, người kia chính là Rikimaru mà tôi đang tìm kiếm. So với việc đối đầu trực diện với kẻ buôn vũ khí sâu không lường được, trước mắt có vẻ bắt cóc vị giáo viên vũ đạo này là phương án khả thi nhất. Châu Kha Vũ chung quy vẫn còn quá non, sống trong vũng nước đục không thể để kẻ khác phát hiện điểm yếu, dù sói con ngu xuẩn có hung hãn đến đâu, đeo rọ mõm vào rồi cũng chỉ như con chó canh nhà mà thôi.

---------------------------------------------

Đính chính đây khom phải truyện hề 🥲🥲🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net