Người treo ngược |HANGED MAN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là sát thủ chuyên nghiệp.

Tuy mới vào nghề chưa lâu, nhưng về cơ bản cũng đạt đến ranh giới tiêu chuẩn ngành một viên đạn hai mạng người.

Gần đây nhận được một đơn hàng béo bở, đại khái gấp mười lần đầu người bình thường, nghe nói là người thao túng thị trường buôn lậu súng ống thành phố A. Khách hàng của tôi vẫn luôn mơ ước địa bàn này, chỉ là người kia thủ đoạn ngoan độc lại che dấu thân phận vô cùng tốt, kể cả thuộc hạ cấp dưới cũng chưa chắc nắm rõ thân phận thật của hắn, trên phương diện làm ăn khách hàng của tôi không chiếm được lợi lộc gì, đương lúc căm giận thì nhớ đến đám người bẩn thỉu chúng tôi.

Khách hàng chỉ gửi cho tôi một tấm ảnh, tấm ảnh này là do kẻ phản bội trong nhóm buôn vũ khí kia mang đến giao dịch. Nghe nói hai ngày trước hắn tình cờ nhìn thấy mặt thủ lĩnh, cũng mang theo ảnh chụp người kia làm bằng chứng, khi ấy ở bến tàu hắn lén lút cầm theo một phong bì, miệng chưa kịp mở đã ăn ngay một phát súng nổ đầu, thứ giấu trong phong bì ấy chính là tấm hình này.

Tin nhắn nhiệm vụ gửi đến: "Hỏi ra đường dây, giết". Các khách hàng của tôi vẫn luôn mang cái đức hạnh này, trước giờ đều liên hệ một chiều, dù sao tôi cũng chẳng quan tâm. Làm cái nghề này, trao đổi giữa người với người càng ít càng tốt, deep web rất phù hợp, có thể dưới tình huống không biết thân phận thật của nhau bàn giao xong hết thảy. Ngược lại tôi cũng chưa từng để khách hàng của mình thất vọng, bắt đầu từ những đơn hàng nhỏ, ví dụ như người con trai cần tiền gấp vì phí bảo hiểm mà yêu cầu tôi tạo ra việc "ngoài ý muốn" xử lý người mẹ gần đất xa trời của hắn, ví dụ như ông chủ lớn vì lo lắng bị lừa dối muốn tôi "không từ thủ đoạn" giải quyết người tình mang thai của ông ta, đại loại vậy. Nhờ đơn hàng nhỏ các loại đều được xử lý hoàn mỹ xinh đẹp, tôi cũng dần tích lũy được chút thanh danh tại thành phố A, cuối cùng cũng có khách quý đến gõ cửa, giao cho tôi món hàng béo bở.

Đã làm cái nghề giao dịch cái chết này, định rõ cả đời cô độc, miếng cơm manh áo đều phải giành giật từ tay thần chết, phải thừa dịp lưỡi hái chưa bổ xuống đầu mà giữ chặt chén lùa cơm.

Đêm đến tôi sắp xếp trang bị, nhìn chằm chằm ảnh chụp suy tính nên xử lý con mồi thế nào. Muốn biết thông tin, phải bắt sống, mà bắt cóc so với một phát xuyên não độ khó cao hơn rất nhiều, phải tiếp cận con mồi, thăm dò con mồi mới có thể tìm được cơ hội ra tay.

Từ góc nhìn bức ảnh dường như được chụp lén, ngạc nhiên là độ nét không quá tệ, khung cảnh tại một bờ biển thành phố A, trung tâm bức hình là một chàng trai trẻ tuổi mặc áo khoác đen, dáng người cao lớn, khuôn mặt lạnh lùng như tượng tạc, một tay lười nhác đẩy chiếc kính nửa gọng trên sống mũi, có vẻ như đang tiến hành quay chụp gì đó. Gương mặt này hình như đã từng thấy ở đâu rồi, làm sát thủ, tôi cũng có một vài mánh khóe nghề nghiệp, rất nhanh thông qua gương mặt tương ứng tìm ra thông tin người đàn ông trong ảnh.

Châu Kha Vũ, một tiểu minh tinh nói hot không hot, bảo chìm chẳng phải chìm, how wonderful! Có câu "Đại ẩn ẩn vu thị*", chẳng trách nhiều năm qua thân phận che dấu hoàn mĩ như thế, cái vỏ tiểu minh tinh này, vừa có thể quang minh chính đại dùng vệ sĩ, lại chẳng bận rộn đến mức không có thời gian chăm lo công việc chính.

Tôi phóng to hết cỡ ảnh chụp cẩn thận dò xét từ trên xuống dưới chàng trai tên Châu Kha Vũ này, tận lực tìm kiếm càng nhiều manh mối càng tốt, ví dụ như quen dùng tay phải, ví dụ như lúc ăn cơm có thói quen nhai bên phải, lại ví dụ như nghi vấn cậu ta làm giả chiều cao trên Baidu, tự báo mình thấp đi vài centimet. . . 

Ánh mắt. . . Đang nhìn cái gì?

Xuôi theo ánh mắt cậu ta, tôi phát hiện điểm nhìn tập trung trên một người đàn ông mờ nhạt lẫn trong nhóm nhân viên công tác, ảnh chụp hơi out nét, song có thể nhìn ra vóc dáng người nọ không cao, mặc chiếc áo sweater màu trắng rộng thùng thình họa tiết dây thừng, đôi tay như sợ bị kẻ gian cướp bóc mà nắm thật chặt túi vải xám nhỏ đeo trước ngực, đội mũ lưỡi trai tím, khẩu trang đen che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, bóng râm từ vành mũ cũng che phủ đôi mắt duy nhất còn lộ ra bên ngoài. Tôi cố gắng khôi phục chất lượng bức ảnh, phát hiện anh ta dường như mơ màng nhìn thẳng vào ống kính. Đó là một đôi mắt to tròn xinh đẹp, khiến tôi nhớ lại chuyến du lịch đến Nga lần đó, giữa khu rừng ngẫu nhiên gặp hươu non, nó cũng dùng ánh mắt tròn xoe ngây thơ như vậy nhìn thẳng vào ống ngắm của tôi. Vốn chuẩn bị một phát bắn chết, nhưng đôi tình nhân đồng tính cùng tôi kết nhóm đi săn vội vã khoa tay múa chân nói nó quá nhỏ, sống chết không cho tôi nổ súng.

"Bàn tay. . ."

Giữa dòng suy nghĩ đang trôi xa đột nhiên xuất hiện luồng sáng, giác quan thứ sáu nhạy cảm khiến sợi dây lý trí bên huyệt thái dương tôi nhảy lên thình thịch.

Trên ngón út bàn tay trái đang ôm túi của chàng trai nhỏ con và ngón giữa bàn tay trái đang đẩy kính của tiểu minh tinh đeo cùng một kiểu nhẫn giống hệt nhau. Hình ảnh khi đôi tình nhân đạo đức giả kia giới thiệu bản thân, không biết xấu hổ giơ tay khoe khoang quan hệ của họ với mọi người lướt qua đầu tôi, đó chính là cách đeo nhẫn cặp của nam giới.

Có vẻ đã khám phá ra một bí mật thú vị, lòng tôi mừng thầm.

---------------------------

(*) Nguyên văn "Đại ẩn ẩn vu thị" (大隐隐于市), xuất phát từ câu "Tiểu ẩn ẩn vu dã, trung ẩn ẩn vu thị, đại ẩn ẩn vu triều" (小隐隐于野,中隐隐于市,大隐隐于朝). Có nghĩa là: Những người có năng lực muốn nhờ vào hoàn cảnh quên đi thế sự, lánh đời ở nơi thế ngoại đào nguyên, đây là "tiểu ẩn", còn những người có năng lực thực sự lại giấu mình nơi phố thị, ở những nơi ấy là đất ngọa hổ tàng long, đây là "trung ẩn". Đạt tới trình độ cao nhất là những người giấu mình nơi triều đình, họ âm thầm lặng lẽ, không nổi bật nhưng lại là "đại trí giả ngu", đó mới là ẩn sĩ chân chính. (Nguồn: Hà Diệp Dư https://hadiepdu.wordpress.com/2020/03/02/cho-toi-co-toi-q5-chuong-298-ke-dung-sau-sat-thu-hoc-tro-1/)

Chàng trai nhỏ con bí ẩn???

-------------------
Cứ lúc nào bận lại tìm được hàng ngon để sìn 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net