Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~ BẢN EDIT NÀY CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VÀ CONVERTER, ĐỀ NGHỊ KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC PHỤC VỤ VỚI MỤC ĐÍCH THƯƠNG MẠI, CẢM ƠN! ~

Chương 03: Kỹ năng cấp S
Edit: Đào Không Chín

Né tránh quái vật, xem xét tấm thẻ, một đường vừa đi vừa nghỉ.

Hai mươi phút sau.

Vân Lăng chân đi giày vải, lưng đeo cung gỗ, bên hông buộc ống tên, xuất hiện tại lối vào công viên. Ngừng chân ngóng nhìn, chỉ thấy cách đó không xa có tấm thẻ nổi bồng bềnh giữa không trung. Quanh tấm thẻ lóe ra ánh sáng màu cam mê người, để người kìm lòng không được muốn tới gần. Đáng tiếc chính là, xung quanh có năm con quái vật da xanh trông coi.

". . . Cũng không biết là thẻ trang bị hay là thẻ kỹ năng." Vân Lăng lẩm bẩm.

Trang bị, kỹ năng đều có 4 cấp bậc, nhìn màu sắc liền có thể phân biệt. Trang bị phổ thông và kỹ năng cấp C lấp lánh ánh sáng trắng. Trang bị hoàn mỹ và kỹ năng cấp B là ánh sáng màu lam. Trang bị hi hữu và kỹ năng cấp A là ánh sáng màu tím. Trang bị truyền thuyết và kỹ năng cấp S là ánh sáng màu cam.

Nếu như bận rộn nửa ngày, cuối cùng lại phát hiện là kỹ năng cấp S không thích hợp sử dụng, vậy sẽ thua lỗ lớn.

Vân Lăng đang suy nghĩ đối sách, đột nhiên nghe thấy có người hỏi: "Hợp tác không?"

Theo tiếng nhìn qua, chỉ thấy cách hơn ba mét có một người đàn ông khoảng hai lăm hai sáu đang đứng đó. Ngũ quan của anh rõ ràng, đôi mắt đen nhánh thâm thúy, sống mũi cao thẳng. Tay trái cầm một cái khiên tròn, tay phải cầm cây gậy gỗ dài nửa mét, trên lưng đeo một cái ba lô, nhìn qua tựa như là người chơi hệ cả tấn công lẫn phòng thủ.

Tấm khiên!

Vân Lăng ánh mắt dính chặt vào tấm khiên tròn, không nỡ rời mắt.

Tuy nói lúc ban đầu trò chơi hạ xuống tấm thẻ nhiều như mưa, bên trong có kỹ năng có trang bị, nhưng tỉ lệ thẻ trang bị quá thấp. Dọc theo đường đi tới đây, cô tra xét gần năm mươi tấm thẻ, tổng cộng tìm được hai tấm thẻ trang bị. Một tấm cấp cho giày vải, một tấm mang đến cung gỗ và ống tên.

Nói thực ra, cô chơi cận chiến đã quen. Cầm cung tên bắn từ xa, nói thật ra là cô rất không quen. Sở dĩ cầm theo cung gỗ, ống tên chỉ đơn giản là bởi vì vào giai đoạn đầu của trò chơi, trang bị khó có được. Coi như mình không dùng đến, về sau khi trở lại trại tập trung cũng có thể bán cho người khác.

"Anh muốn làm sao hợp tác?" Vân Lăng hỏi.

Người đàn ông nói: "Bắn tên lôi kéo sự chú ý của quái vật, đem quái dẫn tới, giết từng con một."

"Chiến lợi phẩm làm sao phân chia?" Vân Lăng lại hỏi.

Người đàn ông trả lời: "Chia đều."

"Vậy còn tấm thẻ cam kia?" Vân Lăng tiếp tục hỏi.

Người đàn ông: "Sau khi giết sạch quái vật thì dựa theo tình huống mà phân chia"

Nghe qua coi như đáng tin cậy. Vân Lăng nghĩ nghĩ, đáp ứng: "Quyết định như vậy đi." Nói xong, tháo cung gỗ xuống, từ bên trong ống tên kéo ra một mũi tên.

<Tên: Cung gỗ
Phẩm chất: Phổ thông
Hiệu quả: Lực lượng +1>

<Tên: Ống tên
Phẩm chất: Phổ thông
Hiệu quả: Mỗi phút tự động bổ sung một mũi tên, nhiều nhất có thể chứa 10 mũi tên>

Ngắm chuẩn, bắn tên.

Vân Lăng lấy hết sức mình, nhưng bắn không trúng chính là bắn không trúng. Khoảng cách quái vật còn có một đoạn, mũi tên liền hết lực rơi xuống.

"Tôi đeo cung cũng không phải vì am hiểu bắn cung, mà là bởi vì tìm không thấy vũ khí khác." Cô nhún vai nói: "Để tôi tiếp tục bắn cung, chính là lãng phí mũi tên. Nếu không, cung gỗ và ống tên cho anh, khiên tròn cho tôi?"

Người đàn ông liếc nhìn Vân Lăng một chút: "Được."

Cung gỗ tới tay, ánh mắt người đàn ông lập tức trở nên sắc bén. Anh ném gậy gỗ, khiên tròn cho Vân Lăng, sau đó từ ống tên rút ra một mũi tên, một tay nắm cung, một tay kéo dây cung, hơi ngắm chút liền bắn ra.

Vân Lăng: "…" Người anh em, động tác thuần thục rất đáng nghi nha!

Mũi tên bay nhanh, chuẩn xác đâm trúng lồng ngực quái vật da xanh. Quái vật giận dữ, năm con tụm lại thành đoàn, nhanh chóng chạy tới nơi mũi tên bắn ra. Người đàn ông không chút hoang mang, tiếp tục bắn tên. Một mũi tên bắn trúng chân trái, một mũi tên bắn trúng phần bụng, vốn đã bị thương giờ quái vật tử vong. Ba mũi tên bắn trúng trước ngực, lại một con quái vật tử vong.

Vân Lăng trong lòng thầm nghĩ, khó trách hai người ăn ý cùng nhau hợp tác. Thì ra cô nhìn trúng khiên của người ta, còn người ta thì nhìn trúng cung tên của cô…

Chớp mắt đã bắn ra chín mũi tên, ba con quái ngã xuống đất. Vân Lăng tính toán một chút, cộng thêm một cái mũi tên mà cô làm lãng phí này, ống tên vừa vặn trống không.

2 người chơi vs 2 quái vật, một người cầm cung, một người cầm thuẫn, hẳn là đánh thắng.

Suy nghĩ vừa mới xuất hiện, liền thấy người đàn ông từ trong túi móc ra ống tên màu cam, sau đó lấy mũi tên, ngắm chuẩn, bắn tên. Mũi tên bay ra, đánh trúng mục tiêu đồng thời ‘bùm’ một tiếng nổ tung. Chỉ một mũi tên, quái vật bị bắn trúng qua đời tại chỗ.

Vân Lăng: "!!!"

Bạo Liệt Tiễn!

Trong lúc Open Beta, Vân Lăng nhận biết một người chơi xạ thủ. Người kia có một cái ống tên màu tím, sau khi tạo ra mũi tên có tỉ lệ 20% tăng thêm hiệu quả đặc thù, ví dụ như xuyên thấu, bạo tạc, đóng băng, thiêu đốt.

Đồng đội tạm thời cầm chính là ống tên màu cam, tỷ lệ xuất hiện mũi tên tăng thêm hiệu quả sẽ cao bao nhiêu? 30%? 50%? Vân Lăng không dám nghĩ lại.

Một mũi tên cuối cùng bắn ra, chiến đấu kết thúc. Người đàn ông kiểm kê thu hoạch, một lát sau tuyên bố: "Đánh chết quái vật rơi ra 16 xu tiền đồng, hai đoàn tơ, một khối vật liệu gỗ."

Vân Lăng không chút dấu vết dịch người hướng ra ngoài. Lặng yên không một tiếng động, khoảng cách giữa hai người trở nên lớn hơn —— nếu như người nào đó có hành động lạ, cô nhất định không hề do dự, quay đầu liền chạy!

Người đàn ông cũng không quan tâm, đi qua xem xét tấm thẻ. Một lát sau tiếc nuối nói: “<Gai nhọn bụi gai>, kỹ năng cận chiến cấp S, không thích hợp với tôi."

Bước chân Vân Lăng dừng lại: "Tôi muốn."

"Tấm thẻ đưa cô, đồ rơi xuống đưa tôi?" Người đàn ông đề nghị.

Vân Lăng: "Có thể."

Đàm phán thành công, người đàn ông bước nhanh rời đi, ngay cả cây gậy gỗ đều không đòi về, cũng không biết là quên mất hay là cho rằng nó không cần thiết.

Người nọ đi xa, Vân Lăng lúc này mới nhặt tấm thẻ lên, xác định sử dụng.

<Tên: Gai nhọn bụi gai (kỹ năng bị động)
Phẩm chất: Cấp S
Hiệu quả: Khi bị công kích, bắn ngược 50% sát thương>

"Đánh quái thuần thục, trang bị vượt mức quy định, chẳng lẽ là người sống sót trong Open Beta?" Vân Lăng thầm nghĩ. Đáng tiếc kể từ lúc người nọ rời đi, câu hỏi này khẳng định không có được đáp án.

"Thôi, gặp gỡ anh ta cũng coi như là một chuyện tốt. Không chỉ lấy được khiên tròn, còn có kỹ năng phản sát thương. Nếu như chỉ có chính mình, chắc là cần phải gánh lấy sát thương xông đi vào, lại chạy ra." Tưởng tượng tình cảnh bị năm con quái vật vây công, Vân Lăng nảy lòng kháng cự. Chết là sẽ không chết, thế nhưng là bị đánh sẽ rất đau.

"May mắn gặp được anh ta." Vân Lăng cảm thấy mình có chút may mắn.

~oOo~

Khi trở về, Vân Lăng không tìm thẻ trang bị nữa, chỉ cắm đầu cắm cổ đi đường. Tránh khỏi quái vật cũng không khó. Chỉ cần tỉnh táo, tìm nơi trốn đi, hoặc nhìn thấy từ xa liền dứt khoát đi đường vòng là có thể tránh thoát. Nếu như một mực chạy trốn, không nói tới lãng phí thể lực, còn dễ dàng đụng phải quái vật mới.

Bỏ ra trọn vẹn hai mươi phút, Vân Lăng đến trại tập trung Lăng Vân. Vừa định đem gậy gỗ bỏ vào kho hàng, đã thấy bên đống lửa trại ngồi quanh ba người sinh viên.

Nam sinh đeo kính vẻ mặt đau khổ: "Tớ gọi điện đến cục cảnh sát, không ai nhận. Gọi điện cho cha mẹ, cũng không ai nhấc máy."

Nữ sinh tóc ngắn nói: "Vào lúc chạy trốn tớ có quan sát, phát hiện không chỉ là trong trường học có quái vật, trên đường phố nơi nơi đều là quái vật."

"Không biết nơi này là chỗ nào, có điều sau khi trốn vào, quái vật lại không tiếp tục đuổi theo."

"Nếu như tùy tiện đi ra ngoài, chắc là lại gặp phải nguy hiểm." Một nam sinh mặt có đậu thanh xuân* khác nhịn không được rầu rĩ: "Không ăn, không uống, chúng ta cũng chống đỡ không được bao lâu! Về sau làm sao bây giờ?"

Ba người đưa mắt nhìn nhau, không biết phải giải quyết như nào. Vừa đúng lúc này, nam sinh đeo kính thoáng thấy Vân Lăng, vội hỏi: "Chào chị, xin hỏi gậy gỗ và khiên tròn có thể tìm thấy ở đâu?"

Trong suy nghĩ của nam sinh, nếu như ba người có vũ khí, hệ số an toàn có lẽ sẽ cao một chút. Coi như là không còn cách nào khác phải ra ngoài tìm đồ ăn, tối thiểu sẽ không gặp phải cảnh không có lực chống lại.

Vân Lăng không hề giấu diếm: "Vừa rồi không phải trên trời rơi xuống mưa tấm thẻ sao? Tôi tìm được thẻ trang bị. Đồng ý sử dụng là có vũ khí."

"Thẻ trang bị?" Nam sinh đeo kính sửng sốt.

Nam sinh mặt mọc đậu thanh xuân nhỏ giọng nói: "Nói kiểu này tớ nhớ ra rồi. Lúc trước Chu Minh nhặt được một cái thẻ, sau đó trở nên cực kỳ lợi hại, cực kỳ biết đánh nhau, quái vật đều đánh không lại cậu ấy!"

Vân Lăng suy đoán, Chu Minh hẳn là người quen của bọn họ: "Người đó hẳn là nhặt được thẻ kỹ năng loại chiến đấu. Sau khi sử dụng, lập tức có được năng lực chiến đấu."

Nam sinh đeo kính không dám tin: "Lại là tấm thẻ, lại là kỹ năng, như vậy không phải giống với game online sao?!"

Vân Lăng gật đầu: "Xác thực giống game 3D online phiên bản hiện thực."

Nữ sinh tóc ngắn lầm bầm: "Nghe giống như là trò đùa ngày Cá tháng Tư."

"Nên nói đều nói rồi, kế tiếp là trốn trong trại chờ cứu viện, hay là ra ngoài tìm thẻ tìm vật tư, tùy các người." Dứt lời, Vân Lăng đi thẳng đến kho hàng. Rời nhà đã được một khoảng thời gian, cô vội vã về nhà vận chuyển vật tư.

Tiến vào kho hàng, dựng gậy gỗ vào một góc, bảng Danh sách vật tư kho hàng tự động nhảy ra. Vân Lăng nhìn một chút, phát hiện bên trên danh sách chỉ có một hàng chữ: <Gậy gỗ x1>.

Đóng bảng lại, mở giao diện thuộc tính lãnh địa ra, chỉ thấy công trình kiến trúc đợi mở khoá biểu hiện ——

< - Đại sảnh nhiệm vụ: Có thể ban bố nhiệm vụ, thu hút và chiêu mộ nhân tài NPC, xây dựng cần 100 xu tiền đồng.
- Xưởng mộc: Có thể chế tạo vũ khí cơ bản, cung cấp đồ gia dụng bằng gỗ, xây dựng cần 100 xu tiền đồng.
- Tiệm may: Có thể chế tác quần áo, đồ phòng ngự, xây dựng cần 100 xu tiền đồng.
- Tiệm cơm: Có thể cung cấp các loại đồ ăn, xây dựng cần 100 xu tiền đồng.
- Cửa hàng thịt nướng: Chuyên cung cấp thịt nướng, xây dựng cần 100 xu tiền đồng.
- …>

Công trình kiến trúc đợi mở khoá có khoảng hơn năm mươi loại, có vài loại sở hữu chức năng tương tự, ví dụ như tiệm cơm và cửa hàng thịt nướng. Có vài loại sở hữu công năng đặc biệt, nhưng trại tập trung phải lên tới đẳng cấp cao hơn mới có thể mở khoá.

Vân Lăng ngẫm nghĩ: "Số lượng kiến trúc mà trại tập trung có thể mở khóa có hạn, công dụng tương tự thì chỉ cần chế tạo một cái là đủ rồi." Chẳng qua hiện tại một cái đều không thể mở khoá được, bởi vì không có tiền đồng. Dọn nhà, giết quái, thăng cấp, tích góp tiền đồng, sưu tập tư liệu, tìm kiếm vật tư, Vân Lăng rất nhanh vẽ ra mục tiêu giai đoạn kế tiếp.

Ra ngoài kho hàng, đang muốn ra trại tập trung, nam sinh đeo kính đã gọi cô lại: "Chúng tôi có thể cùng chị ra ngoài được không?"

Vân Lăng trả lời, "Không thể. Tôi chỉ có thể bảo đảm an toàn của mình, những người khác đi theo không thể bảo vệ được."

"Vậy quên đi." Đeo kính nam sinh nhụt chí nói.

Vân Lăng chậm rãi đi ra ngoài, không bao lâu liền biến mất khỏi tầm mắt của ba người. Nam sinh mọc đậu thanh xuân nhỏ giọng nói: "Trước đó cầm gậy gỗ, vừa rồi lúc ra ngoài chỉ cầm khiên tròn."

"Ý của cậu là…” Nam sinh đeo kính liếm liếm môi, có chút khẩn trương.

Nam sinh mọc đậu thanh xuân dứt khoát làm rõ: "Gậy gỗ còn để lại trong phòng. Dù sao chị ấy cũng không dùng được, chúng ta… Chúng ta liền mượn dùng một chút."

Nữ sinh tóc ngắn không lên tiếng. Cô cảm thấy làm như vậy không tốt lắm, nhưng mà sinh mệnh đang gặp phải đe dọa trực tiếp, lại không có cách nào mở miệng ngăn cản.

"Hai cậu không phản đối, tớ liền đi lấy nó?" Nam sinh mọc đậu thanh xuân vừa nói vừa đi tới kho hàng.

"Ê ——" Nam sinh đeo kính muốn khuyên can, không ngờ qua không lâu, người bạn kia lại trở về.

"Làm sao vậy?" Anh cực kỳ buồn bực.

Nam sinh mọc đậu thanh xuân mặt ủ mày chau: "Không cho vào. Nói cái gì mà chỉ có tên trong danh sách được phép vào kho mới được cho phép tiến vào kho hàng lãnh địa."

Không biết vì sao, nữ sinh tóc ngắn nhẹ nhàng thở ra: "Không có việc gì, chúng ta nghĩ biện pháp khác."

***1. Đậu thanh xuân: Mụn trứng cá

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net