Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6

Editor: Tiểu Thập Nhất

Hàn Vân Tịch nhìn vết roi sau lưng Long Phi Dạ, trong lòng hơi run, loại cảm giác kia giống như đã từng quen biết, rất quen thuộc.

Trong lòng cô lại mơ hồ có cảm giác đau đớn.

Tại sao lại như vậy ?

Thân là bác sĩ, không cần biết là đối với vết thương, đối với bệnh tật hay là đối với cái chết, đều phải giữ vững "tâm như sắt đá", bằng không, không cách nào giữ được lí trí cùng tâm thái tỉnh táo, ứng đối với các loại tình hình, càng không cách nào đoạt sinh mệnh từ tay tử thần, bảo đảm tinh thần của chính mình thật tốt.

Các loại vết thương đáng sợ kinh người, có loại nào Hàn Vân Tịch chưa từng gặp qua. Giờ phút này, cô sợ hãi tâm tình của chính mình, cô sẽ đau lòng vì anh ta ?

Hàn Vân Tịch rất nhanh liền tỉnh táo trở lại, là cô suy nghĩ quá nhiều rồi, cô nhanh chóng xốc lại tinh thần, bắt tay vào thi kim bài độc...

Chưa đầy một tiếng đồng hồ, Hàn Vân Tịch đã đem hai loại độc tố trong cơ thể Long Phi Dạ bài ra gần hết, vết thương cũng đã được xử lí xong.

Cố Bắc Nguyệt luôn đứng ở bên cạnh theo dõi, đối với châm thuật của Hàn Vân Tịch cũng rất tò mò.

"Bác sĩ Hàn, châm thuật của cô từ đâu học được vậy ?"

Cố Bắc Nguyệt theo dõi nhưng không hiểu, trong học viện Trung Y không dạy.

Hàn Vân Tịch không giải đáp câu hỏi của anh ta, chỉ lạnh lùng nói : "Sau này, chuyện nhỏ như thế này không cần đưa tới phòng phẫu thuật, tới phòng khám là được rồi ! Tránh lãng phí tài nguyên chữa bệnh, làm lỡ thời gian của mọi người !"

Khóe miệng Cố Bắc Nguyệt nổi lên một ý cười bất đắc dĩ, không nói chuyện.

Hàn Vân Tịch lại nói : "Đưa Long tiên sinh tới phòng bệnh nghỉ ngơi, anh ta không cần nằm viện, tỉnh lại là có thể rời đi. Trở về tôi sẽ để y tá đem thuốc tới, cách dùng y tá sẽ nói cho anh !"

Cố Bắc Nguyệt gật đầu : "Được, hôm nay đa tạ bác sĩ Hàn, bác sĩ Hàn yên tâm, kẻ hôm nay giả mạo cô tới hạ độc Long tiên sinh, chúng tôi đã giao cho cảnh sát, chờ Long tiên sinh tỉnh lại, anh ấy sẽ đích thân xử lí việc này. Có điều, tôi phải giải thích với cô chuyện này, không phải tôi đưa Long tiên sinh đến phòng giải phẫu, là người của bệnh viện nói tình huống khẩn cấp, lập tức yêu cầu chuyển tới phòng giải phẫu."

Hàn Vân Tịch đã đi ra ngoài, nghe thấy vậy liền dừng bước.

Cô quay đầu nhìn Cố Bắc Nguyệt, hơi nheo đôi mắt to xinh đẹp.

Cố Bắc Nguyệt khẽ cười, tựa như gió xuân tháng Tư hiu hiu thổi, ôn hòa rạng rỡ. Anh ta rõ ràng đã đoán được chuyện gì xảy ra, nhưng cũng không nói thêm gì.

Hàn Vân Tịch trong lòng càng hiểu rõ.

Vừa nãy cô vội cứu người, không lên tiếng, không có nghĩa là cô không biết kẻ giả mạo mình là ai.

Đoan Mộc Dao, con gái bảo bối của cổ đông lớn thứ 2 tập đoàn Lăng Vân, cũng là thực tập sinh do Viện trưởng Lâm dẫn dắt. Quan hệ của Viện trưởng Lâm cùng gia tộc Đoan Mộc là gì, cô hiểu rõ !

Cũng may Đoan Mộc Dao chưa xử lí hoàn toàn xà độc trong người Long Phi Dạ, cô cũng sẽ không phát hiện ra bất thường mà lao đến.

Nếu cô không vừa vặn giải độc cho vị Cố tiên sinh kia, vậy hậu quả của chuyện này...

"Đáng hận !"

Hàn Vân Tịch tức giận tới mức sắc mặt chuyển xanh, cô lạnh lùng nói :

"Tôi từ trước đến nay chưa từng nói tình huống của Long tiên sinh khẩn cấp, cần lập tức đưa tới phòng giải phẫu"

Cố Bắc Nguyệt đang muốn mở miệng, Hàn Vân Tịch lại ngăn lại :

"Bây giờ tôi không muốn nói gì cả, luật sư của tôi sẽ tới ngay. Chờ cậu ta tới, các anh hãy nói với cậu ta !"

Cố Bắc Nguyệt khá bất ngờ : "Bác sĩ Hàn, cô hiểu lầm rồi, tôi không có ý nghi ngờ cô !"

Hàn Vân Tịch không giải thích cũng không quay đầu lại, liền rời đi.

Cô rời khỏi phong giải phẫu, cởi găng tay và mũ xong liền đi tới phòng nghỉ. Gương mặt nhỏ nhắn, trắng ngần của cô tựa hồ viết năm chữ "muốn-sống-chớ-lại-gần"*, đi tới đâu, các bác sĩ và y tá khác cũng không dám chào hỏi.

*Nguyên văn có bốn chữ thôi生人勿近

Vào trong phòng nghỉ, Hàn Vân Tịch liền khóa cửa trong, dựa người vào cửa.

Mấy năm nay, cổ phần của tập đoàn Lăng Vân luôn biến động, quan hệ của Long gia và Đoan Mộc gia, cô cũng có nghe đến.

Long Phi Dạ ở bệnh viện tổng hợp Lăng Vân chịu thiệt lớn như vậy, có thể không báo thù sao?

Hơn nữa, bệnh viện tổng hợp Lăng Vân vẫn luôn là sản nghiệp hái ra tiền của tập đoàn Lăng Vân, vẫn luôn do người của Đoan Mộc gia quản lí, mà Viện trưởng Lâm, nói khó nghe thì chính là con chó Đoan Mộc gia nuôi.

Long Phi Dạ có thể không nhân cơ hội này mà đuổi Viện trưởng Lâm, cướp bệnh viện tổng hợp Lăng Vân từ tay của Đoan Mộc Sùng Bình sao?

Hàn Vân Tịch trước giờ đều không thích tính khí của Viện trưởng Lâm, hôm nay lại bị thiệt lớn, đương nhiên cô muốn mượn tay của đại lão bản* Long Phi Dạ này, phản kích lại Viện trưởng Lâm một đòn chí mạng! Thế nhưng cô cũng không muốn đứng về phía Long Phi Dạ!

*Đại lão bản: ông chủ lớn

Bởi vì, cô muốn rời khỏi Lăng Vân!

Năm đó cô còn nhỏ, không hiểu chuyện, còn chưa tốt nghiệp học viện Y, liền cùng Viện trưởng Lâm kí "khế ước bán thân". Cô nhất định phải làm việc ở bệnh viện tổng hợp Lăng Vân hai mươi năm, bên trong còn có một điều khoản vô cùng bất bình đẳng, đó là cô phải phục tùng vô điều kiện mọi sự sắp xếp công tác của bệnh viện Lăng Vân.

Nói cách khác, nếu như tập đoàn Lăng Vân điều cô tới mấy khu nhà ổ chuột ở châu Phi công tác vài năm, cô không có quyền cự tuyệt.

Chuyện hôm nay tới rất đúng lúc, đối với cô cũng là một cơ hội tốt để giải trừ khế ước.

Viện trưởng Lâm ác ý tính toán cô, tìm người thay thế cô, rõ ràng là làm trái với điều khoản trong khế ước.

Hiện tại, cô cũng không lo lắng Viện trưởng Lâm cùng Đoan Mộc Sùng Bình, cô lo lắng nhất chính là đại boss của Lăng Vân - Long Phi Dạ.

Nghe đồn tên này cực kỳ bá đạo, muốn anh ta đáp ứng giải trừ khế ước, thật không phải điều dễ dàng.

Hàn Vân Tịch suy tư, vẫn cầm điện thoại di động lên, gọi cho luật sư của mình: "A lô, Ninh Thừa, tôi đang ở bệnh viện, cậu lập tức qua đây đi. Có đại sự!"

*O 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC