Chương 9: Bớt, vết cắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 9: Bớt, vết cắn

Edit: Tiểu Thập Nhất

Long Phi Dạ còn chưa nói xong, Hàn Vân Tịch vội vã cắt ngang: "Đoan Mộc Dao cũng không xử lí triệt để xà độc, vì vậy, hai loại độc tố hoà lẫn vào nhau, gia tăng độc tính, gây nguy hiểm cho tính mạng. Tôi có thể đo lường độc tính cho nên mới xông tới phòng giải phẫu giúp anh giải độc. Chuyện xảy ra chính là như vậy!"

"Cô..."

Long Phi Dạ vừa mới lên tiếng, Hàn Vân Tịch lần thứ hai hung hăng chen ngang: "Long tiên sinh, anh phục hồi rất tốt, hẳn là không có vấn đề gì đáng ngại. Tôi sẽ giúp anh xem mạch một lần nữa!"

Long Phi Dạ không nhúc nhích, nhìn chằm chằm Hàn Vân Tịch: "Cô..."

Hàn Vân Tịch trực tiếp kéo tay anh ta, đặt trên tay vịn của ghế sô - pha, một bên bắt mạch, một bên ra hiệu anh ta không được nói chuyện.

Long Phi Dạ lần đầu tiên trong đời bị một người phụ nữ hung hăng bắt tay như vậy, anh ta có chút tức giận nhưng lại không bộc phát. Dù sao, Hàn Vân Tịch cũng là bác sĩ.

Long Phi Dạ an tĩnh, cả căn phòng lớn như vậy cũng đều yên tĩnh.

Hàn Vân Tịch cũng không phải đang bắt mạch, vốn là đang mất tập trung, suy nghĩ về việc nên làm thế nào để rời đi. Bỗng, cô lơ đãng nhìn thấy trên tay Long Phi Dạ có một vết bớt, cô liền giật mình!

Hình dáng vết bớt này cực kì giống vết cắn, nếu không nhìn kĩ có thể bị nhầm thành vết cắn.

Vị trí này, cái bớt này...

Hàn Vân Tịch đột nhiên cảm thấy vô cùng quen thuộc, cô khẳng định chắc chắn mình đã từng gặp ở nơi nào, trong lúc nhất thời lại muốn đứng lên. tieuthapnhat

Sau khi thấy quen thuộc, trong lòng lại dâng lên một loại cảm giác không rõ ràng, tựa như có chút đau thương.

Xảy ra chuyện gì vậy?

Hàn Vân Tịch sững sờ, mà Long Phi Dạ lại vẫn nhìn cô chằm chằm, rất nhanh lại phát hiện ra lỗ tai của cô dần dần đỏ hồng, anh ta cuối cùng cũng nhớ ra chuyện trên bàn mổ kia, minh bạch đã xảy ra chuyện gì!

Nói trắng ra thì chính là bản thân ở trên bàn mổ đã mạo phạm cô, chẳng trách cô không cách nào nói chuyện bệnh tình với anh ta.

Long Phi Dạ đang muốn xin lỗi nhưng lại có chút bản năng phản cảm.

Dù sao, dáng vẻ phụ nữ làm bộ làm tịch, giả vờ giả vịt, muốn nhân cơ hội trèo cao, anh ta thấy rất nhiều.

Anh ta đối với phụ nữ luôn đề phòng.

"Bác sĩ Hàn, sao rồi?" Anh ta lạnh lùng hỏi.

Hàn Vân Tịch không có phản ứng.

"Bác sĩ Hàn, sao rồi?" Long Phi Dạ hỏi lại, có chút không nhẫn nại.

Không ngờ, Hàn Vân Tịch chẳng những không buông tay, ngược lại kéo tay anh ta, nhẹ nhàng xoa lên vết bớt, vẻ mặt ngây ngốc. tieuthapnhat

Long Phi Dạ không chút khách khí, đột nhiên hất tay ra, lạnh giọng: "Hàn Vân Tịch, cô thật khiến người ta thất vọng!"

Hàn Vân Tịch lúc này mới tỉnh táo lại, sợ tới mức tim đập chậm nửa nhịp.

Trời a, cô vừa mới làm cái gì? Cô làm sao vậy?

Trúng tà rồi sao?

Cô lại... Cô lại đi sờ vết bớt của Long Phi Dạ.

Đầu cô bị hỏng a!

Thấy vẻ mặt chán ghét của Long Phi Dạ, Hàn Vân Tịch đỏ cả mặt, không biết giải thích thế nào, đần luôn rồi...

"Cút ra ngoài!" Long Phi Dạ lạnh lùng quát!

Hàn Vân Tịch á khẩu, muốn giải thích nhưng lại phát hiện, bản thân cũng vô pháp giải thích được hành vi vừa nãy của chính mình.

Cô muốn giải thích cho Long phi Dạ rằng mình đã từng gặp qua vết bớt tương tự như vậy, Long Phi Dạ sẽ tin sao?

Đừng nói là Long Phi Dạ, ngay cả bản thân cô cũng không tin!

Cô nguyên bản còn đầy bụng uất ức, cảm giác bị anh ta chiếm tiện nghi lớn, mới vừa rồi, cô lại "quấy rối" anh ta!

Hàn Vân Tịch lớn bằng chừng đó, lần đầu tiên... thẹn tới mức muốn khóc!

Cô không hề nán lại, lập tức chạy ra ngoài.

Cô ở trong phòng vệ sinh đã lâu, cố gắng điều chỉnh tốt tâm trạng, sau đó mới trở lại phòng nghỉ. Vừa về tới phòng nghỉ, cô liền thấy Ninh Thừa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC