chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ta sao lại không thể ở chỗ này?" Bạch Thuật không thể hiểu được liếc hắn một cái, trong lòng cũng cực kỳ khó chịu

Hắn không biết người này sao lại biết tên của hắn, có lẽ người trong Bạch Đường thôn có quen biết với thân thể này đi

Bất quá Bạch Thuật một chút ấn tượng cũng không có, vì thế liền không để ý hắn, mà là nói với chưởng quầy :"Ta muốn mua tặng người, nếu có thể viết được lên bút càng tốt"

Thiếu niên kia vừa nghe Bạch Thuật muốn mua bút tặng người, lập tức hừ một tiếng, lạnh lùng nói :"Ta khuyên ngươi nên chết tâm đi, cho dù ngươi đưa bút này cho ta, ta cũng sẽ không coi trọng ngươi đâu, nhà ta đã lui việc hôn nhân với ngươi, cũng không nhìn xem mình là cái bộ dáng gì"

Hắn vừa thốt ra, mấy cái học sinh bên cạnh cũng vây quanh lại, đánh giá bộ dáng của Bạch Thuật rồi cười :" Tử Văn huynh, vị này chẳng lẽ là ca nhi huynh từng đính thân ? Quả nhiên lớn lên rất giống nam nhân"

Còn có người vui sướng khi người gặp họa nói:" Tử Văn huynh, diễm phúc của ngươi không ít a, ca nhi này còn theo ngươi tới nơi này, ta thấy hắn một mảnh thiệt tình, không bằng ngươi trở về thương lượng với người nhà, đem hắn nạp làm tiểu thị đi"

Những lời này làm Bạch Thuật bừng tỉnh, người này quen biết với nguyên thân, là người là lui hôn với hắn, chỉ sợ chỉ có vị Lý Tam Lang trong truyền thuyết kia thôi

Lý Tam Lang thi đậu tú tài, được đến trường tư thực trên huyện thành đọc sách. Mấy tháng nay cũng không có về thô, nên cũng không biết cái danh người điên của Bạch Thuật truyền khắp thôn

Bạch Thuật biết thân phận đối phương, liền bắt đầu trên dưới đánh giá Lý Tam Lang

Lý Tam Lang vóc dáng cao gầy, mày rậm mắt to, khuôn mặt chữ điền, chỉ có thể cho là ngũ quan đoan chính, xem bộ dáng keo kiệt của hắn khi mua bút, trong nhà điều kiện chắc cũng không tốt, vậy mà còn dám xem thường mình?

Bạch Thuật cảm thấy rất mắc cười, nhưng mà hắn ta cùng với Bạch Hòa kia thật ra rất xứng đôi, lập tức không một chút lưu tình nào liền châm chọc :"ngươi đúng thật là quỷ thắc cổ đánh phấn cắm hoa ----- chết không biết xấu hổ, việc ta mua bút, liên quan gì đến ngươi? Ngươi còn nghĩ đến ta mua đưa ngươi, thật ta còn chưa thấy qua người nào tự mình đa tình nhứ vậy nữa"

Chưởng quầy kia thấy Lý Tam Lang không chịu tiêu tiền, còn muốn ở chỗ này cản trở việc làm ăn của hắn trong lòng có chút không vui, lập tức cũng nói theo sau Bạch Thuật :"Đúng vậy, vị tiểu ca nhi này chỉ muốn nói mua bút tặng người, nhưng tới bây giờ cũng không có nói muốn đưa ngươi , vị công tử này nếu ngươi không muốn mua thêm cái khác liền mời ra ngoài, đừng chậm trễ chúng ta làm buôn bán"

"Ngươi! Ngươi......" Lý Tam Lang bị hai người nói mặt đỏ tai hồng

Hắn bởi vì trúng công danh tú tài, ở trong thôn đều được người khác cung phụng, có bao giờ nghĩ đến ở nơi này lại chịu sỉ nhục như vậy

Hơn nữa có vài người bạn trong trường của hắn cũng ở đây, không đến ngày mai, chuyện này sẽ lam truyền khắp toàn bộ học đường, mặt mũi của hắn còn để ở chỗ nào

"Tử Văn, đi mau đi " mấy học sinh cùng hắn quan hệ tốt cũng cảm thấy xấu hổ, chạy nhanh lại lôi kéo tay áo hắn khuyên nhủ

Lý Tam Lang nghẹn tức một đống trong lòng, làm sao chịu rời đi như vậy, liền mở miệng hỏi :"Được ngươi nói ngươi không phải mua bút đưa ta, vậy ngươi nói thật, ngươi muốn đưa cho ai ?"

Bạch Đường thôn người niệm thư không nhiều lắm, tổng cộng khoảng được mấy hộ, bọn họ Lý Tam Lang đều quen biết, cùng với Bạch Thử không thân, mặc kệ Bạch Thử nói ai, hắn đều có thể tìm cớ châm chọc

Huống chi ở trong lòng hắn, Bạch Thử vẫn luôn đối với hắn si tâm vọng tưởng, bút này vừa rồi là nghe hắn từ chối mới mua, rõ ràng là muốn đưa hắn

Hiện tại bị hắn cự tuyệt, Bạch Thử liền thẹn quá hóa giận chết không thừa nhận, thật sự làm cho người chán ghét (bổ não là bệnh, phải trị 😊😊)

"Ngươi quản ta đưa cho ai? Dù sao cũng không phải cho ngươi" Bạch Thuật trợn mắt, không phản ứng Lý Tam Lang , cẩn thận lựa chọn mấy cây bút chưởng quầy đem tới

Chưởng quầy lấy ra ba cây bút, hai cái bút lông cừu cái còn lại là bút lông sói

Hắn cường điệu giới thiệu bút lông sói một phen, bút lấy từ lông đuôi sói làm thành, mười phần rực rỡ, nhìn kỹ mỗi sợi lông đều thẳng mà co dãn lại rất tốt

Bởi vì bút lông sói quá ít ỏi, nên bút kia phải tốn một lượng bạc, Bạch Thuật hiện tại chỉ có 40 văn tiền, dù có lấy ra hết cũng không đủ mua, vì thế hắn chỉ có thể nhịn đau từ bỏ thứ yêu thích, lấy một cây bút lông cừu bên cạnh

Cán bút được làm từ trúc tốt nhất tạo thành, trên cán bút còn khắn bốn chữ Ngọc Thụ Lâm Phong *( nói về người đàn ông có dáng dấp tao nhã , nhẹ nhành thanh cao nhưng ý chí quyết tâm sắt đá không ai có thể lay chuyển )  lại chỉ cần hai mươi văn tiền

Bạch Thuật tưởng tượng, Tạ Hòe Ngọc tên là Hòe Ngọc, thông minh lại xinh đẹp, như vậy lại rất xứng với bốn chữ Ngọc Thụ Lâm Phong này, vì thế liền lựa chọn bút hai mươi văn tiền kia, nói với chưởng quầy :"Làm phiền ngày giúp ta đem bút này gói lại một chút"

"Được rồi " chưởng quầy lập tức đáp :" chỉ là đóng gói hộp quà còn cần trả thêm hai văn tiền ,tổng cộng 22 văn tiền "

Hai mươi hai văn tiền nghe tới không tính là nhiều, nhưng đối với người thôn dân, một tháng cũng không kiếm được nhiều như vậy

Tình huống trong nhà Bạch Thuật, Lý Tam Lang đều biết, tài sản trong nhà của tên này đều bị Bạch lão tam thu đi, ăn còn không đủ no, nơi nào lại có 22 văn tiền chứ?

Lý Tam Lang trên dưới đánh giá, Bạch Thử ăn mặc một thân quần áo rách đầy mụn vá, trên eo một cái túi tiền cũng không có, nghĩ đến vừa nãy hắn nói muốn mua bút, bất quá cũng chỉ là phùng má giả làm người mập mà thôi *(ý nói người làm chuyện quá sức của mình )

Vì thế hắn liền khinh thường nói :" Ta hôm nay muốn nhìn thử xem, ngươi chỗ nào kiếm được tiền mua được cây bút kia"

Hắn vừa mới nói xong, Bạch Thuật liền khom lưng cởi giày, đem giày chút ngược lên quầy, liền xôn xao rớt ra rất nhiều đồng tiền, ước chừng có bốn năm chục văn,làm Lý Tam Lang không khéo miệng lại được, đến khi có người chỉ vào hắn, hắn mới cảm thấy nhục nhã

Bạch Thuật không quan tâm hắn, lấy ra hai mươi hai văn, mang giày lại, đem tiền còn dư để lại vào đế giày

Hắn nhận lấy bút được chưởng quầy bao tốt, đi đến trước mặt Lý Tam Lang dừng lại nói :" Quỷ nghèo keo kiệt, chính mình chỉ mua được cây bút mười văn, liền cho rằng tất cả mọi người đều giống ngươi, bộ dáng nghèo túng của ngươi ,xách giày cho ta cũng không xứng "

Lại chỉ vào chữ trên bút nói với mọi người xung quanh :" Mọi người đều có mắt, các ngươi nói người này xứng với bốn chứ Ngọc Thụ Lâm Phong sao? Còn nói ta mua bút là muốn tặng cho hắn, mặt cũng thật lớn !"

Nói xong ,liền đầu cũng không quay lại nhìn đi ra khỏi cửa hàng, để lại Lý Tam Lang sắc mặc xanh mét đứng đó, cùng người qua đường và trong cửa hàng đang xem náo nhiệt

Mọi người khe khẽ nói nhỏ bộ dáng chỉ chỉ chỏ chỏ Lý Tam Lang đều nhìn thấy, làm hắn mất mặt với mọi người, đang mua hè mà hắn cảm thấy như đứng trong hầm băng

Lý Tam Lang nghiến răng nghiến lợi nhìn theo hướng Bạch Thuật rời đi, trong ánh mắt tràn ngập oán độc cùng không cam lòng

Hắn cũng không tin, không có mình, Bạch Thử kia còn có thể quen biết người nào đọc sách

Bạch Thuật mua đủ đồ vật, vô cùng cao hứng về nhà

Hắn hiện tại không có tiền, chính mình chỉ cần mua đồ vật mình cần dùng, còn lại cứ dùng đồ của Bạch lão tam

Hắn đã nghĩ kỹ rồi, muốn trước khi mùa đông bắt đầu hắn phải kiếm nhiều tiền, để dành mua đất xây nhà

Chờ giải quyết vấn đề ấm no rồi, hắn liền phải suy xét đến việc sự nghiệp, bằng không sao có thể xứng đôi với Tạ Hòe Ngọc

Ở triều đại này, ca nhi không thể làm quan cũng không thể tòng quân

Bằng không lấy việc Bạch đã trải qua thực chiến phong phú, khả năng lên chức khi tòng quân còn có thể nhanh hơn một ít

Con đường này đi không được, hắn chỉ có thể làm buôn bán

Loại chuyện kiếm tiền này hắn rốt cuộc cũng không có kinh nghiệm, còn phải học nhiều, bất quá phương hướng cũng đã có đại khái, Bạch Thuật đã làm tốt công tác cho mình thật tốt

Tâm tình hắn vui sướng, tốc độ đi đường cũng nhanh hơn, trong chốc lát, liền đi tới cửa ngoại thành

Lão bán hoành thánh ngày hôm qua đang trong quán, nhìn thấy Bạch Thuật hai tay trống trơn từ cửa thành đi ra, sau lưng còn mang mười mấy ống trúc, lập tức trào phúng nói :" Không biết trời cao đất dày, một ca nhi còn muốn làm buôn bán, nhìn xem đã bị giáo huấn như thế nào"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net