chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngươi muốn bán cá ?" Nghe Bạch Thuật nói, Trác ca nhi có chút kinh ngạc

Hắn thực mau phục hồi tinh thần, lấy bản lĩnh bắt cá của Bạch Thuật, bán cá thật ra là một nghề nghiệp khá tốt, chỉ là lấy thanh danh hiện tại của hắn, sợ là rất khó bán được cho ai

Vì thế Trần ca nhi liền nói thật ra :" Ngươi muốn bán cá ở Bạch Đường thôn , trừ bỏ những nhà làm rượu, chỉ sợ không có mấy nhà sẽ bỏ tiền ra mua. Không bằng ngươi đi huyện thành ở thôn Đông, nơi đó nhiều kẻ có tiền, cá tôm cũng bán được nhanh hơn "

Trát ca nhi nói làm mắt Bạch Thuật sáng ngời, thì ra ở thôn Đông còn có huyện thành ?

Hơn nữa thôn trang của Tạ gia cũng ở thôn Đông, nếu mỗi ngày hắn đều đi bán cá, chẳng phải vừa lúc có thể đi ngang qua Tạ gia hay sao ? Cũng có thế vừa vặn tặng đồ cho giống đực ở Tạ gia

Bạch Thuật liền kích động nắm tay Trần ca nhi nói :"Hảo huynh đệ! Quen biết ngươi ta thật là có phúc ! Về sau ta mỗi ngày bắt cá đều sẽ cho ngươi một ít, cũng coi như cảm ta ý kiến rất hay của ngươi cho ta "

Bạch Thuật nói như vậy , ngược lại làm Trần ca nhi thấy ngượng ngùng

Cảm xúc sợ hãi trong lòng lúc trước đối với Bạch Thuật ở thời điểm hiện tại đã tan thành mây khói, nói càng thêm chân thành
:" Bạch Thử , ngươi luôn ở tại Bạch gia cũng không phải biện pháp tốt. Vừa lúc ngươi có tay nghề tốt như vậy, không bằng kiếm ít tiền, về sau dọn đến huyện thành mà ở "

Rời khỏi Bạch Đường thôn, thanh danh của Bạch Thử cũng không ai biết đến, có lẽ có thể tìm được cho mình một nhà chồng tốt

Bạch Thuật đương nhiên không biết trong lòng hắn nghĩ vì, chỉ gật gật đầu nói " Ta đã biết, chờ ta kiếm đủ tiền rồi, tự nhiên sẽ rời đi"

Hắn tạm biệt Trần ca nhi, lại tiếp tục trong sông bắt cá, chỉ chốc lát sau, mười mất ống trúc đã đầy, chứa đủ các loại thủy sản

Bạch Thuật nghĩ nghĩ,lựa cua đồng to dùng cỏ voi buộc chặt, đựng đầy một ống, lại lấy một ống tôm sông, lấy ra mấy con cá trắm đen to, dùng cỏ xâu lại treo trên eo, sau đó liền mang mười mấy ống trúc đi đến huyện thành phía đông

Trên đường hắn đi, gặp người đi đường họ đều né tránh

Nữa đường đụng phải nam tử ngày hôm qua mang theo hài tử , hắn nhìn thấy Bạch Thuật, sắc mặt hoảng loạn liền cúi đầu, lui đến ve đường

Nhưng ba cái hài tử vừa thấy trên eo Bạch Thuật có đeo cá trắm liền bắt đầu ồn ào

"Cha, cha "

"Ăn cá cá "

"Ta muốn ăn cá !"

Mấy đôi mắt lăm lăm nhìn cá không rời, nước miếng đều muốn chảy ra tới

Bạch Thuật cảm thấy hài tử vừa đáng thương vừa buồn cười, ở Trùng Tinh, bọn nhỏ đều có thể được miễn phí giáo dục tốt nhất, căng bản không có khả năng giống như ở đây ăn không đủ no.

Hắn dừng bước, đem một ống cá tạp không đáng tiền đưa cho nam tử kia nói:" Đem cá này nấu cho bọn nhỏ ăn, không phải cá gì tốt, nhưng hầm canh ăn vẫn rất ngon"

Thấy nam tử kia không chịu nhận, hắn liền đem ống trúc đặt trên mặt đất, rồi đi luôn cũng không quay đầu lại

Đợi hắn đi rồi, Vương Mộc Đầu hồi lâu mới nhặt ống trúc từ dưới đất lên, xuất thần nhì cá bên trong, lại quay đầu nhìn về hướng Bạch Thuật rời đi

Bạch Thuật đi một lúc, liền đến cửa Tạ gia

Lúc này đã gần giữa trưa, cửa lớn Tạ gia mở ra, mấy người tôi tớ làm việc ra ra vào vào

"Ngươi hảo, cho hỏi chủ nhân ngươi có ở nhà không? " Bạch Thuật tiến lên bắt lấy một tôi tớ hỏi

"Ngươi là?" Người đó cẩn thận đánh giá Bạch Thuật, vừa thấy bên hông hắn treo mấy con cá trắm đen liền lớn tiếng kêu lên
" Tiểu Thụ, người bán cá tới "

Chỉ trong chốc lát, Tiểu Thụ liền từ trong viện đi ra, vừa thấy Bạch Thuật liền liếc mắt hung hăng nhìn hắn một cái, có chút không cao hứng nói :"Bán cá đúng không? Ngươi vào đây với ta "

Bạch Thuật muốn nói mình không phải đến bán cá mà là đưa cá, nhưng nghe nói có thể đi vào Tạ gia, liền hy vọng có thể nhìn thấy giống đực kia, không khỏi có chút lâng lâng, chạy nhanh theo sau Tiểu Thụ

Tiểu Thụ một đường mang hắn đi đến nhà bếp, trong bếp đầu bếp nữ cùng mấy bà tử đang bận rộn nấu cơm

Tiểu Thụ chỉ vào một bồn gỗ đựng nước giếng nói :" Được rồi, ngươi đem cá bỏ vào bên trong là được !"

Nơi này vừa thấy là biết nơi làm việc của hạ nhân, giống đực kia là công tử của Tạ gia, khẳng định sẽ không đến địa phương dơ bẩn này, Bạch Thuật không khỏi có chút thất vọng

Bất quá vốn dĩ hắn là đến đưa cá, có thể thấy giống đực kia tự nhiên là tốt, không nhìn thấy liền thôi vậy

Vì thế liền đem cá trắm đen, tôm sông cùng cua được chuẩn bị tốt đổ vào trong bồn nói :" Nước giếng nuôi cá rất dễ chết, vẫn nên dùng nước sông nuôi, có thể sống lâu hơn một chút "

"Được rồi, được rồi! " Tiểu Thụ không kiên nhẫn nói :" Làm cho tốt rồi đi lại đây với ta, ta còn nhiều việc phải làm "

Nói xong lại vội vàng đem Bạch Thuật tới một cái bàn đặt ngoài trời, kêu Bạch Thuật ngồi đó :"Ngươi trước cứ ngồi ở đây chờ "

Bạch Thuật trong lòng vui vẻ, không lẽ chủ nhân hắn muốn đến nhìn mình ?

Vì thế liền ngồi ở chỗ bàn mà chờ, trong lòng có chút khẩn trương, cũng không biết một lát trông thấy giống đực kia thì nên nói cái gì ?

Tuy rằng tuổi tác của hắn không nhỏ, nhưng vẫn luôn ở tiền tuyến đánh giặc, cũng không có thời gian cùng giống đực hẹn hò, giống như bây giờ cũng giống đực mình thích đơn độc gặp mặt, vẫn là lần đầu tiên

Bạch Thuật đợi trong chốc lát, liền nhìn thấy một tôi tớ bưng mâm lại đây , trên mâm có một chén cơm trắng, một đĩa thịt nướng cùng một đĩa đậu hũ, một ly nước trà

Tôi tớ kia đặt mâm lên bàn, từ trong túi móc ra ba xâu đồng tiền nói :" Đây là thù lao bán cá của ngươi, ăn xong bữa cơm,  ngươi liền tự mình rời đi " nói xong liền đi không quay đầu lại

Bạch Thuật sửng sốt, tức khắc cảm thấy mất mát, có chút ngốc ngốc nhìn nhiều món ngon trước mặt

Hắn biết thân mình này đã lâu không ăn qua thịt, ngửi được mùi hương của thịt trong miệng liền chảy ra nước miếng, bụng cũng ục ục kêu gào thúc đẩy đòi ăn

Chính là trong nội tâm, Bạch Thuật cảm thấy bữa cơm này khó có thể nuốt xuống

Ở Trùng Tinh, nếu một giống đực không thích giống cái nào đó, liền sẽ cự tuyệt đồ tất cả đồ vật mà giống cái kia đưa

Hắn tặng cá cho Tạ công tử, đối phương liền đưa hắn tiền, đây không phải muốn biểu hiện không muốn cùng hắn có quan hệ gì hay sao?

Nếu là trước đây, Bạch Thuật tuyệt đối có tin tưởng, lấy điều kiện của hắn, trùng đực ở Trùng Tinh sẽ không mở miệng cự tuyệt hắn, nhưng hiện tại hắn không phải là chiến thần trước kia, chỉ là một ca nhi vừa gầy vừa nghèo

Đến ăn hắn còn không đủ, làm sao có thể cầu mong một giống đực ưu tú có thể nhìn hắn với con mắt khác chứ ?

Hắn cần phải có thời gian, có lẽ một năm, có lẽ ba năm , mới có thể xứng với địa vị của người, mà tới lúc ấy, giống đực này vẫn sẽ còn chờ hắn sao ?

Bạch Thuật thật sự là ăn không vô bữa cơm này, liền xách ống trúc còn dư , để lại số tiền rồi đứng dậy rời đi

Thời điểm đi vào hắn theo Tiểu Thụ tới, lúc ấy lòng hắn lâng lâng tràn đầy, cũng không có nhìn đường, giờ đi ra ngoài, liền không cẩn thận đi nhầm hướng ngược lại

Bạch Thuật đi vòng vòng, không biết như thế nào lại đi đến một hồ nước

Hồ nước không lớn, đối diện còn có một hành lang gấp khúc treo một loạt rèm che, đôi mắt Bạch Thuật nhìn bức màn, cũng không biết rốt cuộc nên đi bên nào mới tốt

Mơ hồ nhìn thấy phía sau rèm có một người đang đứng, liền cách hồ la lớn :" Vị tiểu huynh đệ, xin hỏi đường ra rốt cuộc ở bên nào ?"

Thân ảnh kia ngẩn ra, dừng một chút, liền tiến lên xốc rèm ra ,lộ ra khuôn mặt làm Bạch Thuật ngày đêm nhớ đến....

Nói thảm là laptop hư chỉ dùng điện thoại thôi thật mỏi, thường viết một chương cũng không cảm thấy nó dài như thế, nhưng hôm nay lại cảm thấy nó dài cực luôn ấy 😑😑😑

Truyện này mỗi ngày mình sẽ ra hai chương, còn truyện "mua về một phu lang" sẽ ra mỗi ngày một chương

Vì truyện này vài gấp 3 truyện kia mà, hơn nữa số từ nó cũng nhiều hơn 😅😅😅

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net