Chương 3: Một Cầu Siêu Nhân (Hạ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng lúc này, tiếng còi báo động dồn dập vang lên, đài phát thanh lớn tiếng thông báo: "Cảnh báo cảnh báo! Có quái nhân xuất hiện gần đây, thông qua giám định, cấp độ thảm họa là [hổ]! Các học sinh mau chóng đến nơi trú ẩn dưới sự hướng dẫn của giáo viên!"

Ngay lúc đó, Ryoma cảm thấy tất cả mọi người đều ngừng lại, tiếp đó, mọi người nhanh chóng lập thành đội, dưới sự chỉ dẫn của bộ trưởng Tezuka và huấn luyện viên Ryuzaki trật tự chạy về nơi trú ẩn. Ryoma còn chưa kịp phục hồi tinh thần, đã bị Kikumaru kéo vào trong đội ngũ.

Lúc này, dù cho trước đó mọi người đã huấn luyện mệt mỏi thế nào thì giờ đây cũng không có hé răng tiếng nào, mọi người đoàn kết làm một chuyên tâm đi tới chổ tránh nạn.

Inui quay đầu nhìn Ryoma một cái, sau đó còn đặc biệt trấn an cậu: "Echizen trước đây là lớn lên ở Los Angeles nước Mỹ đi, tuy nói về tỷ lệ xảy ra thảm họa cao thì Mỹ cũng nằm trong top 5 thế giới, nhưng chắc chắn cũng sẽ không thường xuyên xảy ra bằng Nhật Bản top 1, bất quá ngành tương quan sẽ nhanh chóng cho người tới giải quyết quái nhân thôi, không cần lo lắng."

Tiểu học đệ đừng hoảng hốt, không có vấn đề gì lớn cả, bất kể có chuyện gì cũng đều sẽ được giải quyết!

Ryoma nội tâm phun trào.

Học trưởng, mấy anh như thế nào đều thành thạo dữ vậy!

Nhầm, nhầm, nói lại... Không đúng, chẳng phải đêm qua cậu cùng Atobe vừa quét sạch Tokyo sao? Như thế nào hôm nay lại xuất hiện quái nhân?

À, đúng rồi, dường như người Nhật là quần thể có áp lực sinh hoạt lớn nhất trên toàn thế giới, căn cứ vào thế giới quan của vị diện hiện tại, áp lực quá lớn cũng là một trong những nguyên nhân khiến sinh vật biến dị thành quái nhân.

Nói vậy chẳng phải có nghĩa là sẽ không bao giờ diệt trừ hết quái nhân được sao!

Lúc này Ryoma đột nhiên nhớ tới sau khi cậu trọng sinh đã thăm dò quy tắc kết cấu của vị diện này, cuối cùng lấy được một kết luận -- Bởi vì vị diện này đột nhiên xuất hiện hai vị cường giả vượt qua cực hạn, hơn nữa sức mạnh pháp tắc mà hai vị cường giả đó nắm giữ cũng đầy đủ và cao cấp, do vậy thế giới bản nguyên tiếp nhận cảm ứng, tự động bắt đầu thăng cấp.

Mà sau khi thuận lợi thăng cấp, vị diện này vô thức hấp thu các vị diện có độ phù hợp cao xung quanh, từ đó hình thành một vị diện tổng hợp, điều này dẫn đến lịch sử và thế giới quan Ryoma biết bị thay đổi.

Ví dụ như ở thế giới hiện tại, quái nhân bắt đầu xuất hiện sau khi Chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc, và dần dần trở thành một loại thảm họa mà ai cũng quen, nhưng những dị năng giả và võ đạo thế gia sẽ luôn chiến đấu chống lại chúng. Những năm gần đây còn bắt đầu có sự xuất hiện của Sinh Hóa Chiến Sĩ, các cường giả cơ giới cũng gia nhập vào đội ngũ đối kháng quái nhân, nhờ vậy mà con người mới có thể tiếp tục sống sót và duy trì cuộc sống ban đầu.

Chẳng qua con người ở vị diện này đều đã quen với việc tị nạn, thậm chí tị nạn nhiều tới nỗi có cả kinh nghiệm và quy tắc luôn rồi...

Trong vị diện mà Ryoma sống trước khi trọng sinh cũng không tồn tại loại chuyện này.

Mà trước khi vị diện hoàn toàn tiến hóa, cũng không thể tiến hành sửa đổi quy tắc của vị diện để cho thảm họa quái nhân biến mất hoàn toàn, thế nhưng cố tình sự tiến giai của một vị diện lại là lấy nghìn năm thời gian bắt đầu.

Ryoma lộ ra mắt cá chết, luôn cảm thấy sau khi bản thân trọng sinh, cuộc sống cũng sẽ không trôi qua dễ dàng... Cái gọi là vĩnh viễn không tránh khỏi hai chữ "gặp chuyện" chính là số phận của những thành viên trong dong binh đoàn Tiêm Phong, hóa ra câu châm ngôn này vẫn còn hiệu lực cho tới tận bây giờ.

Echizen Ryoma, Tinh cấp cường giả với đẳng cấp cực kỳ cao, người sống sót của đỉnh cấp dong binh đoàn "Tiêm Phong" ở phiến vị diện trước đây, lặng lẽ cảm thán.

Sau khi tiến vào chỗ tránh nạn, tất cả mọi người đều tự tìm vị trí ngồi đợi, huấn luyện viên Ryuzaki đi cùng các giáo viên khác để thương lượng về tình hình của thảm họa lần này ra sao, tài nguyên dự trữ của chỗ tránh nạn có đủ không. Mà các cán bộ của hội học sinh thì đang giải thích nguyên tắc tị nạn cho các bạn học khác, trấn an tâm tình của mọi người, mọi thứ đều được tổ chức tốt.

Ryoma ngồi dựa vào một góc, hai mắt nhắm lại.

Bên ngoài, hai quái nhân trông giống như sinh vật biển tùy ý phá hư phòng ốc, sừng trên đầu bọn chúng còn đang phóng thích điện năng, vô số người gào thét chạy trốn dưới sự công kích của chúng.

Cậu thấy một thiếu niên có vết sẹo trên trán té ngã xuống đất, nhưng quái nhân cũng đang cách hắn không xa... Tên quái nhân kia phát hiện ra hắn! Điện quang trên sừng của quái nhân lấp lóe, nó muốn công kích người thiếu niên kia!

Ryoma khẽ nhíu mày, tinh thần lực không tiếng động lan tràn ra, chuẩn bị phá hủy trung tâm đại não của quái nhân, bây giờ nếu như còn đợi người tới cứu viện, chỉ sợ thiếu niên kia cũng xong rồi.

Nhưng vào lúc này, tiếng vợt đánh tennis mà chỉ Ryoma nghe thấy vang lên.

Một viên cầu nhỏ màu vàng từ phía khác rất nhanh đánh tới, mà trong nháy mắt lúc viên cầu tiếp tiếp xúc với đầu của quái nhân, một cổ lực lượng vô cùng lớn đem cái đầu to kia nổ thành từng mảnh nhỏ, huyết tương não và mô đầu vỡ vụn hóa thành mưa máu vương vãi đầy đất.

Người đánh ra cầu tennis nhìn về phía Ryoma, nở một nụ cười hoa lệ, tóc vàng mắt xanh, ngũ quan thâm thúy, quả thực vô cùng soái.

Atobe hướng về phía tinh thần thể của Ryoma mà sờ. Đùa nghịch cười một tiếng, hắn biết đối phương đã thấy được, sau đó hắn nghe một tiếng hừ nhẹ, hắn đưa tay sờ sờ xong một cái nữa liền nhanh chóng rụt trở về.

Ở bên kia, Mizuki hướng về phía đống đổ nát chạy tới, hắn loạng choạng chạy đến trước mặt thiếu niên vừa mới suýt nữa thì không xong, lo lắng hỏi: "Yuuta, cậu không sao chứ?"

Fuji Yuuta giật mình, ngẩn người một lúc lâu, sau đó nói một câu.

"Cầu Tennis đem đầu của quái nhân thổi bay."

Mizuki: "Hả?"

Mizuki sửng sốt một chút, dứt khoát quay sang nói với các đồng bạn phía sau: "Mau gọi xe cứu thương, Yuuta hình như bị dọa đến mức tinh thần có vấn đề rồi!"

Yuuta: "Không phải đâu! Em thật sự nhìn thấy một viên cầu tennis đánh nổ đầu quái nhân mà, Mizuki học trưởng, em vẫn khỏe, ôi chao khoan đã! Không cần gọi cứu thương đâu!"

Ryoma lúc này lại bị Momoshiro đánh thức, cậu mở mắt, thấy các học trưởng đang lo lắng nhìn mình.

Oishi ngồi xổm xuống đặt tay lên vai Ryoma, lực đạo ôn hòa lại mang theo lực lượng làm người ta an tâm, hắn dùng thanh âm ấm áp hỏi: "Echizen, có chỗ nào không thoải mái sao? Có cần đi gặp giáo viên y tế kiểm tra một chút không?"

Ryoma ngẩn người một chút, lắc đầu: "Em không sao, chỉ là trước đó chạy trốn hơi mệt nên mới nhắm mắt nghỉ ngơi một chút."

Nói xong, cậu còn đứng lên nhảy nhảy, ý muốn nói mình không có chuyện gì, mọi người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Lại qua mấy phút, Fuji nhận được một cú điện thoại, hắn ừ ừ đáp lại vài tiếng, đôi mắt vốn đang híp chợt mạnh mẽ mở ra, người ở đầu dây bên kia lại nói thêm vài câu mới cúp điện thoại.

Fuji hít sâu một hơi, quay đầu nói với mọi người: "Mọi người, quái nhân bên ngoài đã bị đánh chết... Tớ xin phép ra ngoài ngay bây giờ, em trai tớ bị thương trong lúc quái nhân tập kích, tinh thần không ổn định, vừa được xe cứu thương đưa tới bệnh viện trung ương."

Nói đến đây, Fuji gắt gao siết chặt nắm tay, huấn luyện viên Ryuzaki suy nghĩ một chút, lát sau, bà lấy điện thoại ra xem, quả nhiên phát hiện tin tức cấp báo việc quái nhân đã bị đánh chết, bà hít sâu một hơi, sau đó hướng Fuji gật đầu.

"Fuji, để cô đi cùng em... Yuuta là một cái tiểu tử kiên cường, thằng bé sẽ ổn thôi!"

Ryoma ở ngoài xem một màn này trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác vi diệu, bởi vì cậu không khỏi nhớ lại cái hài tử không may kia bị những đồng bạn xung quanh mạnh mẽ túm lên xe cứu thương.

Sẽ không trùng hợp như vậy đó chứ?

Sau đó, thực tế chứng minh, mọi chuyện thật sự là trùng hợp như vậy, ngày hôm sau, Ryoma từ trong miệng cười híp mắt Fuji nghe được em trai hắn vẫn ổn, chỉ là bởi vì hoảng sợ quá mức nên sinh ra ảo giác mà thôi.

Có người nói quái nhân kia là bị một cổ lực lượng đánh nát đầu, hung khí không xác định, nhưng nếu cầu tennis bị loại lực lượng đó đánh trúng thì nó đã sớm nổ tung, cho nên Yuuta-kun quả nhiên là gặp ảo giác đi.

Về chuyện này, người trước khi rời đi đã đem bóng nhặt về Atobe-kun và người biết rõ chân tướng Ryoma-kun đều yên lặng ngẩng đầu nhìn trời, làm bộ như chính mình cũng không biết gì cả.

Cái gọi là ẩn giấu công danh, chính là như vậy.

Tác giả có lời muốn nói:

Nấm lại đào thêm tân văn này nữa~ tác phẩm này là viết về Atobe và Ryoma sau khi trải qua một cuộc phiêu lưu mạo hiểm dài đằng đẵng, trở lại thời thanh xuân để đi học, đánh tennis cùng yêu đương, siêu ngọt nha~

Bổn văn sẽ giữ vững tiến độ cập nhật hằng ngày, cho nên độc giả cứ yên tâm nhảy hố, hố của Nấm chất lượng thật sự rất tốt, trước đó đã hoàn thành ba tác phẩm rồi nha~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC