Chương 1: Trùng sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Thẩm Tiểu Đăng sắc mặt lạnh lùng nhìn về phía trước.

Từ sau khi trùng sinh, nàng sửa lại tác phong nuông chiều ương ngạnh ngày xưa, làm việc điệu thấp tựa như người trong suốt. Lúc này, vẫn còn trở thành tiêu điểm trong tầm mắt của mọi người, các loại ánh mắt phức tạp hội tụ trên người nàng, có cười nhạo, có châm chọc, có xem kịch, có vui sướng khi người gặp họa, thậm chí còn có...đồng tình.

Dù sao đối với một người nữ tử thanh xuân mà nói, không có việc gì sỉ nhục hơn việc bị từ hôn trước mặt mọi người.

*

Đó là nửa tháng trước,

Cũng là tử kỳ của Thẩm Tiểu Đăng

Kim lân cửu châu.

Thế gia thịnh vượng.

Trong đó Thẩm gia càng đáng chú ý, ngàn năm trước, Thẩm gia lão tổ sau khi phi thăng đã để lại một thanh Thuần Quân cự kiếm, hậu nhân dựa vào cự kiếm cùng công pháp độc môn từng bước lớn mạnh, phát triển đến nay, đã như đại thụ không thể lay động, toàn bộ tu chân vực giới, Vân Trạch Thẩm thị đại biểu cho địa vị cùng thực lực không thể khiêu khích.

Mà Thẩm Tiểu Đăng là tiểu chất nữ ruột thịt của gia chủ Thẩm gia, có thể nói là ngậm chìa khóa vàng lớn lên, cho dù là tư chất phổ thông hỏa lôi song hệ linh căn, Thẩm gia dựa vào đập linh thạch cùng đan dược, cũng làm cho nàng trước mười bảy tuổi bước vào Trúc Cơ kỳ.

Hơn nữa diện mạo nàng mĩ lệ vô cùng, dáng người cao gầy, vô luận đi đến đâu đều là nhân sinh người thắng, là đối tượng được người người cực kỳ hâm mộ.

Cho đến khi Thẩm Phù Diêu xuất hiện, hết thảy đều bắt đầu thay đổi.

Nguyên lai phụ thân nàng khi du lịch ở phàm nhân vực giới đã từng cùng một nữ nhân phổ thông có một đoạn tình yêu ngắn ngủi. Khi hắn rời đi, không phát hiện nữ nhân kia đã mang thai, cho đến khi mười năm sau, Thẩm phụ lại một lần nữa đi qua phàm nhân vực giới, mới phát hiện mình có một đứa con gái riêng, lúc này mới đón Thẩm Phù Diêu trở về.

Khi Thẩm Phù Diêu xuất hiện tại Vân Trạch tiên phủ, mọi người cơ hồ lập tức thừa nhận thân phận của nàng, bởi vì dung mạo nàng có năm phần tương tự Thẩm Tiểu Đăng, thậm chí còn xinh đẹp động lòng người hơn.

Càng thêm kinh dị là, Thẩm Phù Diêu rõ ràng có huyết mạch của phàm nhân, vậy mà lại là tư chất thiên linh căn.

Chỉ tu luyện sáu năm ngắn ngủi, liền đạt tới Trúc Cơ kỳ.

Ở tu chân vực giới lấy thực lực vi tôn này, một người Thẩm gia có thiên tư trác tuyệt như vậy, dù xuất thân là con gái riêng, ở Thẩm gia vẫn đạt được địa vị chúng tinh phủng nguyệt như cũ, các loại tài nguyên đều được đưa tới tay nàng. Thậm chí ngẫu nhiên cũng sẽ xem nhẹ Thẩm Tiểu Đăng, lúc đó, Thẩm Tiểu Đăng thừa nhận bản thân là thật hâm mộ, nhưng cũng không có cảm xúc ghen ghét. Nàng chân chính bắt đầu sinh ra hận ý, là vì người mà nàng ái mộ, Trường Việt, người mà hắn thực sự yêu là Thẩm Phù Diêu.

Sau này trong nội dung tác phẩm, nàng vì dung mạo có năm phần tương tự Thẩm Phù Diêu, bị nhóm người theo đuổi coi thành thế thân, khi thì chiếu cố khi thì tra tấn, triệt để biến thái hắc hóa.

Biến thái giống như lâm vào ma chú, cố chấp lần lượt cùng Thẩm Phù Diêu đối nghịch. Kết quả không có đánh tới Thẩm Phù Diêu, ngược lại mỗi lần hãm hại đều giúp người ta thăng cấp. Đợi đến khi nàng ta mãn cấp, chân tướng rõ ràng, không cần Thẩm Phù Diêu ra tay, nàng đã bị nhóm người ái mộ Thẩm Phù Diêu hủy dung, phế bỏ linh căn, hôi phi yên diệt.

Cho đến khi sau khi chết, Thẩm Tiểu Đăng mới minh bạch, hóa ra tất cả đều là tình tiết trong cuốn tiểu thuyết " Phù Diêu thần nữ "

Nàng rốt cuộc biết vì sao Thẩm Phù Diêu có thể vĩ đại không giống người bình thường như vậy, có thể đạt được sự yêu thích của mọi người ở Thẩm gia, có thể trước sau gặp gỡ sở hữu các loại nam nhân tối ưu việt trong vực giới.

Nàng rốt cuộc biết vì sao bản thân vì yêu điên cuồng, càng ngày càng ngoan độc, từng bước một bước vào vực sâu.

Biết vì sao bản thân lại rơi vào một kết cục bi thảm như vậy.

Nguyên lai, chỉ vì Thẩm Phù Diêu là nữ chính của " Phù Diêu thần nữ ", mà nàng là một nữ phụ độc ác phụ trợ sự thiện lương của nữ chính!

Thẩm Tiểu Đăng không cam lòng.

Nàng trừng đôi mắt đã khô cạn nước mắt âm thầm thề, nếu, nếu có thể lại cho nàng một cơ hội nữa, nàng sẽ không lại đánh mất chính mình, nàng sẽ không bao giờ làm thế thân của bất kỳ kẻ nào nữa, nàng sẽ báo thù kẻ sát hại mình, nàng nên vì bản thân mà sống, nếu nàng còn có thể làm lại một lần...

Kết quả ngày thứ hai, nàng sống lại.

Thời điểm trợn mắt, Thẩm Tiểu Đăng cảm nhận được một trận ấm áp, là ánh mặt trời ngoài cửa sổ, phòng ngủ quen thuộc mà lại xa lạ, xem bố trí vẫn là thời điểm nàng làm đại tiểu thư ở Thẩm gia... Chẳng qua sau này nàng bị gạch tên khỏi gia phả, đuổi ra Thẩm gia.

Hai tay hai chân vẫn còn ở trên người, mặt cũng không có vết sẹo, thậm chí còn có vài phần trẻ con mũm mĩm của tiểu cô nương.

Nàng thật sự trùng sinh, trời cao thương xót.

Thẩm Tiểu Đăng bụm mặt vùi vào trong chăn, tỳ nữ vào cửa hầu hạ còn tưởng rằng đại tiểu thư khóc, đang định cẩn thận đi qua an ủi thì đối phương ngẩng đầu..

Nàng là đang không tiếng động cười to

Hỏi xong vài câu, Thẩm Tiểu Đăng biết nàng là về tới giai đoạn khúc dạo đầu của kịch tình

Một cái trung giai bí cảnh mở ra, không ít đại gia tộc tiên môn phái người tiến vào bí cảnh lịch lãm, trong đó liền bao gồm nữ chính. Mấy tháng sau, bí cảnh đóng cửa, người đi ra không có Thẩm Phù Diêu, mà thông tin ngọc bài cũng mất đi liên hệ.

Mọi người đều cho rằng Thẩm Phù Diêu đã ngã xuống trong bí cảnh, không nghĩ tới là nữ chính thông qua trung giai bí cảnh này, ngoài ý muốn tiến vào một cái thượng giai bí cảnh, hơn nữa một lần thăng cấp nhảy vọt tới Trúc Cơ đại viên mãn, xa xa vượt qua Thẩm Tiểu Đăng.

Vào khoảng thời gian nữ chính biến mất, Trường Việt lúc này đã thầm mến nữ chính thập phần thống khổ.

Trước khi trùng sinh, Thẩm Tiểu Đăng thừa dịp mà vào, trút bỏ hắc y, cố ý trang điểm giống Thẩm Phù Diêu, mỗi ngày quấn lấy hắn, thường xuyên qua lại. Trường Việt thường xuyên ở cùng nàng, trầm mặc xem nàng, xuyên thấu qua nàng, tìm kiếm bóng dáng của nữ chính, thậm chí không có hoãn lại hôn ước cùng với nàng.

Thẩm gia cùng với Trường gia, hai cái kim lân cửu châu đại thế gia đã sớm có tính toán làm đám hỏi, trước khi hai bọn họ sinh ra, đã có hôn ước. Nàng cùng Trường Việt vốn là thanh mai trúc mã, chỉ là sau khi Thẩm Phù Diêu xuất hiện, Trường Việt mới biết cái gì gọi là thích, vì thế mà lần lươt hoãn lại thời gian đính hôn.

Đối với phản ứng này của Trường Việt, trước khi trùng sinh nàng mừng rỡ như điên, vốn tưởng rằng bản thân đã có được nhân duyên cực tốt.

Không nghĩ tới là, Thẩm Phù Diêu không chỉ không chết mà còn tiến giai.

Sau đó, không cần nghĩ cũng biết, chân ái ngày xưa đã trở lại, hắn nơi nào còn để ý tới thế thân? Trường Việt quyết định thật nhanh, thoái hôn.

Vì giữ lại một điểm mặt mũi, sau khi trùng sinh nửa tháng, Thẩm Tiểu Đăng ở lại Vân Trạch tiên phủ, cũng không đi tìm Trường Việt một lần, thậm chí đối phương phát đến bùa tin tức cũng cự tuyệt ngoài cửa, hoàn toàn đơn phương cắt đứt liên hệ.

Chỉ là nàng không nghĩ tới Trường Việt vẫn là lựa chọn phương thức quyết tuyệt như vậy.

*

Trong Vân Trạch tiên phủ,

Trên Giang Sương đình,

Một vị trưởng lão của Trâm Anh Trường thị đạp kiếm mà đến, hai vị tiểu thúc tiến lên nghênh đón, tộc trưởng cùng phụ thân nàng ngồi ở tiền điện.

Các tộc nhân Thẩm thị dù chưa tới trước Giang Sương đình, nhưng lúc này cũng đều vểnh tai lắng nghe, tin tức Trường gia thiếu chủ muốn thoái hôn đã sớm lan nhanh truyền xa.

Mọi người đều biết Trường gia chuyên môn phái một vị trưởng lão kim đan kỳ tới vì việc này.

Chỉ thấy trưởng lão hàn huyên qua đi, mỉm cười, vứt ra một quả thượng phẩm linh thạch màu tím, linh thạch huyền phù trong không trung, vẽ ra một trận pháp đơn giản, một lát sau, cùng với bạch quang chói mắt, một mặt kính sáng ngời hiện ra.

Những người chú ý động tĩnh nơi này đều âm thầm hít vào, không hổ là Trâm Anh Trường thị, một quả thượng phẩm linh thạch cư nhiên lấy ra để dẫn âm.

Lúc này, một đạo tiếng nói lạnh thấu xương sạch sẽ phát ra từ trong gương, nghe thấy âm thanh, mọi người đang nói nhỏ cũng dần an tĩnh lại.

" Các vị Thẩm thị trưởng bối, vãn bối Trường Việt bái kiến tại đây, hôm nay quấy rầy, kính xin tha thứ."

Ở trong gương, hiện lên hình dạng của một thanh niên

Ước chừng khoảng mười chính tuổi, bạch y ô phát, khuôn mặt tuấn mỹ, một đôi mắt như được nước suối tẩy rửa, vừa đen vừa sáng, khi nhìn xem người khác lại không tự chủ mang theo vài phần kiêu ngạo cùng tự phụ, mà dưới khóe mắt có một viên lệ chí tựa như hữu tình lại như vô tình, hòa tan ngạo khí, khiến cho khuôn mặt của hắn càng thêm có lực hấp dẫn độc đáo.

Quanh thân khí độ càng là bất phàm, như bạch nguyệt sáng tỏ, tuyết quang thanh lãnh.

Đây là Trường Việt, Trâm Anh Trường thị thiếu chủ, tu sĩ nửa bước kim đan trẻ tuổi nhất toàn bộ kim lân cửu châu, thậm chí tu chân vực giới, được ca tụng là đệ nhất nhân sẽ phi thăng trong ngàn năm tới, Trường Việt công tử được gửi gắm vô số kỳ vọng cùng ngưỡng mộ.

Có thi nhân viết tặng:

Tông chi tiêu sái mĩ thiếu niên

Kiểu như ngọc thụ lâm phong tiền

(Thơ ta để nguyên theo convert)

Ở mấy năm trước, hắn cùng Thẩm Phù Diêu, một người nửa bước kim đan, một người trúc cơ đại viên mãn, một người anh tuấn không giống phàm nhân, một người xinh đẹp tựa thần nữ, quả thực là kim đồng ngọc nữ, trời đất tạo nên một đôi.

Lại bởi vì hôn ước, cùng nàng một người tài trí bình thường giảo hợp ở cùng nhau.

Hiện tại chính chủ trở về, là thời điểm phân rõ giới hạn

Giống như đại đa số mọi người dự tính, Thẩm Phù Diêu trở lại, làm thế thân như Thẩm Tiểu Đăng nên rời đi.

Hắn mặt mày đạm mạc tựa viễn sơn xẹt qua Thẩm Tiểu Đăng, chưa từng lưu lại một khắc.

Thanh âm dễ nghe truyền khắp tiên phủ:

" Trường Việt muốn huỷ bỏ hôn ước với Thẩm Tiểu Đăng"

Xong chương 1, mọi người đọc và cmt góp ý phía dưới giúp mình cho mình có động lực nhé. Cảm ơn mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net