C26: Nhất định phải ăn luôn cô!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Ha hả a…… Cái này thể thương lượng! Cận Kỳ Ngôn, anh giúp tôi đá bay tên Âu Lập Dương, đừng nói muốn vòng cổ, đưa tôi đều có thể.”

“Vân Thủy Dạng, cô đừng đùa bỡn, chọc giận tôi hậu quả nghiêm trọng, cô không gánh nổi!”

Giọng nói ngang ngược, nghiến răng kèn kẹt, thổi vào tai Vân Thủy Dạng, lạnh buốt!

Không tự giác, Vân Thủy Dạng rùng mình.

“Cận thiếu gia, tôi làm sao dám đùa, đúng không?! Cùng có lợi, chúng ta công bằng. Cận Kỳ Ngôn, đừng quên, lúc ở Milan, là anh hôn tôi trước, tôi hiện tại trả lại, mọi người huề nhau, không ai nợ ai.”

Vân Thủy Dạng quan sát sắc mặt Cận Kỳ Ngôn, đôi mắt lưu chuyển lấp lánh tia sáng.

“Bị cô cường hôn, quả thực là bị heo ôm!”

Đi qua thùng rác, Cận Kỳ Ngôn lập tức ném khăn tay.

Khuôn mặt tuấn tú như cũ lạnh băng, không cảm xúc.

“Anh…… Anh mới là heo, heo háo sắc!”

Tức muốn hộc máu, Vân Thủy Dạng hung hăng nhéo Cận Kỳ Ngôn.

Anh thuận thế ôm cô tiến vào trong ngực.

Anh còn quá phận mà ôm eo thon nhỏ của cô!

Vân Thủy Dạng kinh ngạc, ngước mắt, bất chợt môi mỏng Cận Kỳ Ngôn không cẩn thận chạm được môi ngọt của cô.

Như bị điện giật từng cái, liền tránh ra, loại đụng chạm mềm nhẹ này, giống như lông chim phất qua, hơi ngứa!

Nháy mắt, cô ngơ ngẩn, lông mi dài khẽ rung.

Trong đầu trống rỗng, phản ứng cũng chậm nửa nhịp.

“Anh…… anh cố ý chiếm tiện nghi của tôi đi? Cận Kỳ Ngôn, tên hỗn đản trời đánh, tôi nguyền rủa anh!”

“Vân tiểu thư, cô không phải diễn kịch sao? Không ra sức diễn, bạn trai  trước của cô sẽ tin chúng ta là người yêu sao? Hay là, cô muốn tự vả mặt mình? Đừng suy nghĩ bậy, tôi chẳng qua là muốn thù lao mà thôi, tôi với cô không có hứng thú! Cô vẫn là thiêú nữ sao? Hôn một cái liền mẫn cảm!”

Vân Thủy Dạng hàm răng cắn chặt, nhưng không cùng anh nổi giận.

Hiện tại không phải lúc cậy mạnh, cô muốn đem Âu Lập Dương hoàn toàn cắt đứt, nếu cơ hội, cô cùng anh chậm rãi tính toán!

……

Nhìn Vân Thủy Dạng cùng Cận Kỳ Ngôn một khối rời đi, Âu Lập Dương không đuổi theo.

Tức giận, hắn phỉ nhổ: “Vân Thủy Dạng,  cô cho rằng có thể chạy trốn sao? Tôi ở trên người cô tốn tâm tư, cô lại trả gấp bội ta! Nguyện ý cùng cô để tâm là nể mặt cô, không cho cô xấu hổ! Lần sau, cô không dễ dàng thoát khỏi lòng bàn tay của tôi, nhất định phải ăn luôn cô, xương cũng không chừa!”

~~~~~~~~~~

Nhìn Cận Kỳ Ngôn cùng Vân Thủy Dạng, Ôn Lương Dụ cười đến ngây ngẩn.

Cận Kỳ Ngôn liếc Ôn Lương Dụ một cái, ý bảo câm miệng.

Ôn Lương Dụ thức thời không nói, lái xe đi.

Trên xe, Cận Kỳ Ngôn duỗi tay muốn lấy vòng cổ.

“Vân Thủy Dạng, bây giời thực hiện lời hứa, đem vòng cổ cho tôi. Ra đại cái giá, tôi không thích chiếm tiện nghi người khác.”

“Đem tôi về nhà an toàn, tôi sẽ đem vòng cổ cho anh! Cận Kỳ Ngôn, tôi cũng không chạy trốn, anh gấp cái gì? Anh muốn đem vòng cổ đưa cho phụ nữ? Anh có bạn gái?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net