Chương 1. Tiểu Bố ( 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Đây là nơi nào mà lại có một tiểu quái vật"" Đây là Tiểu Bạch gặp được thứ hai chủ nhân của nó, nghe được lời nói đầu tiên.

Cũng là ấn tượng sâu nhất một câu.

Giống như là không hề biết phương hướng phóng tới một cây châm, hung hăng đâm trúng trái tim.

Nó đời này đều nhớ rõ.

Như thế nào sẽ có một con xấu miêu như vậy đâu......

Tiểu bạch là một con miêu bị lạc, ban đầu nó cũng có chủ nhân, chỉ là sau nó lại chạy trốn.

Nó nhận người chủ giàu có đệ nhất trong khu,  nó đang từ cửa hàng thú cưng bị anh tuấn nam hài mua đưa cho  nữ hài có một diện mạo đáng yêu, cũng chính là chủ nhân thứ nhất của nó.

Lúc ấy, nó nhỏ nhỏ, người lông xù, cả thân trắng trắng, còn có đôi mắt màu lam, tiểu thân thể một bàn tay là có thể nắm hết

Vị chủ nhân đúng thời điểm nhận nuôi nó, thích không được, cho nó đồ ăn hương mềm ngon miệng, mỗi ngày đem nó chải đầu tắm rửa thật sạch sẽ.

Bởi vì nó luôn thực nhanh học được đồ vật khi nữ hài dạy nó, thí như quy định địa phương, thời điểm ăn cơm, không thể bước vào địa phương nào đó, nữ hài đối với nó rất thích, còn cho nó cái tên, kêu Tiểu Bạch.

Chủ nhân của nó luôn nói:" Tiểu Bạch ngươi thật xinh đẹp, ta rất thích ngươi nha, ngươi như thế nào xinh đẹp như vậy"

Lúc ấu Tiểu Bạch vui vẻ cực kì.

Chủ nhân thực sự rất thích nó.

Chờ nó lớn một chút, đi đường cũng không hoảng hốt, yêu cầu nắm lấy hai tay. Nữ hài đem nó trang điểm một chút, nói muốn mang nó đi tụ hội, còn mặc cho nó quần áo. 

Kỳ thực, lúc ấy nó thực không thoải mái, nhưng nghe được nữ hài kinh ngạc cảm thán vì bộ dáng của mình, Tiểu Bạch cảm thấy khó chịu liền giảm đi một chút.

Chủ nhân thật rất thích.

Tụ hội không mỹ diệu, bởi vì mặt khác, trong miệng những nữ tử xinh đẹp và nam tử, nó không có huyết mạch thuần chủng.

Đây là một con thổ miêu a.

Ở nông thôn, đương nhiên bảo bối giống nhau, phẩm bị đánh giá của mấy người thực đáng hoài nghi.

Nữ hài lúc ấy đang cười bỗng cứng đơ, nói không thèm để ý nó là thổ miêu. Nhưng sau khi trở về, hoàn toàn thay đổi, đối một con miêu yếu ớt lại đá lại đánh!

"Đều là ngươi! Làm hại ta mất mặt, còn bày ra cái mặt vô tội!"

Tiểu Bạch miêu hai chân bị đá, bị nữ hài đá ngã tới gầm bàn.

Sau đó, nó nhớ lại lúc trước nó được đưa cho nam hài nữ hài

Quá mấy ngày, nam hài ôm một con chiết nhĩ miêu lại đây, chiết nhĩ miêu kia thật xinh đẹp, đồng thời cũng yếu ớt.

Ánh mắt của nó có điểm u oán, lại có bộ dáng nhu nhược đáng thương.

Nó là Tiểu Bố.

Là bằng hữu thứ nhất của Tiểu Bạch.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net