Gia Đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Con đưa ai về thế con gái?"
1 người phụ nữ khá xinh đẹp nhìn Fiona...
"Bác gái đoán xem là ai ạ"
Fiona cười thật tươi nhìn người Phụ Nữ trước mặt.
"Ai thế con?"
1 người Đàn Ông bước ra từ 1 gian bếp sang trọng. Quần áo lịch lãm nhìn tôi và Fiona.
"Bác trai! Bác cũng đoán xem đây là ai?"
Fiona lại cười rồi nói. Tôi cũng chỉ biết đứng kế bên Fiona, khẽ nắm chặt tay Em...
"Con nói luôn đi nào Fiona! Ấp úng gì nữa"
1 người Phụ Nữ và 1 người Đàn Ông khác nữa lên tiếng...có vẻ họ là Vợ Chồng.
"Ba mẹ!"
Fiona phụng má nhìn cặp Vợ Chồng kia đang từ từ ngồi xuống chiếc ghế Sofa màu vàng ngà sang trọng. Fiona nắm tay tôi chạy đến chiếc ghế Sofa và bảo tôi ngồi xuống...
"Con trai, con là ai thế?"
Người Phụ Nữ lúc nãy nói với tôi, giọng điệu rất thân thiện.
"Con nói mọi người đừng ngạc nhiên đấy nhé!"
Fiona nhìn tôi rồi lại nhìn họ.
"Cậu ấy là...Eli Clark đó ạ"
Fiona cười tươi lắm...nhưng...tại sao?...bọn họ lại có vẻ buồn rầu như vậy?
"Fiona...con nói giỡn hoài...ko phải Eli-con trai cô đã mất...rồi sao?"
Người Phụ Nữ đó cười buồn...mắt rơm rớm nước mắt.
"Fiona! Con đang nói bậy bạ gì đấy!"
Người Fiona lúc nãy gọi là mẹ liền lên tiếng nghiêm khắc nhắc nhắc nhở.
"Tôi xin lỗi! Con gái tôi ăn nói hồ đồ quá!"
Ba cô ấy xin lỗi cặp Vợ Chồng kia, mà theo lời Fiona nói thì họ là Ba Mẹ của tôi.
"Ko! Con ko ăn nói hồ đồ! Đây thật sự là Eli Clark! Con trai của cặp Vợ Chồng ông Hali Clark và bà Ema Clark!"
Fiona giọng bắt đầu run lên...có vẻ...em ko kìm nén dược cảm xúc của mik. Tôi nắm chặt tay em...cười buồn, tôi nói
"Fiona...ko cần phải như thế...tớ có thể quay lại Cô Nhi Viện..."
Tôi cười buồn rồi đứng dậy. Cuối gặp cơ thể chào 4 người lớn trước mặt...họ nhìn tôi với vẻ...cảm thương?
"X-Xin lỗi vì đã làm phiền...cháu xin phép..."
Tôi cố gắng kìm hãm cảm xúc của mik...ko để mik phải bật khóc 1 lần nữa...đi được 2 3 bước thì...
"Eli! Eli Clark! Cậu đứng lại đó cho tớ!"
Fiona hét lên! Bắt tôi phải đứng lại...
"Tớ...ko cho phép...cậu biến mất nữa..."
Fiona nấc lên...tôi quay đầu lại...tôi bỗng nhiên ko kìm nỗi cảm xúc nữa...cắn môi đến bật máu!...Fiona chạy đến đúng lúc tôi khụy xuống...
"Mọi người! Con sẽ cho mọi người thấy!"
Fiona nắm tay tôi đi lại chỗ đó 1 lần nữa!
Đôi tay nhỏ trườn lên mặt tôi...từ từ tháo chiếc khăn đen xuống để lộ đôi mắt xanh trời mà tôi luôn che dấu.
Họ tròn mắt nhìn tôi
/Sao lại.!? Cũng khá giống...đôi mắt đó thật sự giống với Eli!"
Tôi đọc được suy nghĩ của họ...người Phụ Nữ à ko...mẹ tôi bắt đầu che miệng...tròn mắt nhìn tôi...nước mắt rơi lã tã...tôi kinh ngạc nhìn biểu cảm của họ...Fiona nhìn tôi rồi khẽ cười...
"Sẽ ko sao đâu"
Fiona trấn an tôi. Con tim tôi đập liên tục...nó đập rất mạnh như đang thích thú điều gì...tôi hồi hộp đến chết mất...
Cô ấy tháo cái nón tôi xuống...mái tóc nâu của tôi được em vuốt lại gọn gàng...mọi người đứng dậy...dần dần tiến lại phía tôi và Fiona...mẹ tôi vẫn như vậy...đôi mắt như ko tin vào sự thật...bà ấy khóc nấc lên...ai cũng có vẻ khá ngạc nhiên...bỗng từ đâu xuất hiện 1 con cú đen bay từ trong 1 căn phòng lao tới tôi. Nó lao tới kêu la...như đang mừng tôi về...nó bay quanh đầu tôi rồi đậu trên vai tôi...bộ lông mềm mại dụi dụi vào hõm cổ tôi khiến tôi ko kìm chế được mà cười lên vì nhột. Tôi đưa tay lên rờ vào chiếc mỏ vàng nhỏ của nó.

"Eli! Đây là con cú mà cậu đã nuôi từ nhỏ! Con cú này cũng đặc biệt như cậu vậy! Nó cũng có đôi mắt xanh ngọc như cậu...cậu có thấy ko!!?"
Fiona cười hiền rồi vuốt má tôi. Em nhìn họ rồi cất lời.
"Ba mẹ, Bác trai Bác gái! Đây là con cú Eli nuôi từ hồi nó còn rất nhỏ. Có phải nó rất cứng đầu trong việc đậu vai ko ạ!? Nếu cậu ấy ko phải Eli thì...con cú này...sao lại..."
Fiona cười hiền nhìn họ. Đưa đôi tay bé nhỏ nắm lấy tay tôi...
"Con xin khẳng định! Đây là Eli Clark! Eli Clark!"
Em nói nhìn họ...đôi mắt tôi nhìn họ...nước mắt bỗng nhiên lại rơi...
"ELI!!"
Mẹ chạy đến và ôm chầm lấy tôi! Mẹ khóc rất nhiều...ôm tôi rất chặt. Mẹ khụy xuống khóc nức nở
"Mẹ tìm dc con rồi...hức..CON TRAI MẸ VẪN CÒN"
Mẹ gào lên. Khóc nức nở. Tôi ko kìm dc cảm xúc nữa. Ôm chặt mẹ mà khóc. Ba cũng đến ôm lấy mẹ con tôi...ba cũng khóc rất nhiều nhưng ko gào thét như mẹ...Ôi! Cái ôm của Ba và Mẹ thật ấm áp làm sao...cái cảm giác này...tôi muốn lưu giữ nó mãi mãi...
Ba buôn tôi ra. Đi đến gần ba mẹ Fiona nắm lấy tay em ấy quỳ xuống cảm ơn.
"Bác ơi! Bác đừng làm như thế! Cậu ấy là bạn thân của cháu! Gia đình Bác cháu cũng coi như là Gia Đình thứ 2 vậy! Bác đứng lên đi ạ!"
Em bối rối đỡ ba tôi đứng lên. Mẹ tôi đứng dậy. Lau đi 2 hàng nước mắt. Nắm lấy bàn tay tôi rồi cười hiền.
"Mẹ tìm dc con rồi, Eli Clark!"
Bà cười hiền rồi nhìn tôi. Mọi người ai cũng nhìn tôi bằng anh mắt trìu mến. Ánh mắt ấm áp của họ khác xa với những ánh mắt thương hại của đám người kia. Tôi thật hạnh phúc...
"Eli! Tớ nhớ cậu lắm"
Fiona chạy đến rồi ôm chầm lấy tôi. Mất cân bằng, tôi ngã xuống đất. Lần này là đến lượt em khóc...tôi ôm lấy thân ảnh nhỏ của Em xoa xoa bờ lưng nhỏ. Hy vọng có thể an ủi em được phần nào. Vậy là tôi đã có gia đình! Từ nay tôi ko còn là 1 cô nhi nữa. Cuộc sống đã dẫn bước tôi đến với 1 trang mới của cuộc đời! Giúp tôi đánh tan cuộc sống vụn vỡ của tôi trc đây...Eli Clark...cái tên mà tôi sẽ mang theo suốt cuộc đời này!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net