Lần đầu gặp mặt!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Hatoki...có thể gọi tôi là Quái Vật...vâng...mọi người ai cũng gọi tôi như thế...
Tôi có 1 con mắt rất đặc biệt...nó có thể nhìn trước dc tương lai với một khoảng thời gian nhất định...Vì thế ai cũng xa lánh tôi và gọi tôi là Quái Vật...
"Nè Quái Vật! Tao giao cặp Tao cho Mày! Mày mà ko đem lên là Tao đánh Mày đó!"
Cậu ta quăng cặp vào người tôi...tôi luôn bị họ bắt nạt...luôn bị họ sai vặt như vậy
"Mấy cậu...T-Tớ còn phải ôn bài ...cậu có thể tự đem ko?"
Tôi rụt rè hỏi những người bạn của mik.
"Tên Quái Vật như mày mà cũng biết ôn bài à! Biến cho khuất mắt Tao!Nhìn đôi mắt của Mày là Tao ko ưa rồi! Đúbg là đồ Quái Vật!"
Cậu ta nói rồi đá vào người tôi...tôi ko nói j mặt cho bọn họ cứ chỉ trích, trêu chọc con mắt của tôi...nước mắt vẫn ko kiềm dc mà rơi...
"Nè! Mấy cậu thấy bắt nạt cậu ấy như vậy là vui lắm à!?"
Có 1 cô gái nhỏ chen trước mặt tôi.
"Lại thêm 1 con nhóc quái dị nữa! Nghe nói Mày tin về mấy cái nhảm nhí trên đời như Tâm Linh phải ko!Thật kì dị! Mày cũng là quái vật như nó thôi! Haha!"
Họ cười nhạo cô gái nhỏ...quả thật cô gái đó cũng rất kì lạ khi có 1 mái tóc màu hồng được thắt gọn để chéo sang 1 vai...và...có 1 cặp sừng trên đó...cô gái nhỏ đó đỏ mặt rồi lại quát lớn
"Nè! Đó là Tín Ngưỡng của tôi! Ko cho phép mấy cậu nói mấy từ ô nhục đó!"

Cô ấy quát lớn rồi bắt đầu sụt sùi khóc. Có vẻ bọn họ ko muốn gây chuyện với con gái nên đã bỏ đi.
Cô gái đó khụy xuống...ôm mặt lau nước mắt rồi dựa lưng xuống bức tường kế bên tôi...
"C-Cảm ơn cậu!..."
Tôi ấp úng liếc nhìn cô gái nhỏ bên cạnh...cô gái đó rất đáng yêu...
"Cậu là con trai sao lại có thể để họ ăn hiếp như vậy chứ?"
Cô gái nhỏ đó nhìn tôi rồi cười hiền như an ủi nói....
"Chắc cậu cũng giống tớ...tớ cũng bị họ chê cười về Tín Ngưỡng của mik và...cặp sừng trên đầu..."
Cô cười buồn...đôi mắt hồng lấp lánh nhìn lên trời xanh vô tận...
"Còn cậu thì sao?"
Cô hỏi tôi...tôi cũng chỉ biết cười...
"Vâng...họ cũng cười nhạo tớ nhiều lắm...họ trêu chọc về con mắt của tớ và gọi tớ là Quái Vật..."
Tôi cũng đưa con mắt nặng trĩu của mik nhìn lên trời xanh...xem những làn gió thoảng khẽ thổi những đám mây trắng bồng bềnh trôi...đang nhìn thì có 1 cái bóng che đi tầm nhìn của tôi...
"Tớ có thể xem con mắt của cậu ko?"
Cô gái đó có vẻ như đang rất hồi hộp nhìn chằm chằm vào tôi như đang chờ đợi điều gì đó.
"Ờ...ừm...nhưng đôi mắt của tớ...tớ sợ...cậu sẽ..."
Tôi đỏ mặt ấp úng khi cô gái đó đang quỳ trước mặt mik
"Ko sao tớ sẽ ko cười cậu đâu!"
Nụ cười đó thật ấm áp...tôi nhìn cô ấy rồi đôi mắt sau tấm vải đen  liếc nhìn bàn tay nhỏ nhắn của cô từ từ trườn lên gương mặt mik...tấm vải đen dần dần tụt xuống để lộ rõ con mắt xanh ngọc của tôi...cô ấy là người duy nhất tôi cảm thấy an toàn và thân thuộc đến lạ thường...
/Đôi mắt của cậu ta sao lại giống với cậu ấy như vậy chứ! Cả hình xăm trên mắt nữa! Ko kẽ cậu ta thật sự là.../
Đôi mắt của tôi khi dc tháo ra đã có thể nghe dc trong đầu người mik nhìn đang nghĩ cái j..."cậu ấy"? "Cậu ấy" là ai? Tôi giống với "cậu ấy" là sao?.
1 loạt câu hỏi dc đặt ra trong đầu tôi...đang mong lung giữa dòng suy nghĩ thì cô gái đó ôm chầm lấy tôi. Tôi ko biết chuyện gì đang  xảy ra...hương thơm giữa hõm cổ trắng nõm của cô ấy cứ như đang chơi đùa với mũi tôi...hương thơm dịu nhẹ đó bắt đầu mê hoặc tôi...Hương thơm này khiến tôi cảm thấy thân quen đến lạ thường. Tôi cố gắng nhớ lại 1 khoảng Ký Ức bị mất của mik...nhưng càng nghĩ...đầu tôi lại đau nhức đến khó chịu...cứ như chúng đang cản trở tôi vậy...
"Eli Clark!! Tớ cuối cùng cũng đã tìm dc cậu rồi!..."
Cô vui mừng nói như muốn khóc...khoan đã! Eli Clark là ai? Tôi là Eli Clark? Ko! Tôi là Hatoki mà?
"C-Cậu là ai vậy?Còn Eli Clark? Cậu ta là ai?"
Tôi đẩy nhẹ cô ra hỏi...con mắt xanh ngọc của mik đưa lên nhìn đôi mắt ngấn lệ của cô.
"Cậu không nhớ gì sao? Là tớ đây! Fiona Gilman! Là tớ đây mà!Eli Clark là tên của cậu đấy! Cậu ko nhớ gì sao?"
Cô gái đó bắt đầu lây mạnh người tôi, đôi mắt hồng đẹp nhìn tôi như đáng lo lắng cho tôi vậy...Fiona Gilman? Fiona Gilman? Eli Clark? Sao cái 2 tên này lại thân quen đến thế? Tại sao mik lại ko nhớ gì hết vậy?
"KO! TÔI LÀ HATOKI! TÔI KO CÓ QUEN AI TÊN "FIONA GILMAN" HAY "ELI CLARK" GÌ HẾT!TÔI KO. BIẾT GÌ HẾT!"
Tôi sợ hãi ôm cái đầu nặng trĩu đến khó chịu của mik. Nước mắt bị tôi ép đến chảy ra thành dòng.
Tôi sợ hãi! Ko dám nhìn cô gái nhỏ nhắn kia!
"Eli! Cậu bình tĩnh lại đi!"
Em ôm lấy tôi! Em ấy ôm rất chặt! Tại sao thân ảnh nhỏ nhắn của em lại mạnh đến thế!? Ko phải! Là do tôi ko muốn chống cự...cái ôm của em khiến tôi cảm thấy an toàn hơn và dễ bình tĩnh hơn. Tôi úp mặt vào hõm cổ em...khóc đến ướt cả cái nón hồng em đang đội trên đầu. Em kéo nón tôi xuống. Đôi tay nhỏ ôm lấy mái tóc màu nâu của tôi. Có vẻ em cũng đang khóc...
__________________________________
"Vậy...rốt cuộc tớ là ai?Tớ và cậu có quan hệ như thế nào?Và...chúng ta đang đi đâu vậy?"
Tôi đã bình tĩnh hơn khi đi cùng em trên 1 đoạn đường dài...lấy hết can đảm hỏi em với hy vọng tìm dc lại quá khứ của mik sau 1 thời gian dài bị chôn vùi.
"Cậu tên thật là Eli Clark! Ko phải Hatoki j j đó đâu! Và bỏ ngay cái tên Hatoki đó luôn đi nhé! Tớ và cậu là bạn thân từ nhỏ, ba mẹ chúng ta là bạn thân của nhau đấy! H thì tớ đang đưa cậu về Gia Đình cậu đây!!"
Em nói rồi cười tươi nhìn tôi. Tôu cũng chỉ biết gật gù...khoan đã...
"Gia đình? Tớ làm gì có Gia Đình!? Tớ từ nhỏ đã sống ở Cô Nhi Viện rồi! Hatoki cũng là cái tên mà nơi đó đã đặt cho Tớ!Ko phải Gia Đình tớ đã chết hết rồi sao?"
Nói đến đấy gương mặt vui vẻ của em thoáng buồn nhưng lại cười giải thích cho tôi
"Ko ko! Cậu có Gia Đình! Gia Đình cậu vẫn còn! Họ đã buồn lắm khi cậu mất tích đấy!"
Em nói rồi cười buồn nhìn tôi. Tôi mặc kệ chuyện gì của quá khứ đã xảy ra với tôi. Tôi chỉ cần biết rằng...rằng Tôi vẫn còn có Gia Đình! Tôi sẽ ko bị mọi người trong trường chọc ghẹo vì ko cí Gia Đình nữa! Vả lại tôi còn có 1 cô bạn thân Xinh đẹp và Dễ thương nữa..
"Vậy thì mau đi thôi! Tớ muốn gặp lại gia đình của mik!"
Tôi cười vui nhìn em. Em cũng cười thật tươi rồi nắm tay tôi chạy thật nhanh về 2 căn nhà to lớn phía trước! Tôi tin rằng...cuộc sống của tôi từ đây về sau sẽ trở nên tươi đẹp và thú vị hơn!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net