Chương 1 : Cây Tầm Gửi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                 Kìa trên phố có tiệm hoa
        Cùng người bán hàng già mệt mỏi
                 Nhìn kìa,bông hoa đẹp nhất
             Là em, đúng không?

Eli là sinh viên năm hai,học cùng lớp và đồng thời là người bạn thân thiết nhất của Naib Subedar,người mà ai cũng biết là "gay"
Naib đã vô tình phải lòng một người em khoá dưới là Norton Campbell khi xem cậu biểu diễn xuất sắc tại sân bóng đá ,sau một hồi tìm hiểu và làm quen thì Norton lại là người tỏ tình trước,chuyện tình của họ cả trường đều biết.Norton là một người có hình thể cao ráo khác hoàn toàn với thân hình bé con của Subedar,mặc dù có một vết sẹo bỏng trên mặt nhưng nó vẫn không thay đổi được sự thật là anh rất đẹp trai.Họ hợp nhau lắm,thỉnh thoảng lại hôn hít trước cửa lớp nên Eli cảm thấy mừng cho người bạn của mình vì đã tìm được một người tốt.Nhưng điểm làm anh chú ý nhất vẫn luôn là Aesop Carl,người em họ của Norton Campbell và là lý do duy nhất Eli vẫn đi cùng Naib về nhà.Đâu phải ai cũng thích cẩu lương phải không nào?
Dáng người thấp bé,thu mình lại với thế giới của cậu khiến anh cảm thấy hứng thú,Aesop đi cùng Norton là vì cậu hay bị bắt nạt một cách kinh khủng vì sở thích của mình nhưng lúc hỏi thì cậu lại không nói đó là gì.
Sau khi hỏi Norton,anh mới biết đó là việc vẽ những bức tranh mang màu sắc u ám và cả việc cậu thích những người đã khuất hơn là người sống.Eli nói với Norton là cậu rất hứng thú với Aesop nên đã xin được sđt của cậu.Cậu xin được là vì cậu đã giúp Naib rất nhiều và Norton cảm kích điều đó...
Anh cho Norton đi cùng Naib và tách riêng anh và cậu ra.

"....."

"Xin lỗi...nhưng Norton đâu rồi?"
"Cậu ta đi cùng Naib rồi,bảo tôi về cùng cậu cho an toàn"-Eli mặt phởn như chó nói.

"......."

Nhưng không được như những gì anh tưởng tượng,cả một đoạn đường dài từ trường về nhà cậu không hề nói một lời nào.Anh bày ra mọi thứ chiêu trò,nhưng mà cậu chỉ đáp lại bằng những lần gật đầu.
Khi đến nhà cậu,tất cả những gì anh thấy đó là một chung cư khá là cũ,nhưng người mặt dày hơn cái thớt ngàn cân như Eli thì anh đâu có chịu về,nhất là gặp được một người khá thú vị.Aesop lấy chìa khoá ra từ một chiếc ví xám,mở cửa rồi đứng ngậm ngùi một lúc như muốn nói gì đó.
"Đến nhà tôi rồi,anh..anh có thể về"

Anh đâu có muốn về,từ bỏ hết liêm sỉ để vào được nhà cậu và lấy lý do là làm quen.Aesop cũng bao giờ có bạn nên nghĩ đây chỉ là phương thức bình thường để làm quen,cơ mà cậu cũng không muốn cho anh vào lắm nhưng vẫn cho vào vì cái khuôn mặt này nỉ đấy làm cậu bối rối kinh lắm...Phòng chung cư của cậu không thể gọi là bé,nhưng cũng chẳng to,nói chung là đủ sống nhưng mang một không khí lạnh lẽo đến rợn người.Eli đơ một lúc rồi tỉnh lại sau tiếng đóng cửa của Aesop,anh để cậu đi trước rồi mới lẽo đẽo bám sau.Phòng cậu rất sạch,có vẻ cậu luôn luôn dọn dẹp thường xuyên.

Mọi thứ trong phòng cậu đều rất ít,một căn bếp nhỏ,một chiếc giường bé,ghế tựa dài cũng gọi sương sương là sofa và một cái bàn.Trên mặt bàn đầy lẫn những thứ như là màu vẽ,giấy,cọ,giấy lau,và một hũ mực đỏ giống máu.Đặt cạnh đó là một bát mì hộp,có vẻ để khá lâu rồi.Nhìn Aesop ngồi dọn mấy thứ đó trông cũng đáng yêu,chàng trai nhỏ cứ lom khom người vào,tránh tiếp xúc bằng mắt.Nếu để kể lại thì Eli sẽ nói đó là một đêm khủng khiếp,vì cậu không nói một lời nào đối với Eli,không chịu mở miệng tất cả cuộc trò chuyện ngắn ngủi đều do anh khởi đầu hết,ăn tối thì cả hai đều ăn mì rồi mở tivi ra xem rồi lại đóng.
Nhưng anh mặt dày tới nỗi ở lại cả đêm,anh ngồi chán quá nên lỡ lăn ra ngủ,lúc dậy thì thấy cậu tắm gần xong rồi,định ra gõ cửa thì Aesop đột nhiên mở ra,thân hình mảnh khảnh tưởng chừng như sắp ngã,mái tóc dài màu bạc xinh đẹp mà câu thường buộc vào,khuôn mặt trắng sứ điểm thêm chút đỏ từ hơi nóng của nước không thể không làm mặt Eli đỏ bừng như gấc.Cậu quấn duy nhất một chiếc khăn lên phần thân dưới,vô tình mở cửa thấy anh,cậu liền đóng sầm cửa vào và mất bình tĩnh cực độ.

Eli cố chữa cháy tình hình,mở miệng nói qua loa vài câu:

"Có sao đâu,ta đều là đàn ông với nhau mà,nếu cậu ngại ra thì tôi lấy quần áo cho"

Không thấy cậu trả lời,anh nghĩ đó chắc là đồng ý rồi vì đấy là giải pháp duy nhất mà....
Anh nhắn tin cho Naib,thì vô-tình-một-cách-nào-đó mà họ ở cạnh nhau nên quyết định hỏi luôn,tá hoả ra là Aesop bị bệnh tự kỉ vậy nên có bắt đầu cuộc trò chuyện đến đâu,thì nó cũng sẽ kết thúc mà thôi.
   Đến tối,vì sofa bé quá so với một người như Eli nên buộc anh phải nằm chung giường với cậu.Và đó là điều ngại nhất vì lúc tắm anh mới nhận ra mình không đem theo quần sịp,dẫn tới việc chỉ mặc mỗi quần đùi bên ngoài.Anh mong đêm nay sẽ qua sớm.

________________________________
Mặt đell gì dày vailon...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#elicarl #ooc