Phần 4: Lừa dối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cô bước vào căn phòng, vẫn là nơi cũ.. Căn phòng chất đầy hình ảnh đáng sợ, những cảnh tượng đau lòng. Gợi lại những lần yếu đuối của cô, ngồi trong góc tường khóc thật bé có thể... Nó làm cho cô ghê tởm nhìn lại bản thân trong thời gian qua rất yếu đuối.

Cô đứng suy nghĩ một lúc, phía sau bất chợt bàn tay lạnh lẽo đặt lên vãi cô "Vợ, sao lại xảy ra chuyện như thế này? Sao mẹ lại nhận em làm con gái!"

"Anh hai, vợ gì ở đây? Em không phải vợ anh đâu!" Cô nói với giọng nhẹ nhàng pha lẫn sự giả dối. Cô liền lùi về phía sau tránh những hành động thân mật của anh. Nhìn anh như vậy, thật sự rất khác so với trước kia.

"Con bé mất hết trí nhớ rồi! Đừng khiến nó nhớ lại những chuyện ghê tởm mày làm!" Bà bước từ phía ngoài vào trên tay cầm ly sữa.

"Con gái, uống sữa rồi đi ngủ. Mai chúng ta cùng đi chơi!"

"Mẹ là tốt nhất!" Cô lại gần đỡ lấy ly sữa đặt xuống bàn rồi cầm bàn tay bà, nó mềm mại như tay mẹ cô vậy, rất ấm áp.. Trong lòng cô luôn cảm thấy có lỗi với bà.

Cô nhìn qua phía anh miệng mấp máy "Anh hai lần sau đừng nhầm lẫn nhé!"

Anh bỏ ra ngoài với tâm trạng rối bời, rõ ràng cô là vợ anh. Là người ở với anh suốt mấy năm qua đấy.

"Anh.. mình về phòng đi!" Cô ta bước tới ôm lấy cánh tay anh cà cà đôi má vào làm vẻ mặt nũng nĩu. Rồi kéo anh vào phòng, trong căn phòng đầy tiếng dục vong của hai người lan rộng vang khắp căn nhà. Tới phòng cô..

"Lại làm tình à!.." Cô ngồi trên giường, trên tay cầm ly rượu cười khinh bỉ anh và cô ta.

Sau nụ cười đó là những giọt nước mắt đau đớn đến thấu xương thịt, nghĩ đến cảnh cô ta cưỡi lên chồng mình phát ra những tiếng rên rỉ cầu xin ghê tởm, cô không thể ngồi yên. Cô gục mặt xuống gối, khóc thật lớn.. trong căn phòng ấy vẫn là hình ảnh người phụ nữ rất yếu đuối luôn khóc vì đàn ông.

[...]

Cô bước xuống nhà với bộ váy 2 dây, mỏng. Lướt qua trước mặt anh "Chào buổi sáng anh trai!"

Bước qua nhìn vẻ mặt của anh cũng có thể hiểu anh ham muốn như thế nào, lên giường với rất nhiều phụ nữ chắc rất có kinh nghiệm.

"Tiểu Mễ hôm nay đi xem mắt nhé con gái!" bà đứng trong căn bếp nói vọng ra.

"Con sẽ chuẩn bị thật đẹp!" Cô cười nhưng ánh mắt không ngừng liếc về phía anh, xem phản ứng của anh như thế nào.

Đàn ông vốn rất khốn nạn.. Tôi không thể tin tưởng bất kì người nào...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net