Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Hải tới quán cafe là y như rằng bọn họ chạy ra ngoài lôi anh dô cafe này nổi tiếng nên có phòng dành cho người giàu hay nổi tiếng đối với Hải thì được vào đó bọn họ ( Phượng, Thanh,.....)nhà giàu mà nên phòng riêng chứ.

Hải: Này để tao tự đi

Thanh: Vợ mày bị khùm hả

Hải: Sao mày nói vợ tao khùm

Phượng: Ừ sao anh lại nói..đúng thế Thanh khà khà khà

Hải: bọn mày... Là lũ bạn khốn nạn

Trường: Vào dắt vợ về lẹ đi

Hải vào thì thấy Toàn đang không mặc áo chỉ còn áo lót thôi quần thì quần Tây vẫn còn nguyên. Hải chạy lại ôm Toàn và Toàn lúc đó kiểu" anh đang đi đâu đấy không nhớ em à dỗi".
Hải đành thả Toàn ra bất lực ngồi nhìn Toàn quẫy banh nóc. áo của Toàn thì Toàn cầm trên tay và quay vòng tròn xong thả ra cho nó bay rồi lụm lại và tiếp tục như vậy cho đến khi Hải lấy cây chổi đánh vào mông Toàn làm Toàn đau mà mếu máo nhìn Hải.

Hải: Toàn hư quá anh đánh Toàn đấy

Toàn: Ư..đừng mà đau

Toàn: Hải hong thương Toàn nữa à

Hải: Toàn quậy quá hong thương nữa

Toàn: huhu Hải hỏng thương Toàn

Hải : nào nín đi mà

Hải hôn môi Toàn một cái nhưng Toàn lại đưa tay lên quẹt qua miệng như lau miệng đấy. Hải tức quá nên hôn cái nữa Toàn lau nữa Hải hôn nữa Toàn lại lau Hải tức quá mà quát Toàn

Hải: TOÀN

Toàn: dạ

Hải: ai cho lau đấy

Toàn: dạ Toàn

Nói giọng điệu say và siêu cute

Toàn: Hải quát Toàn Hải hỏng thương Toàn hứ dỗi

Hải: thôi nào

Toàn: hứ..

Hải: Toàn ơi...

Toàn: Đi về thôi

Hải: được được về về

Hải và Toàn đi về gần tới nhà gặp ngay tình cũ không rủ cũng tới của Toàn. Tên là Khánh Duy- Đỗ Khánh Duy.

Duy: Toàn em làm sao đấy, anh là...

Hải: tôi là Quế Ngọc Hải còn cậu là gì của VỢ tôi.

Duy: vợ á? Tôi là... Người yêu cũ

Hải dìu Toàn đi ngang qua Duy làm Duy tức

Duy: Này đứng lại

Hải: sủa...lộn nói

Duy: tôi còn yêu cô ấy nên anh cẩn thận đó hứ

Hắn hất mặt và đi hướng ngược lại. Hải bây giờ như phát điên đã là tình cũ rồi còn nói còn yêu cô ấy cô ấy cũng còn yêu tôi hứ bố mày khinh.
Hải nhanh chân đi về ném Toàn vào ghế sofa làm Toàn đau thấu xương.

Toàn: hửm tên này sao ném tôi có biết đau không hả?

Toàn tỉnh luôn rồi

Hải: Hứ ( dậm chân)

Hải giận dỗi bỏ lên phòng đã không cảm ơn rồi còn mắng nữa. Toàn lắc đầu nhìn Hải bỏ lên phòng Hải vừa vào liền đóng cửa mạnh làm Toàn hết hồn. Mốc điện thọai ra điện hỏi bọn họ mình đã làm gì mà Hải giận dữ vậy

Trường: alo
Toàn: gì
Trường: Ủa mày điện tao mà

Toàn: lộn tại sao bọn mày làm Hải giận vậy?
Trường: mày nói lộn hả mày làm mà
Toàn: Tao đã làm gì đâu?
Trường: là như này ₫&₫+₫*&#'ds:'gz(trừ đoạn gặp nyc nha)
Toàn: thấy mẹ rồi
Trường: Ừ bye

Toàn: hazz tiêu rồi

Toàn chạy nhanh lên phòng mở cửa ra là Ngọc Hải chùm chăn lại.... Làm công việc mà Toàn tưởng Hải đang khóc nên chạy lại dỗ Hải nghe tiếng đóng cửa là đóng máy tính lại liền

Toàn: Hải ơi....

Hải: Không cần nói đâu

Toàn: Hong phải đâu lúc đó Toàn say mà

Toàn: Mà có ai thấy đâu

Hải: không phải chuyện đó

Toàn: hửm...

Hải: là chuyện này _₫-₫+_#-#_#₫&&₫

Toàn: Toàn hết yeu hắn rồi Toàn yêu chồng hoi à

Hải: Thật không?

Toàn: Thật ạ

Hải: lại đây

Hải dang tay ra cho Toàn ôm. Cho đến khi cả hai chìm vào giấc ngủ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net