chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà Quế : à nè Toàn con đang làm nghề gì?

Toàn: dạ...

Hải: Thư ký riêng của con đấy

Bà Quế: gì cơ không được không được

Hải: tại sao?

Bà Quế : mẹ không cho đi ở nhà cho mẹ mẹ nuôi

Hải: đươc thôi thế vợ có chịu ở nhà không ( nháy mắt ra tín hiệu cho Tòn)

Toàn: có

Hải: khụ...khụ..

Toàn: ờ không ạ...ở nhà chán lắm mẹ ạ

Mẹ Quế: con không chịu thì không sao nhưng đừng quá sức con nhé( ôm cô)

Toàn: dạ

Đang nói chuyện vui vẻ ở sofa thì Quế Ngọc Minh đi ra cầm theo cái hộp gỗ.

Ba Quế: Toàn bố cho con cái này

Lấy trong cái hộp gỗ ra là cái lắc tay hột xoàn màu tím lắp la lắp lánh nhìn phát là biết giàu rồi.

Toàn: gì thế ạ

Mẹ Quế: vật cổ truyền nhà họ Quế đấy con khi nào sinh con thì nhớ truyền lại nha con.

Toàn:....

Hải:.....

Ba Quế: bà lo xa quá

Mẹ Quế : xa gì chứ phải có cháu để bồng chứ hứ ( bà hất mặt giận dỗi đi vào phòng)

Hải: ba mẹ à sẽ sớm có thôi ( nói to)

Toàn thấy không khí đang ngượng ngùng liền đánh vào lưng anh vài cái hẹn quá hóa giận là đây cô quay ra dỗi anh một cách lãng sẹt. Cô đang xem tivi ngồi sofa còn bame Quế thì đi uống trà với bạn còn anh thì đang bốp chân cho cô để cô nguôi giận.

Hải: vợ ~

Toàn: gì?

Hải: Ơ

Toàn: nín liền

Hải:.... "Chưa nói nữa mà"

Hải làm nhiều trò cho cô cười nhưng khổ nổi cô đang xem phim kiểu chia tay chia chân nên cô khóc rất rất nhiều nhắc lại nha rất rất nhiều nên anh làm thế nào cũng 1 kết quả. Anh cảm thấy bực rồi nên quay ra dỗi ngược cô luôn cô thấy anh dỗi là biết tới nữa rồi đó.

Toàn: hazz mợt ghê ( Quế Tổng đó trời nảy giờ mày làm gì dị Toàn ơi là Toàn dỗ nhanh còn kịp)

Toàn: có ai đi chơi hong ta ( đi ngang qua Hải)

Hiện tại Hải ngồi 1 góc bên kia quay mặt vào ttường.

Toàn: Hay đi ngủ ha ( lại đi ngang)

Toàn: Hay hôn cái nha chịu hong ( đi qua nữa)

Nói đi nói lại kết quả như 1 thấy chỉ còn 1 cách nhưng cách này khá nguy hiểm nên cô do dự không biết nên hay không nên. Cuối cùng cũng chọn cách đó.

Toàn: Hải ơi~

Toàn: Hải à~

Hải:.... ( cười không ra tiếng)

Toàn: chuyện bame nói lúc sáng á chuyện mà sanh con á.

Nói tới đây mắt Hải liền sáng.

Toàn: em quyết định rồi mình sanh con nha

Hải: thật?

Toàn: vâng

Hải nghe Toàn nói thể liền bế Toàn lên đi thẳng lên phòng và thả xuống giường Toàn thấy không xong rồi liền lên tiếng.

Toàn: à..Hải..à anh còn giận em không

Hải: hết òi " hehe"

Toàn: hết thì thôi em đi đây cái nảy em nói chơi.

Nói xong cô chạy hết sức ra khỏi phòng và ra khỏi nhà luôn để lại anh bơ vơ một mình . Cô ra khỏi nhà liền alo Phượng đến đón vì cả đám đang ở quán cafe Toàn đã nói trước nên Phượng nghe tiếng reo cũng biết nên chạy nhanh đến đón Toàn.
____đang trên xe____

Toàn: mệt mún xỉu ( thở dốc)

Phượng: sao kể nghe

Toàn: thì là &"*₫#"*₫@&"@*₫"#&"₫*& thì là dậy đó.

Phượng: không sợ tối Hải cho mày gãy giò hả

Toàn: gì gãy giò

Phượng: Thôi con nít con nôi không hiểu đâu

Toàn: mày nói mày hả?

Phượng: tao nói mày đấy

Toàn: mày mới là con nít đấy tao có chồng rồi nha

Phượng : rồi đám cưới chưa

Toàn: Tuần nữa cơ

Thôi nói nhiều cũng tới Toàn cười đùa vui vẻ đâu biết sắp có cơn bão tới vào tối nay.

___Hải___

( Hải vẫn chưa biết Toàn đã ra khoải nhà )

Hải: vợ ơi~

Hải: Vợ ra đây chồng không làm gì đâu

Hải đang đi tìm thì điện thọai reo

Trường: alo Hải phải không
Hải: có chuyện gì?
Trường: vợ mày cười đùa với trai ngoài đây nè
Hải: HỬM
Vương: tui không nói là nó đang nắm tay nhân viên đâu
Trường: cũng không nói là quán cafe ở quận 7 đâu.
Vương : Ủa sao anh nói dị
Bíp bíp

___Hải tới quán cafe__
.
.
.
.
.
.
.
.
____end____


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net