CHAPTER 11: ĐÃ LÂU RỒI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
tôi đã từng nhìn. Chúng không ánh lên nỗi buồn, nhưng chúng cũng không cho thấy chủ nhân của nó vui vẻ khi bắt gặp tôi đứng cạnh Mark, nhưng không có nghĩa rằng cô ấy muốn quay lại.

"Ừm. Hãy chăm sóc cho Vee tốt nhé, Mark."

"Được." Mark chỉ nói như vậy. Nhưng đôi mắt em ấy thể hiện nhiều điều hơn. Nhiều khi Mark sẽ nói rất ít, hoặc thể hiện rất ít, nhưng đôi mắt của em ấy luôn nói lên tất cả.

"Nếu ngày mai em muốn chụp ảnh cùng anh thì có sao không Vee?" Ploy hỏi nhưng tôi chỉ nhìn sang Mark.

Trong quá khứ tôi và Ploy từng yêu nhau rất nhiều, nhưng chúng tôi chưa từng dính níu đến việc riêng của nhau, chưa từng ầm ĩ bất cứ thứ gì và tôi cũng không cho phép Ploy đưa ra bất kỳ quyết định gì liên quan đến tôi. Còn với Mark, tôi trao mọi thứ cho em ấy, toàn bộ sự tồn tại của tôi, Mark có thể quyết định điều gì sẽ xảy ra, bất cứ điều gì Mark nói với tôi, tôi sẽ đều làm theo và không hề trệch lỗi.

Mark và Ploy khác nhau.

Khác từ rất rất lâu rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net