3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buồng giam ẩm thấp và bí bách, không gian ngột ngạt đến mức Hange ước gì cô được quay lại boong tàu. Nhưng nghĩ đến cảnh bị trói đứng suốt mấy tiếng đồng hồ, Chuẩn Đô đốc chẳng còn mong đến việc đó nữa.

Lưng cô tựa vào tường rồi từ từ trượt xuống, đôi chân rã rời không còn sức chống đỡ khiến cơ thể nặng trĩu đổ gục xuống sàn. Tôn nghiêm cái khỉ mốc, lúc này đây cô chỉ muốn được nằm ra sàn ngay tức khắc, mặc xác ánh mắt dò xét của Erwin Smith. Những tên cướp biển khác đã ra ngoài, chỉ còn lại thuyền trưởng và Chuẩn Đô đốc mặt đối mặt qua song sắt buồng giam. Sự tĩnh lặng bóp nghẹt hai lá phổi, Erwin Smith vẫn ném cho cô ánh nhìn lạnh tanh bằng đôi đồng tử xanh biếc. Màu xanh ấy đẹp đến nỗi thề có Chúa, nếu có cơ hội, Hange Zoe sẽ móc mắt anh ta ra rồi bỏ lên kệ trưng bày.

Giọng nói của tay thuyền trưởng phá tan sự im lặng, cắt ngang dòng suy nghĩ mông lung của Chuẩn Đô đốc để kéo cô về thực tại:

- Đến giờ trao đổi rồi, Hange Zoe.

Hange thở hắt một hơi, cô từ từ đứng dậy, quét ánh nhìn qua Erwin Smith rồi xoay lưng về phía anh. Chuẩn Đô đốc cởi từng cúc áo trên người, kéo chiếc sơ mi xuống để lộ cơ thể rắn rỏi cùng tấm lưng trần chi chít sẹo, động tác nhanh đến nỗi chính Erwin cũng trở tay không kịp. Thoạt đầu, anh tính nhìn qua chỗ khác, nhưng rất nhanh đôi đồng tử xanh của anh khựng lại khi thấy hình xăm trên gáy Hange. Biểu tượng có ba dấu gạch, một dấu gạch thẳng cùng hai đường chéo song song bên phải. Một kí tự cổ.

- Ansuz. - Erwin lẩm bẩm.

"Vàng trong tro và Brendan Già nua.
Phù thủy biển ngắc ngư trong điệu múa."

Gương mặt Erwin biến sắc khi nghe câu hát phát ra từ kẽ răng của Chuẩn Đô đốc, đôi môi cô nhếch lên thành nụ cười nhạt. Giọng hát đều đều ném anh quay trở lại cái ngày mà cũng câu hát ấy, cha của anh từng nghêu ngao trước khi đưa anh một đồng xu cổ của người Viking, trao lại toàn bộ quyền sở hữu Nhân Ngư Say Khướt và chức thuyền trưởng cho quý ngài Smith.

Cẩn thận với Ansuz.

Đó là lời cuối cùng cha anh nói trước khi tắt thở.

- Phải thừa nhận Johahn Smith là một thuyền trưởng đáng kính - Hange nói trước khi mặc lại chiếc áo nhàu nhĩ, che đi những vết sẹo cùng hình xăm của cô - Tiếc ở chỗ, cách ông ta sở hữu Dải Lụa Của Tyr rồi đổi tên nó thành Nhân Ngư Say Khướt có phần hơi thô lỗ.

Nói đoạn, Chuẩn đô đốc xoay người, lê bước tiến lại gần Erwin rồi áp mặt vào song sắt gỉ sét, mặc cho cáu bẩn cùng mùi kim loại của máu lẫn thanh chắn buồng giam đang xộc vào khứu giác cô. Khoảng cách giữa Hange và quý ngài Smith chỉ còn cách nhau chừng vài gang tay, đến mức thuyền trưởng tóc vàng thầm nghĩ, nếu không có buồng giam, hẳn người phụ nữ trước mặt sẽ nhảy bổ vào và móc mắt anh, bởi gương mặt cô ta hiện rõ vẻ thèm khát đôi đồng tử ấy quá chừng.

- Erwin Smith, con trai của Johahn Smith. Xin chào, tôi là Hange Zoe, con gái của Brendan Zoe.

Con gái của Brendan Già Nua.

Nhìn Hange qua song sắt, Erwin như nhác thấy hình ảnh đám phù thủy biển quay cuồng trong điệu múa, bên cạnh đó là cô, xới tung đống vàng ẩn sâu dưới lớp tro bụi.

Thì ra đó là lí do cho lời trăng trối của cha anh trước khi chết.

Cẩn thận với Ansuz. Cẩn thận với sự trả thù.

- Tôi không định trả thù cho Brendan - Hange cất lời, cắt ngang vẻ hoài nghi trên mặt Erwin - Cha tôi đã từng suýt chút nữa chạm đến kho báu mười năm trước, toán thủy thủ đi cùng ông ngày ấy có cả Johahn và tôi. Tôi sẽ chỉ tàu các người đến nơi đó lần nữa, cách đối đầu với những chướng ngại trên biển, thậm chí là cả quân đội hoàng gia.

- Đổi lại là gì?

Hange ngưng một lát trước câu hỏi của Erwin, đôi mắt nâu xoáy sâu vào gương mặt cương nghị của tay thuyền trưởng tóc vàng.

- Một thứ anh sở hữu vốn dĩ thuộc về tôi. Dagaz Dawn của hội nghị Billinsgate.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net