Part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Part 2:

Thời gian dần trôi, ngày biểu diễn concert chỉ còn cách gần một tháng nữa là tới. Cả nhóm lao vào sống chết luyện tập, không có cả thời gian để mà nghỉ ngơi. Tất cả chỉ vì muốn dành cho fan của mình những tiết mục tuyệt vời nhất, hoành tráng nhất. So với những ngày đầu mới debut, những nỗ lực mà EXO bỏ ra thực sự đều đáng được trân trọng.

21h phòng tập nhảy

"Hai người ở lại tập tiếp đi nhé. Tụi này về trước đây"

Bảy đứa nói xong liền lũ lượt, lê lết kéo cái thân xác mệt lả người ra khỏi cửa. Bọn họ đã tập luyện nhuần nhuyễn những tiết mục cần biểu diễn, từ nay đến lúc concert diễn ra mỗi ngày chỉ cần duyệt thêm một lần là oke. Vậy nên hiện giờ phòng tập nhảy đã đến lúc để dành riêng cho hai "main dance" tập tiết mục "duet" cực kì đáng mong chờ kia.

"Nhớ. Tập cho nghiêm túc đấy nhé!"

"Không được ngại ngùng cắt bỏ động tác nào đâu đó"

"Tụi này hơi bị mong chờ tiết mục cover đầy nóng bỏng của hai người trên sân khấu ế"

"Haha"

"..."

Mỗi đứa nói xong đều kèm theo một điệu cười cực kì nguy hiểm. Lộ liễu đến mức một người chậm phản ứng như Yi Xing cũng còn cảm nhận được ý nghĩa sâu xa trong đó. Trên làn da trắng nõn có thể đem đi quảng cáo cho bột giặt Tide (Bông: không biết có phải vì vậy mà giờ Hưng đã làm đại diện cho Tide không nhỉ? =)) ) của anh không khỏi nhiễm thêm một tầng đỏ ửng mơ hồ. Mắt thấy bảy đứa kia thực sự bỏ về, Yi Xing vội vàng túm chặt lấy tay maknae mà anh cưng chiều nhất nhóm, dùng chiếc má lúm đồng tiền đáng yêu cùng ánh mắt ngây thơ vô (số) tội năn nỉ thằng bé

"Sehunnie ah. Hay là em ở lại tập chung với bọn anh đi. Nha~ Sehun nha~~~~~"

Sehun nhìn vẻ mặt vừa đáng thương vừa dễ xương của Yi Xing vốn đã sắp động lòng đồng ý, thế nhưng khi vừa chuẩn bị mở miệng đáp ứng thì khóe mắt lại nhìn thấy vẻ mặt đen kịt trên làn da vốn không được trắng cho lắm của thằng bạn thân cùng tuổi đang đứng đằng sau anh.

Biểu cảm này hoàn toàn có thể dịch ra thành ý nghĩa "Mày có ngon thì ở lại cho tao xem!"

Oh Sehun tự nhủ trong lòng. Không phải nó sợ gì thằng nhóc Kim Jong In kia đâu, chỉ là nó không muốn làm sứt mẻ tình anh em thôi nhá. Vậy nên tốt nhất là đừng chọc vào cục than kia lúc mà nó đã bắt đầu đen mặt như thế kia.

"Khụ..." – Sehun nở một nụ cười đẹp trai lồng lộng (nhưng vẫn mom móm =)) ), nắm lấy tay Yi Xing, dưới ánh mắt thiêu đốt của người nào đó, vội vàng nhưng vẫn rất nhẹ nhàng gỡ tay anh ra khỏi áo mình, giọng nói não nề như trước lúc chia ly người yêu – "XingXing ah~ Em còn có việc bận phải về trước. Anh cứ tập cùng Jong In đi nha~"

Nói rồi bỏ của chạy lấy người. Còn lưu luyến đứng thêm vài chút nữa, chắc chắn nó sẽ biến thành món thịt quay cháy khét nhờ ánh mắt chứa sức nóng ngàn vôn của thằng bạn thân (khốn nạn) bên kia. Nhưng rồi vẫn cảm thấy không cam lòng nên chưa đầy 3s sau lại mở cửa phòng tập ra, thò đầu cố gào vào mặt bạn mình mà dặn dò

"Nà. Kim Jong In. Tập thế nào thì tập nhưng cấm mày không được nhân cơ hội sờ mó ăn đậu hũ XingXing hyung của tao đâu đấy nhá!"

"Oh Sehun. Còn đứng đó gào cái gì nữa vậy?"

"Su hào hyung. Anh buông em ra, để em nói nốt đã. Không thể tin tưởng tên cục than kia được..."

"Nói cái gì mà nói. Còn không mau đi về nhanh lên"

Âm thanh gào thét của Sehun cùng tiếng quát nạt của leader đẹp trai lai láng mỗi tội chân ngắn Kim Jun Myun sau cánh cửa phòng cứ nhỏ dần nhỏ dần rồi mất hẳn. Cuối cùng thì phòng tập dành riêng cho hai người cũng yên tĩnh hơn hẳn. Nhưng cũng chính vì thế mà không khí lại đột ngột trở nên ngượng ngùng hơn bao giờ hết.

Hoặc...chí ít là nó làm cho Yi Xing cảm thấy xấu hổ thực sự.

Anh cùng với Jong In đã từng rất rất nhiều lần tập nhảy chung với nhau, dĩ nhiên là không ít buổi chỉ có hai người bọn họ. Số lần nhiều tới mức anh chẳng còn có thể nhớ nổi nữa. Bởi vì nó đã tính bằng năm chứ chẳng phải bằng ngày hay bằng tháng.

Yi Xing không nhớ chính xác được đã bao nhiêu lần mình cùng Jong In lướt giày trên sàn tập từ sáng sớm tới tối mịt. Anh cũng không tài nào nhớ nổi số giọt mồ hôi hai người đã rơi ở nơi đây. Dấu ấn duy nhất minh chứng cho khoảng thời gian khó khăn đó là những vết thương không bao giờ chữa lành lưu lại trên thân thể anh và cậu. Những cơn đau âm ỉ trên lưng, trên hông cứ thỉnh thoảng lại tái phát rồi hành hạ hai người đến khổ sở lúc trái gió trở trời. Chúng tựa như một cuộn băng ghi lại và nhắc nhở bọn họ nhớ tới những ngày tháng phải vất vả và kiên trì để đạt được ước mơ năm đó.

/

/

/

Từ những ngày đầu làm thực tập sinh với tư cách là một người Trung Quốc, số thực tập sinh bản địa muốn tập luyện cùng anh chẳng có một ai. Ở nơi này, cho dù mới chỉ là những đứa trẻ chưa tới tuổi vị thành niên, nhưng bọn họ cũng đã học được cách coi người khác là đối thủ. Đặc biệt đối với phong cách đào tạo của SM mà nói, main dance trong một nhóm luôn là vị trí quan trọng và được ưu ái nhất. Vậy nên trong mảng vũ đạo, sự cạnh tranh giữa những thực tập sinh lại càng gay gắt và quyết liệt hơn bao giờ hết. Cho dù là công khai hay âm thầm thì mọi người cũng đều hiểu rõ những điều ấy.

Yi Xing ngơ chứ hoàn toàn không phải là người ngu ngốc.

Đối với việc các thực tập sinh khác, đặc biệt là những bạn người Hàn Quốc phân biệt đối xử với mình, anh đều biết cả. Trước mặt quản lý, bọn họ vẫn để Yi Xing tập luyện bình thường nhưng sau lưng lại lén lút gây áp lực. Không những bắt anh phải đi sớm về muộn thu dọn phòng tập, ép anh phải mua thứ nọ tặng đồ kia, mà quan trọng hơn, cũng ác liệt hơn, chính là không cho anh có nhiều cơ hội tập nhảy trong giờ chính khóa.

Số giờ Yi Xing được sử dụng phòng tập vào ban ngày mỗi khi anh quản lý và huấn luyện viên không có mặt đều ít đến đáng thương. Hầu hết thời gian chính khóa đều là ngồi nhìn người khác tập luyện hoặc thu dọn này nọ. Vậy nên, Yi Xing chỉ còn có thể ở lại phòng tập sau khi những người bạn khác đã về nghỉ ngơi, cố gắng dùng khoảng thời gian ít ỏi này để luyện tập, bắt kịp chương trình sau đó mới cố gắng nâng cao kỹ năng.

Có những đêm, anh gần như thức trắng vì muốn hoàn thành một bài tập khó khăn. Đến sáng sớm tỉnh dậy mới biết bản thân đã ngủ quên ở phòng tập không về nhà. Chuyện này ngày càng trở nên thường xuyên hơn khi công ty thông báo trong nửa năm tới sẽ lựa chọn thành viên cho một nhóm nam debut.

Đó cũng là lúc Yi Xing quen biết Jong In.

/

/

/

Kim Jong In, một cậu bé da nâu nhỏ tuổi nhưng vô cùng tài năng và khác biệt. Trong số những thực tập sinh ngày ấy thì cậu chính là người nổi bật nhất.

Không chỉ sở hữu một gương mặt góc cạnh sắc nét, một kĩ năng nhảy thần sầu điêu luyện, mà hơn hết, ở trong con người Kim Jong In vốn đã chứa đựng sẵn khí chất của một visual idol. Mọi động tác, mọi chuyển động, mọi biểu cảm của cậu đều mang một nét sexy quyến rũ thu hút ánh sáng sân khấu, khiến người khác không nhịn được phải dõi mắt nhìn theo.

Và còn một lý do nữa khiến Kim Jong In vô cùng nổi tiếng trong công ty cho dù chưa debut. Đó là mối quan hệ thân thiết giữa cậu và Tae Min sunbae của nhóm nhạc tiền bối SHINee.

Và dĩ nhiên, trong số những người biết Jong In, bao gồm cả Yi Xing nữa. Bởi vì mỗi khi tập nhảy, người được huấn luyện viên chỉ định nhảy mẫu, không ai khác chính là cậu bé da nâu trầm mặc ít nói kia. Vậy nên, dù cho chưa tiếp xúc cùng Jong In bao giờ nhưng Yi Xing vẫn có thể nhớ kĩ gương mặt và đặc biệt là từng bước nhảy của cậu thực tập sinh này.

Chẳng cần nghi ngờ gì nữa, main dance của nhóm nhạc nam chuẩn bị debut sắp tới chắc chắn sẽ về tay Kim Jong In. Mọi người thuộc danceline, không ai bảo ai đều tự hiểu với nhau như vậy. Yi Xing cũng nghĩ Jong In hoàn toàn xứng đáng với điều ấy. Bởi vì, nếu như khả năng nhảy của anh 1 nửa là do thiên phú, nửa còn lại là nhờ nỗ lực mà có, thì với Kim Jong In lại khác.

Cậu ấy ngay từ khi sinh ra đã là để gắn liền với sân khấu dance rồi.

Bất quá, Yi Xing cũng không vì vậy mà nản chí. Anh có ước mơ và con đường đi của riêng mình. Cho dù có thất bại, Yi Xing vẫn sẽ quyết tâm cố gắng đến cùng. Sau đấy, dù có không được chọn đi chăng nữa, anh cũng sẽ không cảm thấy hổ thẹn với bản thân.

Chỉ là khi mà...bắp chân đã mỏi nhừ, cơ thể như bị rút cạn sức lực sau mấy tiếng liền tập luyện không ngừng nghỉ, không ăn uống. Những giọt mồ hôi rơi ướt đẫm lưng áo và tóc mai. Những tiếng thở dồn dập vì vận động quá sức. Cơn đau âm ỉ nơi hông eo và bắp đùi bắt đầu truyền lên.

Chỉ một mình anh lẻ loi cô độc giữa căn phòng tập rộng lớn không có ánh đèn. Giống như con đường anh đang lựa chọn và bước đi. Tăm tối mờ mịt, không hề thấy một tia ánh sáng.

Yi Xing thực sự cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Anh ngồi tựa lưng vào một góc phòng. Chiếc điện thoại mở lên lại tắt đi không biết bao nhiêu lần cuối cùng mới lấy đủ dũng khí để kết nối đường dài quốc tế

"Mẹ à, nếu như con không thể được debut, mẹ đừng trách con nhé, con thực sự đã cố gắng hết sức rồi"

Lúc cúp điện thoại xong, cũng là lúc YiXing bật khóc. Lần đầu tiên anh khóc trong gần 4 năm thực tập nơi đất khách quê người. Những giọt nước mắt đã phải kiềm nén và chịu đựng quá lâu.

10' sau, Yi Xing lau nước mắt đứng lên, một lần nữa ép bản thân mình phải quên đi những mệt mỏi, lo lắng, buồn rầu để mà tiếp tục luyện tập. Lúc này vẫn chưa phải là lúc anh có thể bỏ cuộc.

Chỉ là...dù cố gắng thế nào thì bước nhảy hôm nay cũng không có cảm giác nhuần nhuyễn và chính xác.

Đó là lúc cánh cửa phòng tập đột ngột bật mở. Khoảnh khắc ấy làm Yi Xing muốn rớt tim ra khỏi lồng ngực. Anh thực sự đã nghĩ tới tình huống có ma quỷ như trong phim kinh dị thường quay. Cũng may là chưa có hét lên thì Yi Xing đã kịp nhận ra người đang đứng ở giữa cửa phòng là ai.

Cho dù làn da người đó có không được trắng lắm, nhưng như Yi Xing đã từng nói rồi đó, cậu ấy vốn dĩ luôn mang trong mình một thứ khí chất tỏa sáng của một idol, vậy nên chỉ cần là một góc cằm sắc cạnh dưới ánh đèn hành lang mập mờ hắt vào, anh cũng vẫn có thể nhận ra.

Kim Jong In.

/

/

/

"Có muốn tôi sửa động tác vừa rồi cho không?"

Đó là câu đầu tiên Jong In nói với Yi Xing sau một hồi im lặng. Không phải khinh thường trêu chọc. Không phải tò mò hiếu kì. Càng không phải hách dịch cao ngạo. Mà chỉ đơn giản là một lời đề nghị giúp đỡ.

"Sao ngày ấy em lại muốn giúp anh? Rõ ràng trước đó em còn không biết anh là ai cơ mà"

Sau này khi đã ở chung một nhóm, nhảy cùng 1 đội, Yi Xing mới có đủ can đảm để hỏi lại Jong In chuyện anh vẫn luôn thắc mắc trước kia. Jong In đảo mắt, lăn lộn trên sàn nhà, gối đầu lên đùi anh, bật cười

"Bởi vì em thấy anh nhảy chán quá, mãi cũng không tập xong một động tác đơn giản, ngứa mắt không chịu được nên mới phải lên tiếng đó"

"Nhóc con nhà em, hôm nay lại thiếu đòn đúng không? Có tin anh cù lét cho em cười đến không dừng lại được không?"

Jong In cười lớn càng thêm trêu chọc anh. Chỉ là cậu không muốn nói cho anh biết. Ngày ấy, vô tình nghe thấy tiếng động ở phòng tập không ánh đèn, Jong In tò mò bước tới trước cửa nhìn vào. Không nghĩ tới lại thấy một thân ảnh gầy gò đang miệt mài tập từng bước nhảy trong bóng tối lạnh lẽo cô đơn. Jong In có thể thấy lưng áo người đó đã dính chặt vào tấm thân gầy mỏng. Hẳn là mồ hôi túa ra rất nhiều cho dù là đang giữa tiết trời giá lạnh.

Sau đó cậu lại nghe thấy âm thanh khóc nức nở của người kia sau cuộc gọi mà Jong In chỉ nghe hiểu được duy nhất một từ "mẹ". Cậu biết người ấy đang gọi cho người thân của mình, bằng tiếng Trung.

Jong In tựa như đang nhìn thấy chính bản thân mình của mấy năm trước. Kiên cường. Chấp nhất. Không chịu bỏ cuộc. Cho dù đổ xuống sàn nhảy này không chỉ có mồ hôi, mà còn là cả máu và nước mắt .

Jong In khâm phục nghị lực của Yi Xing, càng tôn trọng những nỗ lực anh đã bỏ ra vì một ước mơ cháy bỏng. Đó là lý do vì sao một người luôn lạnh lùng khó giao tiếp với người khác như Kim Jong In lại đi giúp đỡ Zhang Yi Xing, thực tập sinh Trung Quốc lúc nào cũng lặng lẽ và ít lời.

/

/

/

"Hyung, anh sao vậy? Tự nhiên lại ngơ ra nữa rồi"

Trong lúc Yi Xing đang nhớ về những kí ức trước đây giữa anh và Jong In, hiện tại là một Kai vô cùng menly nam tính trước mắt, thì cậu đã ngồi xuống bên cạnh, trên tay còn cầm theo chiếc ipad mới đi lấy về từ balo. Quay lại đối diện với Jong In ở một khoảng cách gần gũi, Yi Xing không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ cười cười

"Không có gì. Chỉ là đột nhiên nhớ tới một số chuyện trước đây thôi ah"

"..."

Jong In không biết Yi Xing hyung của cậu đang nghĩ vẩn vơ về cái gì, nhưng nụ cười dịu dàng cùng lúm đồng tiền lõm sâu bên má phải trước mặt thì đặc biệt dễ thương và ngọt ngào. Khiến cậu nhóc ngứa ngáy, nhịn không được lại đưa tay chọc chọc vào má anh hai cái.

Mềm y như đậu hũ vậy!

"Ngốc"

Yi Xing bị tập kích bất ngờ không kịp né tránh, chỉ có thể bất mãn đánh nhẹ vai cậu em nhỏ hơn mình tận 3 tuổi một cái

"Anh không có ngốc nhá. Thằng nhóc nhà em càng ngày càng không dễ thương. Chẳng đáng yêu như ngày xưa nữa. Hở một tý là bắt nạt anh"

Kim Jong In bật cười lại véo má anh một cái

"Cũng tại anh đáng yêu quá nên em mới không nhịn được muốn trêu chọc thôi ah"

Nhìn người kia bất mãn, cậu chỉ có thể cười cười

"Được rồi, em xin lỗi mà. Chúng ta bắt đầu làm việc nha"

Nói đến công việc, dĩ nhiên Yi Xing sẽ không còn trẻ con mà giận dỗi nữa. Anh quay lại, nhìn Jong In thành thạo mở ipad, tìm trong folder clip hát live trên sân khấu của bài "Trouble maker". Hóa ra là có chuẩn bị sẵn, còn down về nữa cơ đấy.

"Em và anh xem trước một lần rồi tập thử xem sao nhé"

Yi Xing gật đầu, chăm chú nhìn vào ipad trước mặt, hoàn toàn đặt tâm ở công việc. Theo dõi những vũ đạo cực kì táo bạo và nóng bỏng của 2 sunbaenim trong MV, Yi Xing không khỏi bối rối khó xử.

Bình thường nếu bảo Yi Xing nhảy theo phong cách sexy quyến rũ, anh sẽ không bao giờ ngại ngần thể hiện trên sân khấu. Bởi vì đó cũng là một trong những hình tượng và style mà anh theo đuổi. Bất quá lần này thì hoàn toàn khác. Không những phải nhảy đôi, mà đối phương lại còn là một đứa con trai như mình. Bảo anh phải làm sao để có thể làm ra những động tác thân mật đầy khiêu khích như thế kia cơ chứ~

Và chuyện khiến Yi Xing ngại ngùng bối rối hơn cả, chính là đối phương không phải ai khác mà lại là Kim Jong In. Người anh vẫn luôn âm thầm đặt ở một vị trí vô cùng đặc biệt trong trái tim mình, kể từ lúc cậu mở cánh cửa phòng tập hơn 5 năm về trước giữa bóng tối mông lung, đem lại những tia sáng đầu tiên cho tương lai của anh.

"Jong In ah~ Có thể bỏ qua mấy động tác này được không?"

Yi Xing vẫn chăm chú nhìn vào màn hình đang chiếu video clip, xong lại nhịn không được cắn môi nói ra đề nghị anh đã nghĩ tới từ lâu.

"Vì sao?"

Âm thanh khàn khàn nam tính cùng hơi thở nóng bỏng ẩm ướt của Kim Jong In đồng thời phả vào vành tai và cần cổ-đặc-biệt-mẫn-cảm của Zhang Yi Xing trong nháy mắt khiến cho cả người anh giật mình rồi cứng đờ. Đến lúc này anh mới thoát khỏi trạng thái tập trung trong công việc để nhận ra một sự thật vô cùng xấu hổ về cái tư thế ngồi của hai người bọn họ bây giờ.

Nói một cách đơn giản thì hiện tại Zhang Yi Xing đang ngồi trong lòng Kim Jong In để mà xem clip chiếu bởi chiếc ipad đặt trên đùi anh. Hơn nữa, người phía sau, chẳng biết từ khi nào, đã vô cùng tự nhiên mà đặt cằm lên vai anh, cả người thả lỏng như sắp ôm anh vào lòng đến nơi.

Yi Xing bị tư thế đầy ám muội này làm cho đỏ bừng cả mặt. Cần cổ lại càng mẫn cảm hơn khi hơi thở đều đều của Jong In liên tục phả vào nơi đó. Anh không được tự nhiên khẽ nhích người sang bên cạnh một chút. Không nghĩ tới đúng lúc đó Jong In vươn tay lên chỉ vào màn hình. Vậy là cả người Yi Xing trong phút chốc bị vây quanh trong vòng tay rộng lớn của ai kia.

Không thấy Yi Xing trả lời, Jong In lại mở lời, cố gắng duy trì biểu cảm bình thường nhất để không bật cười trước phản ứng cực dễ thương của hyung mình vì một chút động tác trêu chọc vừa rồi

"Ý anh là bỏ mấy động tác này đi ấy hả?"

"..." – gật gật

"Vì sao ah?"

Nhìn những vũ đạo sexy, những động chạm nóng bỏng cùng những cái vuốt ve đầy tình ý giữa hai sunbaenim trong màn hình ipad, anh không khỏi đỏ mặt và bối rối. Yi Xing cúi đầu, hơi mím môi

"Em không thấy những động tác này quá...ừm...quá thân mật à? Chúng ta...Chúng ta làm sao có thể nhảy như vậy được"

Jong In khẽ bật cười, nghiêng đầu nhìn vào chiếc má lúm đồng tiền lõm sâu bên má phải gần trong gang tấc của người kia. Thật sự cậu rất muốn một lần được hôn lên gò má đang lún xuống thành một lúm tròn xoe đáng yêu ấy. Chắc hẳn là vô cùng mềm mại và ngọt ngào ah~

"Thì vốn dĩ những vũ đạo này theo concept 16+ mà hyung. Với cả có phải chúng ta chưa từng học và nhảy những vũ đạo như thế này đâu. Có gì mà không làm được ạ"

"Nhưng...cái đó khác mà. Chúng ta chỉ nhảy như vậy khi solo hoặc cùng với bạn nữ thôi chứ..chứ còn em và anh...đều là nam ah"

"Là nam thì sao ạ? Cũng chỉ là nhảy thôi mà anh"

Yi Xing không dám ngẩng đầu lên, hai bàn tay cứ vặn xoắn vào với nhau. Âm thanh lúng búng ngày càng nhỏ dần

"Jong In ah. Anh...Anh nghĩ mình không làm được đâu..."

Jong In đột nhiên vươn tay lên pause lại màn hình, sau đó xoay người Yi Xing để anh ngồi đối diện với mình. Cậu nâng mặt anh lên, để Yi Xing nhìn thẳng vào mắt mình

"Ý anh là em không đủ quyến rũ như các vũ công nữ để anh có cảm hứng nhảy cùng?"

Yi Xing mở trừng mắt ngạc nhiên, nhưng sau đó lại nhẹ lắc đầu nhỏ giọng

"Làm sao có thể..."

Nếu Kim Jong In mà không đủ quyến rũ thì trên đời này còn ai có đủ thần thái gọi là sexy nữa cơ chứ.

"Vậy thì tại sao?"

"...Anh...Nhảy cùng em như vậy anh thấy ngại lắm"

"Ngại? Vì sao ạ?" – Jong In vẫn quyết truy hỏi đến cùng. Thế nhưng đáp lại cậu vẫn chỉ là một cái lắc đầu của Yi Xing

"Anh không biết"

Cậu nhóc quyến rũ nhà EXO đột nhiên bật cười, đưa tay xoa nhẹ mái tóc đen mềm mượt của người hyung mình hết mực yêu thương. Nụ cười cực kì ôn nhu và sủng nịch

"Vậy đợi đến khi nào anh nghĩ ra lý do vì sao anh thấy ngại rồi em sẽ xem xét lại chúng ta có nên nhảy chung thật hay không nhé. Còn em thì rất là mong chờ đó. Vậy nên bây giờ...Lay ssi...Let's dance"

"Jong...Jong In ah..."

Yi Xing còn chưa kịp phản đối đã bị Kim Jong In mạnh mẽ và bá đạo kéo đứng lên.

Nhạc bật, vũ đạo đã sẵn sàng.

<�Å&ԃ1���6�z

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net