4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trên hòn đảo Kuraigana hơn nửa năm, quả thực từ những ngày đầu gã đã thấy thứ kì lạ nhất trên hòn đảo này chính là Perona. Coi như gã đau đầu nên không đoán đến người mua đồ cho em đi, nhưng Zoro có cố thuyết phục mình như thế nào đi nữa thì bộ đồ trên ngươi Mihawk mặc càng ngày càng đa dạng đến kì lạ.

À không kì lạ lắm vì hiển nhiên trước lúc gã ngạc nhiên với trang phục mới của mắt diều hâu thì cô nàng ma kia đã có được một cuộn vải mới từ tối hôm trước.

Có lẽ trùng hợp thôi, vì vậy chất vải Perona có được trùng với bộ đồ mới của hắn.

Dần rồi Zoro cũng chẳng còn lạ lẫm gì nữa, khi gã bắt đầu nói chuyện với Mihawk, đôi lúc nó thành chủ đề để gã trêu chọc hắn. Đương nhiên chưa bao giờ chọc thành công, mặt hắn vẫn cứ lạnh như băng, hành động diễn ra hàng ngày vẫn thuần thục nhưng chân tay Perona thì không được linh hoạt như vậy. Cứ mỗi lần Zoro nhắc về chiếc váy mới của em trước mặt hắn, Perona chẳng tài nào giữ mình không đỏ mặt được.

Vì thế, một hôm khác gã chuyển mục tiêu qua em, đương nhiên lần đó trêu xong gã cũng đau đầu trong việc tìm đường về lâu đài sau khi tập luyện, nàng công chúa ma cương quyết mặc kệ gã cho đến khi chiều tà, Mihawk kêu em dẫn gã về thì mọi chuyện mới kết thúc.

Hôm nay cũng là một hôm khác

Zoro thức dậy và bước xuống bếp, không còn ngạc nhiên khi thấy Perona mặc một bộ váy mới nữa, gã cũng chấp nhận được việc con người lạnh lùng, ngoài mặt vô tâm nhưng hành động thì ngược lại mua sắm đồ cho em rồi.

"Ngươi làm gì thế, Perona?"

Gã hỏi trong khi rót cho mình một ly cà phê, mỗi buổi sáng luôn có sẵn thế này vì em pha cho hắn, nên đôi lúc uống gã thấy không ngon lắm. Đôi mắt của gã lướt trên chiếc thớt đầy các loại hoa quả và mấy con mèo đen bu xung quanh chiếc bình thuỷ tinh lớn.

"Ta đang làm rượu trái cây, tối nay mắt diều hâu không đi làm nhiệm vụ, ngươi nên cảm thấy hạnh phúc đi, sẽ nướng thịt ngoài trời"

Nghe em nói thế, gã không cần nghĩ cũng biết, sau vài hôm nữa đã tròn hai năm và gã sắp đoàn tụ với thuyền trưởng của mình.

"Ngươi muốn đuổi ta thì nói thẳng đi, Perona"

Cây dao trên thớt đang cắt táo bỗng ngừng lại, Perona quay người muốn kề dao vào cổ gã, nhưng xui thay sau lưng em chính là một kiếm sĩ, gã đỡ con dao đó bằng hai ngón tay và cố tình bẻ ngược lại khiến con dao rớt xuống đất.

"Thật uổng công bao lâu nay ta băng bó cho ngươi, không có một lời cảm ơn còn trách ta đuổi ngươi đi, cái tên đầu rêu chết tiệt này!!"

Bịch... bịch

Cả hai dừng cãi cọ khi thấy Mihawk bước xuống lầu và ngồi xuống chiếc ghế quen thuộc, Zoro nhếch môi.

"Tủ đồ của hắn lại nhiều thêm một bộ"

Perona không thèm đôi co với gã nữa, cho gã một cái liếc rồi tiếp tục công việc dở dang, em ra lệnh cho mấy con mèo đổ rượu và trái cây nãy giờ em cắt vào chiếc bình thuỷ tinh kia, chúng răm rắp làm theo. Zoro cầm ly cà phê bước ra ngoài, ngồi bên trái Mihawk.

"Furufuru"

Con ma bay đến đưa ly cà phê nóng hổi đến trước mắt Mihawk, hắn cũng rất tự nhiên cầm lấy. Zoro đảo mắt ngán ngẩm rồi nhìn về phía bếp, tai Perona lại đổi màu rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC