Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mirajane: Vậy, cậu gia nhập Crime Sorciere mà không nói cho ai biết hả?

Làm sao mà Mira biết được? Cậu ấy đã bảo Hội trưởng chưa nhỉ? Mình gặp rắc rối lớn rồi... Ngượng quá...

Tôi quyết định lờ tin nhắn đó đi và tiếp tục đọc sách.

Mình sẽ nhắn tin trả lời sau...

***

Tôi không tài nào tập trung vào cuốn sách được. Mắt tôi cứ lạc về phía cửa sổ, đồng hồ, hay cái điện thoại. Cuối cùng, không cưỡng lại được, tôi nhắn:

Erza: Làm sao cậu biết? Hơn nữa làm ơn giữ bí mật chuyện này đấy! Có bao nhiêu người biết?

Mirajane trả lời ngay lập tức.

Mirajane: Khi nào cậu đã hoàn thành xong "nhiệm vụ" của cậu, gặp tớ ở hội.

Erza: Được rồi.

"Erza, nhanh lên nào! Chúng ta phải bắt chuyến tàu đến Onibus!" Ultear nói, gõ nhẹ lên cửa phòng tôi. Tôi nhanh chóng requip áo giáp của mình vào và xuống tầng gặp những đồng nghiệp Crime Sorcière của mình.

Khó khăn một chút, bốn người chúng tôi cũng xoay sở lẻn lên tàu hỏa được mà không bị phát hiện.

"Erza, tớ quên đưa cậu áo choàng Crime Sorciere của cậu," Jellal bào tôi, đưa tôi tấm áo màu xanh.

"Cảm ơn cậu," Tôi nói, choàng tấm áo ra bên ngoài áo giáp của mình.

\\TIME SKIP//

"Được rồi, tất cả mọi người đã sẵn sàng chưa?" Ultear hỏi khi tàu hỏa cuối cùng cũng dừng lại ở Onibus.

Merredy và tôi gật đầu.

"Nào," Ultear đứng dậy nói.

"Chúng ta đang đi đâu vậy?" Tôi hỏi. "Không phải cửa ở bên kia sao?"

"Chúng ta phải nhảy khỏi tàu."

"C-cái gì?" Tôi hỏi. "'Nhảy' khỏi tàu theo nghĩa đen ấy hả?"

"Phải," Meredy nói, kéo tôi về phía đầu tàu. "Trèo lên cỗ máy này và cậu sẽ có thể tự nâng mình lên sân ga."

"Đúng thế đấy," Jellal thì thầm. "Giờ thì thừ kéo cái chốt cửa xem."

Tôi nắm lấy cái then cửa bằng tay trái và với lấy cái chốt cài bằng tay phải, "Cái này phải không?"

"Đúng rồi. Giờ thì kéo nó xuống đi."

Tôi kéo và một cửa lên trên nóc xuất hiện.

"Điềm dừng cuối! Onibus! Tôi nhắc lại! Điểm dừng cuối! Onibus!" Trưởng tàu hô.

"Nhanh lên!" Ultear rít, đẩy Meredy lên trên sân ga. "Erza? Cậu có trên đó không?"

Ai biết được tàu hỏa có thể cao đến thế...

"Nhảy đi!" Jellal thì thầm vào tai tôi.

Tôi nắm chặt hai tay lại.

Chết tiệt Erza! Nhảy đi chứ!

"Cậu... sợ độ cao..." Jellal lârm nhẩm. "Tớ quên mất."

"Có chuyện gì thế?" Ultear hỏi vọng từ dưới lên.

"Tớ sẽ không để cậu ngã đâu. Tớ hứa đấy."

Tôi điếng người gật đầu và nhảy khỏi nóc tàu.

***

Chính là nó. Chúng tôi cuối cùng cũng đứng trước hội mà chúng tôi sắp tiêu diệt. Chúng tôi sẽ lẻn vào với tư cách là 'thành viên mới', lấy lòng chúng, rồi tấn công. Theo như Meredy bảo, cách đó luôn thành công.

Cho chúng một trận nào!

Jellal dẫn đường, và đi vào hội. Một người đàn ông có bộ râu đen mặc một chiếc áo choàng đứng chắn cửa. "Tôi có thể giúp gì không?" Hắn thì thầm.

"Có, chúng tôi muốn gia nhập hội," Tôi nói.

"Tại sao?" Người đàn ông hỏi.

Tôi ngập ngừng, may thay Ultear nhận thấy và xen vào. "Chúng tôi muốn tiêu diệt Hội đồng Phép Thuật."

"Được rồi. Các ngươi hãy gọi ta là 'Hội trưởng'. Tên các ngươi là gì?"  Hắn tử tế hỏi.

"Hãy gọi ta là Knightwalker. Đây là Himitsu, còn đây là Meldy," Tôi nói.

Giật mình, tôi nhận ra rằng Jellal chưa bao giờ nói tên giả của mình là gì.

"Còn quý ông trẻ tuổi này thì sao?" Hắn hỏi.

Một nụ cười tinh nghiẹch lan trên mặt tôi.

Cái tên hoàn hảo...

"Đây là Sapphire... Sapphire Blue," Tôi nói, mặt không chút cảm xúc.

Jellal chắc chắn sẽ trả thù vụ này. Nhưng nét mặt của cậu ấy đúng là vô giá.

Ultear và Meredy kiềm chế hết sức để không phá ra cười. Meredy còn phải quay hẳn lưng lại để giấu mặt và duy trì lời nói dối của tôi.

"Sapphire, hả? Có vẻ nữ tính nhỉ..." Hăn cười thầm.

"Là lỗi của mẹ anh ta," Tôi nói, cắn môi để nén cười.

"Xuất sẵc, đến đây, Knightwalker, Himitsu, Meldy, và Sapphire." Tên hội trưởng ra lệnh.

"Đến đây, để ta đóng dấu hội huy của chúng ta lên các ngươi..." Hắn nói.

Jellal quay về phía chúng tôi và gật đầu, nhắc chúng tôi giơ ra phần da có nước phép thuật. Bằng cách đó, chúng tôi sẽ không 'chính thức' trở thành một phần của hội.

Tất cả chúng tôi giơ tay phải ra.

"Xuất sắc, bạn ta Shadow sẽ dẫn các ngươi đến nơi mà các ngươi sẽ sông ở."

"Sống ở?" Meredy hỏi.

"Phải, ta cho rằng các ngươi không có nhà?" Tên hội trưởng hỏi.

"Ừm, đương nhiên!" Meredy vội nói.

Shadow đi vào và nhìn tôi. "Xin chào, thường thì chúng tôi không có những quý cô xinh đẹp thế này gia nhập hội đâu," Hắn bảo.

Ngươi đã từng nghe đến cài gì gọi là quyền cá nhân chưa?

"Ừmm..." Tôi lắp bắp, hoàn tòan bối rối.

"Để cô ấy yên," Jellal thì thầm đe dọa.

"Tại sao?" Shadow phản kháng. "Ta đang xúc phạm gi ngươi à?"

"Bới vì... cô ấy là... hôn thê c-của ta..."


CÒN NỮA

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net