13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Dẫu đã thoát khỏi nguy hiểm nhưng khi được Sang Hyeok ôm trong lòng đưa đến bệnh viện, cơ thể em vẫn không ngừng run rẩy, vừa trải qua bảng án tử hẳn là vẫn chưa hoàn hồn.

    Cảm nhận bạn nhỏ run run chốc chốc lại sụt sịt khiến anh chẳng thể làm ngơ, một mặt thối thúc tài xế tăng tốc, một mặt vuốt ve cáo nhỏ đang siết chặt áo mình, lòng thề rằng lần này nếu không đòi được công bằng cho 2 ba con, Lee Sang Hyeok sẽ đổi cả họ lẫn tên.






"Thai phụ và em bé hiện tại đã ổn định nhưng cần ở lại bệnh viện vài ngày để theo dõi em"

     Đó là những gì Lee Sang Hyeok nhớ được sao khi mang em đến bệnh viện. Còn hiện tại 3 ba con đang phải nghe chú Son-mỏ hỗn- Siwoo sấy điên cuồng vì xảy ra chuyện mà chẳng báo cho chú 1 tiếng đến cả vào viện rồi còn phải để cấp dưới báo mới hay.

"Yaaa, nè Son Siwoo mày có im đi không hả, mày nói từ lúc tao ngất tới lúc tao tỉnh luôn mà vẫn chưa mệt à?" Ừ từ lúc đưa vào viện em đã ngất đi vì mệt thế mà cuối cùng cũng phải mở mắt ra để nghe nó chửi đây này, chữa bệnh kiểu mới hả?

"Mày im, tao còn chưa nói tới mày, mày nghĩ sao mà dám bỏ đi kiểu đó vậy hả, nhỡ cháu tao có mệnh hệ gì mày có đền nổi không????"

"Aiss, tao sẽ không bao giờ để mày và cháu tao cho thằng cha vô trách nhiệm đó đâu" vừa nói vừa chỉ tay sang Sang Hyeok khiến anh đầu ping đầy dấu chấm hỏi.

"Mày bán bạn mày cho tư bản vì đồ ăn vặt mà, giờ nói gì vậy con khỉ kia" không thua gì cậu bạn đồng trang lứa, Han - có ebe nhưng mỏ vẫn hỗn - Wang Ho đứng dậy tiếp chiêu thằng bạn mình luôn, nhìn vào ai nói bệnh nhân đang cần được chăm sóc chết liền.

  Nhận thấy tình hình không ổn, chủ tịch Lee đã ra hiệu cho chủ tịch Park dẫn người nhà mình về. Như hiểu ngay tức khắc, Park JaeHuyk đã dùng đồ ăn vặt để dụ dỗ bé cưng của mình về nhà, dẫu là chiêu cũ nhưng 100 lần thì hiệu quả vẫn như một, thành công dắt tay Son Siwoo về nhà.

"Wang Ho, em sao rồi? Có muốn ăn gì không anh mua"

"Em ổn, rất muốn ăn bánh táo a~~"

"Được được, liền gọi người mang đến cho em"

"Không phải cho mỗi em đâu, cho cả con nữaaaa"

    Anh cười xoà ôm lấy Wang Ho, đặt một nụ hôn cưng chiều lên trán em, bạn nhỏ của anh thật biết cách tận dụng sự đáng yêu của mình, làm anh hết lần này đến lần khác chỉ biết cung phụng em yêu của mình.

"Mà anh này"

"Sao bé?"

"Chuyện của anh Kim kia..."

"Ngoan, nghe anh nói, anh chỉ có một mình em, người anh yêu cũng chỉ có em, còn cậu ta cùng lắm thì xem như đối thủ cạnh tranh cả năm cấp 3 của anh đi"

"Dạ???"

Đang chưa load được những gì mình vừa nghe được thì có tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền vào, má thằng Son Siwoo nay nó dai vậy ta.

"Cậu kêu tôi đến tận đây chỉ để nghe mấy lời này thôi hả?"

    Là một omega mang trên mình nét đẹp thuần khiết, nhẹ nhàng như bóng râm che chở người ta giữa cái nắng hạ oi bức, thanh tao mà dịu dàng, đến cả mùi hương cũng là loại mùi suối biển mát mẻ khiến một omega như em ngửi đến phát nghiện luôn rồi. Nhưng kế bên người đó lại là một chàng alpha trông có vẻ nhỏ tuổi hơn cả em nhưng lại cao ráo, tay bao trọn lấy tay của anh trai kế bên, mắt thì đằng đằng sát khí nhìn Lee Sang Hyeok, trông giống như gì ta, mèo độc chiếm lãnh thổ???

" Chào em, em là Han Wang Ho đúng chứ" Anh trai đó lúc nhìn anh Sang Hyeok nhà em thì chẳng có mấy thiện cảm nhưng đối với em lại rất ân cần.

"Dạ đúng ạ, anh là..."

"À anh là Kim Hyuk kyu, là người mà 2 người vừa nhắc đến, hôm nay anh được cậu ta nhờ đến đây để làm rõ một vài chuyện"

   Han Wang Ho đưa mắt tròn xoe nhìn 2 người trước mặt sau đó là quay qua nhìn alpha của em, anh không nói gì chỉ cười rồi gật đầu như ngầm đồng ý những lời người kia nói.

"Anh và Sang Hyeok đúng là có hôn ước nhưng đó là do gia đình mai mối vì nghĩ bọn anh là thanh mai trúc mã" nói 1 đoạn, Hyuk kyu giơ ra bàn tay đang được bao trọn trong tay JiHoon nói tiếp.

"Anh và em ấy năm sau sẽ chính thức về chung một nhà, em không cần cảm thấy tội lỗi gì đâu vì anh và cậu ta vốn chẳng có gì cả"

    Cuối cùng thì khuất mắt cũng đã được giải đáp, Kim Hyuk kyu cũng hỏi thăm và lời về sức khỏe của em và con sau đó chào tạm biệt ra về, trước khi đi còn bảo tiếc thật, nếu anh là alpha sớm đã không để tên kia cướp được mĩ nhân xinh đẹp như Wang Ho rồi. Lời nói ra ai mà chả biết đùa, thế mà lại có một chủ tịch tài ba xuất chúng một bên lườm nguýt bạn mình một bên giữ chặt eo bé con như sợ em sẽ thật sự bị cướp mất. Mà phía Kim Hyuk kyu cũng có thua kém gì đâu khi mà con mèo tinh nhà anh vừa nghe đã xù lông trực tiếp bế bổng anh mang ra xe, lúc bế người lại còn không ngừng nhõng nhẽo rằng "anh hết thưn em òyyyy"khiến anh Kim ngại chẳng biết giấu mặt vào đâu.






"Anh Sang Hyeok à..."

"Anh nghe"

"Em xin lỗi..."

"Hả? Vì sao cơ?"

"Em đã không tin tưởng anh.." Không tin tưởng, không cho anh cơ hội giải thích xong cuối cùng lại gây ra mớ bồng bông này.

"Không đâu, cũng là do anh, đáng lẽ anh nên nói sớm với em"

"Nhưng nếu Wang Ho cảm thấy có lỗi thì phải chuộc lỗi đi a~"

"Bằng cách nào ạ?"

"Về gặp mẹ anh"




     Bác Lee thật sự đã ưng chàng dâu này từ cái nhìn đầu tiên, vẻ ngoài xinh đẹp lại còn ngoan ngoãn lễ phép hơn hết chính là người duy nhất thành công chinh phục trái tim con trai bà, sao mà không ưng cho được.

"2 đứa tính bao giờ cưới, lẹ đi ta nôn cháu lắm rồiiii"

"Dạ...."

"Mẹ không cần phải nôn, vài tháng nữa là mẹ sẽ thấy cháu thôi" Lee Sang Hyeok trả lời với thái độ cực kỳ tự hào khiến bà Lee một phen bất ngờ. Ban đầu nhìn thấy con dâu hơn tròn cứ nghĩ do con trai mình chăm tốt hóa ra là do mang thai.

"Aiss, cái thằng này thế mà còn chưa chịu hỏi cưới con nhà người ngta, con bị khờ hả con trai???" Nói rồi bà cốc lên đầu con trai của mình.

"Aaa, em ấy muốn sẽ làm đám cưới sau sinh nên bọn con đã đăng ký kết hôn chờ sinh xong chắc chắn phải ẳm cả người đẹp lẫn con về chứ"

"Wang Ho aa, có thật thế không hay nó cố tình trì hoãn hôn lễ vậy, con cứ nói mẹ nghe, mẹ nhất định sẽ đòi công bằng cho con."

"Dạ thật ra con muốn sau sinh sẽ dám cưới, con lo nếu bây giờ cưới thì thật khó để giấu bụng bác ạ"

"Ầyyy, bác bác cái gì, cứ gọi mẹ đi, dù sao cũng là người một nhà mà"
 
"Dạ mẹ"

    Ngoàii việc sợ lộ bụng bầu thì lý do chính khiến em muốn trì hoãn hôn lễ là vì muốn giải quyết triệt để cái gai lâu ngày cứ phá đám mọi sự kiện trong đời em. Tên Young Hwang đó đang phải đối diện với hàng loạt đơn kiện, nào là tham ô, bắt giữ người trái phép, hành hung... Khỏi phải nói, song sắt nhà tù chắc chắn sẽ là bạn đồng hành tiếp theo của gã ta. Ngoài scandal của phó chủ tịch, tập đoàn nhà họ Young còn phải đối mặt với việc tất cả các mối làm ăn lần lượt đều rút vốn và tất nhiên ông xã của em là người đứng đằng sau giật dây rồi.

    Vốn ban đầu anh còn định thuê người hành hung gã trong tù nhưng em đã ngăn cản, cũng không phải tình nghĩa gì chỉ là muốn tích đức lại cho con. Nhưng anh đã nói với em rằng tên đó nợ em một anh phải trả gấp mười, tình yêu nhỏ của anh mà, sao có thể chịu thiệt được. Cuối cùng sau một hồi đấu tranh thì nóc vẫn thắng cột nhà, anh đồng ý không thuê người làm chuyện bậy nhưng em biết, với tính cách của anh thì tên kia sẽ không bao giờ có được những ngày yên ổn trong tù đâu.

"Anh, em vui lắm"

"Sao thế"

"Cuộc sống em trước khi gặp anh chỉ là một màu u ám, em chưa từng nghĩ bản thân sẽ được yêu thương nên lúc anh bước đến bên em, em đã nghi ngờ và chẳng thể tin tưởng được anh"

"Thế sao cuối cùng em vẫn chọn bên cạnh anh?"

"Vì em thấy được sự chân thành" thấy được một Lee Sang Hyeok như thể moi hết ruột gan ra trước mặt em.

"Em đã cược, một ván cược của kẻ trắng tay và anh đã cho em thấy sự lựa chọn của em là đúng" Lời càng nói ra cái đầu xù bông càng vùi sâu vào lòng ngực Lee Sang Hyeok.

"Cảm ơn anh, em yêu anh, yêu cả con của chúng mình"

"Ừm, cảm ơn em" Vì đã cho anh cơ hội được yêu em.

     Có rất nhiều người bảo Han Wang Ho thật may mắn khi tìm được một Lee Sang Hyeok yêu thương, chiều chuộng em. Nhưng chỉ Lee Sang Hyeok biết người may mắn thật sự chính là anh.

      Ván cược này, Han Wang Ho đã hoàn toàn thắng lợi, nhưng người thật sự may mắn, chỉ có Lee Sang Hyeok ta mà thôi.

End.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net