Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung Viễn Chủy nhìn nữ nhân trước mặt, trên mặt nàng bây giờ rõ ràng không có chút dịu dàng đoan trang nào, nhưng hắn cảm thấy Thượng Quan Thiển như thế này càng thuận mắt hơn nhiều so với trước kia. Hắn đặt công thức lên bàn: "Câu Vẫn, Ô Đầu, Kim Diệp Cúc."

Thượng Quan Thiển mặt đầy nghi hoặc nhìn Cung Viễn Chủy, nhưng Cung Viễn Chủy chẳng thèm nhìn nàng. Thượng Quan Thiển nhìn công thức trên bàn, chớp mắt liền hiểu ra, Tiểu Độc Dược này quả nhiên danh bất hư truyền: "Đa tạ Chủy công tử."

Cung Viễn Chủy không để ý đến nàng, tự lấy ra một đống dược liệu, rồi ngồi đối diện Thượng Quan Thiển bắt đầu mày mò.

Thượng Quan Thiển khẽ cười, không nói gì mà tiếp tục điều chế độc dược.

Hai người ngày thường như nước với lửa, nay lại có thể ngồi đối diện nhau, rõ ràng không nói năng gì nhưng lại có vẻ rất hòa hợp

Thượng Quan Thiển ở trong y quán cả một ngày, Cung Viễn Chủy rất am hiểu điều chế độc dược, hôm nay nàng đã được tận mắt chứng kiến, khó trách người vào địa lao thà chết cũng không muốn thử độc dược của hắn.

Cung Viễn Chủy đã đổi túi ám khí trước kia, còn thêm những loại độc mới trên ám khí.

Thượng Quan Thiển cầm độc dược đã điều chế xong trở về Giác Cung, theo thói quen đến phòng của Cung Thượng Giác, quả nhiên hắn vẫn đang bận rộn.

Cung Thượng Giác nhìn nàng với ánh mắt vô cùng dịu dàng hỏi: "Hôm nay đã làm những gì."

Thượng Quan Thiển đi tới ngồi bên cạnh Cung Thượng Giác: "Hôm nay đã tới y quán để điều chế vài loại độc dược, chuẩn bị bôi lên đao của công tử và kiếm của ta."

Cung Thượng Giác nhìn nàng nói: "Nàng không cần vất vả như vậy, những chuyện này đã có Viễn Chủy lo."

Thượng Quan Thiển: "Không vất vả, công tử biết đó, ta muốn làm chút gì đó. Hơn nữa Chủy công tử cũng có mặt, còn giúp ta không ít."

"Tính tình Viễn Chủy có chút quái dị, nhưng hôm đó ở địa lao cũng đã nói giúp cho nàng, hôm qua ở trên điện cũng vậy, nó không phải không thích nàng."

"Ta biết. Chủy công tử chẳng qua là khẩu xà tâm Phật thôi."

Cung Thượng Giác bật cười: "Câu này của nàng mà để đệ ấy nghe được, nhất định sẽ lại đấu khẩu với nàng."

Thượng Quan Thiển cũng cười nói: "Đúng rồi, túi ám khí của Chủy công tử đã được thay rồi, độc mới cũng đã được bôi lên. Công tử không cần lo lắng. Trước đây là ta..."

Cung Thượng Giác ngắt lời nàng: "Chuyện đã qua không cần nhắc lại nữa."

Thượng Quan Thiển dịu dàng đáp: "Vâng."

Thượng Quan Thiển nhìn món đồ trước mặt Cung Thượng Giác: "Công tử còn đang xem bản đồ bố trí phòng thủ?"

"Phải, phòng thủ rất quan trọng, nếu đã muốn bắt rùa trong chum, vậy thì phải sửa cái chum cho đàng hoàng."

Thượng Quan Thiển chau mày: "Không biết Vô Phong sẽ phái ai tới"

Cung Thượng Giác nhìn nàng: "Không sao. Binh đến thì tướng chặn, nước đến thì đất đỡ."

Thượng Quan Thiển khẽ cười: "À phải rồi, kế hoạch khi nào sẽ bắt đầu? Vân Vi Sam khi nào sẽ bắt đầu hành động."

"Bên chỗ đại ca cần chút thời gian để hồi phục, nhưng sẽ nhanh thôi."

Thượng Quan Thiển gật đầu: "Hi vọng Vân Vi Sam có thể thành công truyền về vài tin tức, vậy sẽ có lợi cho chúng ta hơn."

Cung Thượng Giác cũng gật đầu, lần này chắc chắn là một trận ác chiến, nhưng hắn sẽ không nao núng, hắn có thứ và người phải bảo vệ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net