Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Thượng Quan Thiển đang ngồi bôi độc lên kiếm, thì có hai vị khách bất ngờ tới Giác Cung.

Vân Vi Sam dẫn theo Cung Tử Thương vào phòng, Thượng Quan Thiển thấy người đến thì mặt đầy nghi hoặc, Cung Tử Thương nhìn thứ trước mặt nàng thì có vẻ rất hiếu kỳ: “Thượng Quan cô nương đang làm gì vậy?” nói rồi bèn đưa tay lên định sờ vào đoản kiếm trước mặt Thượng Quan Thiển

“Đại tiểu thư đừng đụng!” nghe thấy tiếng của Thượng Quan Thiển, bàn tay của Cung Tử Thương liền dừng lại giữa không trung, cuối cùng là hậm hực rút tay lại

“Ờ… không đụng không đụng, ta chỉ là muốn xem thử…”

Thượng Quan Thiển vừa nhìn liền biết Cung Tử Thương đã hiểu sai ý mình: “Trước khi đại tiểu thư và Vân tỷ tỷ đi vào, ta đang bôi độc lên kiếm.”

Nghe vậy Cung Tử Thương trợn to hai mắt, cúi xuống nhìn tay mình, vội vàng đút tay vào ống tay áo, suýt nữa, suýt chút nữa không cứu được rồi, Cung Tử Thương mím môi, hạ giọng nói với Vân Vi Sam ở bên cạnh: “Sao cô ấy giống Tiểu Độc Dược đó vậy, ngày ngày đùa giỡn với độc?”

Thượng Quan Thiển luyện võ từ nhỏ, lời này không thoát được tai nàng, nàng chỉ cười rồi nói: “Đại tiểu thư và Vân tỷ tỷ tới phòng bên đợi ta một lát, ta dọn dẹp chỗ này một chút.”

Cung Tử Thương vội vàng đáp: “Được, được, cô dọn cô dọn.” nói xong liền kéo Vân Vi Sam đi như muốn trốn khỏi căn phòng này càng sớm càng tốt vậy.

Thượng Quan Thiển lúc này mới cẩn thận thu dọn độc và đoản kiếm trên bàn, rửa tay xong liền đi tới phòng bên.

Trong phòng, thị nữ đang mang trà lên, Cung Tử Thương và Vân Vi Sam đang ngồi trước bàn uống trà, Thượng Quan Thiển đi tới nồi xuống chỗ đối diện với hai người họ, nhìn Cung Tử Thương ngồi đối diện nói: “Hôm nay đại tiểu thư và Vân tỷ tỷ tới đây là có chuyện gì phân phó sao?”

Không ngờ Cung Tử Thương ở bên kia lại rụt rè im lặng, Thượng Quan Thiển thì khá bối rối, trước đây nàng chỉ tiếp xúc với Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy, rất ít khi giao thiệp với người của Vũ Cung và Thương Cung. Đặc biệt là vị đại tiểu thư này, lại càng không có giao thiệp gì, thêm việc giờ Thượng Quan Thiển đã thú nhận thân phận Vô Phong của mình, nàng quả thực không nghĩ ra được Cung Tử Thương đến tìm nàng làm gì?

Thượng Quan Thiển liền chuyển sang nhìn Vân Vi Sam, Vân Vi Sam lúc này mới lên tiếng: “Đại tiểu thư đến đưa đồ cho cô.” Nói xong lại nhìn Cung Tử Thương: “Tỷ tỷ đã đến rồi sao còn không đưa cho đồ cho Thượng Quan muội muội?”

Cung Tử Thương lúc này mới nhìn về phía Thượng Quan Thiển, sau đó từ phía sau lấy ra một ống sơn thôi, đặt trước mặt Thượng Quan Thiển.

Thượng Quan Thiển ngạc nhiên, đây là ý gì?

Cung Tử Thương: “Cô đừng nghĩ nhiều nhé, ai cũng có cả, cũng không phải ta chỉ tặng cho mình cô, chẳng qua là ta người đã đẹp lại tốt bụng thôi.”

Thượng Quan Thiển nhìn ống sơn thôi trước mặt, nó nhỏ nhắn tinh xảo, thực sự thích hợp mang theo bên người, nàng đã sớm biết Thương Cung chế tạo vũ khí rất lợi hại, tuy rằng Thượng Quan Thiển chưa từng thử qua, nhưng nàng cũng sẽ không đánh giá thấp ống sơn thôi này.

Nhưng tại sao Cung Tử Thương lại đột nhiên đưa cho nàng thứ này? Biết nàng là sát thủ của Vô Phong, họ nên hận nàng mới phải chứ?

Vân Vi Sam nhìn vẻ mặt phức tạp của Thượng Quan Thiển thì nói nhỏ: “Sơn thôi này là Tử Thương tỷ tỷ đặc biệt điều chỉnh lại cho muội, Tử Thương tỷ tỷ nghe những chuyện cô gặp phải thì thấy rất đau lòng, nên đã làm cái này cho muội.”

Cung Tử Thương mở to mắt nói: “Đâu có, ta đâu có, ta….”

“Cảm ơn đại tiểu thư.” Thượng Quan Thiển dịu dàng nói

“Ừ, không… không cần cảm ơn…”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net