Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Cung Viễn Chủy rảnh rỗi nên đến Giác Cung xem thử Thượng Quan Thiển đang làm gì, không ngờ lại nhìn thấy Cung Hồng Thương.

Cung Hồng Thương đang ngồi quay lưng lại với hắn, trước mặt còn để một đĩa điểm tâm lớn, mỗi tay còn cầm một cái, vừa ăn vừa nói chuyện với Thượng Quan Thiển.

Thượng Quan Thiển ngồi đối diện nó thong thả uống trà, thỉnh thoảng đáp lại nó một câu.

Cung Viễn Chủy trong lòng thắc mắc sao Cung Hồng Thương này ngày ngày chạy đến Giác Cung làm gì vậy, hắn đã nghe nói rất nhiều lần rồi, không phải trước đây nó sợ Thượng Quan Thiển lắm sao? Sao bây giờ quan hệ lại tốt như thế?

Chính vào lúc Cung Viễn Chủy đang đứng thắc mắc thì Cung Hồng Thương đã ăn hết miếng bánh trong tay, lại lấy thêm cái nữa ở trên đĩa, Cung Viễn Chủy thật sự không thể nhìn tiếp được nữa bèn đi qua lấy miếng bánh trong tay nó.

Cung Hồng Thương đang ăn rất vui vẻ đột nhiên bánh trong tay biến mất, nó ngờ vực quay đầu lại thì nhìn thấy Cung Viễn Chủy sa sầm mặt mày nhìn mình. Cung Hồng Thương mở to mắt, sao hắn tới đây? Sao trông sắc mặt có vẻ không được tốt cho lắm

Cung Hồng Thương vội vàng đứng dậy hành lễ với Cung Viễn Chủy: "Viễn Chủy ca ca."

Cung Viễn Chủy không đáp lại nó, chỉ ngồi luôn vào chỗ của nó.

Cung Hồng Thương mặt mày ủy khuất nhìn Thượng Quan Thiển, Thượng Quan Thiển cũng không biết làm sao, tổ tông này hôm nay lại làm sao nữa đây? Tức giận chuyện gì nữa?

Cung Viễn Chủy nhìn Cung Hồng Thương: "Nghe nói ca ca ta đã tìm tiên sinh mới cho đệ?"

Cung Hồng Thương gật đầu: "Phải."

Cung Viễn Chủy mặt không biến sắc nói: "Vậy sao đệ còn ngày ngày chạy ra ngoài?"

Cung Hồng Thương mặt đầy nghi hoặc: "Bài vở hôm nay đệ đã làm xong hết rồi, nhiệm vụ tiên sinh giao cho cũng đã hoàn thành luôn rồi."

Cung Viễn Chủy cười lạnh một tiếng: "Thế cưỡi ngựa, bắn cung thì sao? Nghe ca ca ta nói đệ cưỡi ngựa bắn cung cực tệ, lúc ta lớn bằng đệ đã có thể đánh bại thị vệ lục ngọc rồi, đệ thì sao? Có thể tiếp được mấy chiêu của thị vệ lục ngọc?"

Cung Hồng Thương chau mày, chuyện gì vậy? Sao bọn họ ai nấy đều quan tâm chuyện học hành của nó?

"Đệ...đệ vẫn chưa được..."

"Vậy đệ còn không lo mà luyện tập thêm, còn ngày ngày chạy đi chơi?"

Cung Hồng Thương cũng không dám nói gì, chỉ đành chào tạm biệt Thượng Quan Thiển và Cung Viễn Chủy

"Thiển tẩu tẩu, Viễn Chủy ca ca, đệ về trước đây."

Cung Viễn Chủy chẳng thèm để ý đến nó, chỉ cắn miếng bánh trong tay.

Thượng Quan Thiển gật đầu: "Lát nữa ta bảo người mang chút điểm tâm qua cho đệ, đệ nhớ chuyên tâm học hành đó."

Cung Hồng Thương gật đầu đáp: "Đệ nhớ rồi." Đột nhiên nó cảm thấy Thượng Quan Thiển mới là người tốt nhất.

Sau khi Cung Hồng Thương đi về, Thượng Quan Thiển mới nhìn Cung Viễn Chủy: "Viễn Chủy đệ đệ đây là đang làm gì vậy?"

Cung Viễn Chủy lạnh nhạt nhìn Thượng Quan Thiển: "Cô đến để làm đầu bếp à? Ngày ngày làm cho nó ăn? Thương Cung đâu phải không có đầu bếp, ngày nào cũng chạy tới Giác Cung."

Thượng Quan Thiển bật cười: "Ta cũng là rảnh rỗi không có chuyện gì làm, với lại tài nghệ của đầu bếp chưa chắc đã bằng ta, được chưa? Không phải Viễn Chủy đệ đệ cũng thích ăn lắm sao?"

Tay Cung Viễn Chủy chợt khựng lại, bỏ bánh trong tay xuống bàn: "Ta còn lâu, chỉ là thuận tiện nếm thử thôi."

Thượng Quan Thiển nhướng mày: "Thôi bỏ đi, Viễn Chủy đệ đệ nói sao thì là vậy."

Cung Viễn Chủy không thích ánh mắt như nhìn thấu mình của Thượng Quan Thiển

"Đi đây, đi đây" nói xong bèn đứng dậy đi ra ngoài

Thượng Quan Thiển chau mày nói: "Viễn Chủy đệ đệ không mang một ít về sao?"

Nhưng Cung Viễn Chủy không thèm để ý đến nàng. Thượng Quan Thiển cũng bất lực, đành gọi thị nữ gói hai phần đem cho Cung Viễn Chủy và Cung Hồng Thương.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net