II - Tiến triển mới - khởi đầu mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
là hôm đó ba say rượu quá nên mới xảy ra chuyện đó ở nhà mình thôi mà...

 - Vậy nếu ông thương yêu mẹ tôi thì tại sao ông còn cưới bà ấy làm gì chứ.

 - Ba thật sự cũng ko muốn như vậy nếu như cô ấy ko mang thai em trai con.... ba biết ba làm vậy là sai nhưng thật sự ba rất yêu thương hai người ... ba lấy cô ấy cũng vì nó ba ko thể để cô ấy phá cái thai được đứa bé vô tội.

 - Vây còn tôi thì sao ? tôi có tội gì chứ ... đối với bà ta và nó thì ông có trách nhiệm vậy còn tôi ông có trách nhiệm với tôi ngày nào chưa?

 - Ba biết .. cả câu chuyện này con là người thiệt thòi nhất ... nhưng lúc đó con còn nhỏ nên ko hiểu mọi chuyện ... giờ con khôn lớn rồi con có thể tha thứ cho ba được ko ?  đời người ai ko một lần lầm lỡ, ko làm ra nhưng chuyện hối hận nhưng cái quan trọng là ba đã hối hận và dằn vặt mình 15 năm qua ... giờ ba chỉ có con và SunMin, nếu con vẫn ko tha thứ cho ba thì cả đời nay có chết ba cũng ko thể nào nhắm mắt được.

 - Cám ơn ông đã mời tôi đến đây dùng cafe cùng mình nhưng nghĩ đến nỗi đau mà mẹ tôi chịu đựng tôi ko thể nào chịu được ... chào ông....

 - Yuri ... Yuri ....

 Yuri bỏ đi thật nhanh trước sự đau khổ của TT, ông ko biết phải làm như thế nào để Yuri có thể tha thứ cho ông đây. Xoa xoa hai bên thái dương ông ra hiệu cho thư ký dìu mình vô phòng nghỉ ngơi vì ông ko thể nào trụ vững ở nơi này nữa.

 ===================================

 Bước lang thang trên khắp các nẻo đường Pusan Yuri thẩn thờ bước đi như kẻ vô hồn, tâm trí của cô bây giờ đang hiện lên tất cả hình ảnh gia đình bé nhỏ của mình năm xưa nó thật hạnh phúc và êm đềm ...Yuri cứ thế mà lang thang đến bờ biển cho tới khi mặt trời lặn, ngồi một mình với chai rượu trên tay Yuri uống từng ngụm đắng ngắt nhếch môi cười chua chát, cô ngã người gối đầu năm trên cát cảm nhận từng con sóng đang đập vào người mình lạnh buốt nhưng cô mặc nó cô muốn nó cuốn cô đi theo mẹ mình .. hãy cuốn cô đi theo bà ấy ..

 - Yuri àh, cô đã đi đâu vậy ? tại sao ko về nhà nghĩ .. cô có biết mọi người lo cho cô lắm ko ?

 - Tìm tôi có chuyện gì ko ? mà tôi lớn rồi cần gì phải lo lắng chứ ... - Yuri hơi ngạc nhiên khi thấy Jessica đang ngồi bên cạnh mình nhưng rồi cô lại nhắm mắt như ko quan tâm đến mọi chuyện xung quanh.

 - Lúc nãy tôi có nói chuyện với ba cô ?

 - Vậy thì sao ? tôi ko cần biết ông ấy nói gì với cô, cô muốn thì cứ tiếp chuyện bình thường . - Yuri chau mài cáu ngắt khi nghe Jessica nhắc đến ba mình.

 - Tại sao cô lại như vậy chứ ? cô có biết khi tôi hỏi thành tựu lớn cả ổng là gì thì ông ấy nói rằng đó ko phải là chức vụ tổng thống mà ông ấy đang có mà đó là một người hồng nhan tri kỷ có tình có nghĩa chịu hi sinh vì ổng và tôi tin chắc người ổng nói chính là mẹ cô.

 - ............................

 - Tôi hỏi ổng trong cuộc đời điều gì làm ổng hối tiếc thì ổng trả lời là ko được thấy con mình lớn lên từ đó ... tôi nghĩ cô cũng biết ổng muốn nói ai rồi chứ ?

 - .............................. 

 - Tôi biết tôi làm vậy là hơi bao đồng nhưng mà tôi ko muốn nhìn thấy cô cứ dằn dặt bản thân mình trong khi cô có thể bỏ qua tất cả mọi chuyện cho ông ấy ... chuyện qua rồi hãy cho nó qua đi giờ cô có thể nhìn thấy ông ấy cũng là niềm vui và hạnh phúc rồi ...nhìn vào ánh mắt đượm buồn đó tôi có thể cảm nhận ông ấy ăn năn và tự trách bản thân mình như thế nào .. có thể tôi ko hiểu cô nhiều như TaeYeon hay SooYoung nhưng tôi có thể thấy ánh mắt cô dành cho ông ấy cũng ko kém phần nhung nhớ... suy nghĩ và quyết định thế nào là quyền của cô nhưng đã là bạn rồi thì tôi có trách nhiệm nói cho biết, tôi ko muốn cô vì nhất thời tức giận mà sau này phải hối hận

 - Cô ko phải là tôi sao cô hiểu tâm trang của tôi được .... 

 - ..................... - nhận thấy mình hơi lớn tiếng khi nói Jessica như vậy Yuri thở dài 

 - Xin lỗi tôi ko có ý tức giận với cô .. nhưng sao cũng được ... tôi cũng cám ơn tấm lòng tốt của cô.

 Dứt lời Yuri bật dậy bỏ đi để lại một mình Jessica ngồi bó gối với nhiều suy nghĩ trong đầu.

 .

 .

 .

 Về đến phòng Yuri tắm rửa nhanh chóng rồi nằm ườn ra giường nhắm mắt mệt mỏi chờ cơn buồn ngủ thì TaeYeon cũng vừa trở về phòng sau khi cùng Tiffany đi chơi quanh đây.

 - Ủa Yul cậu về rồi àh , sáng giờ cậu đi đâu thế biết mọi người lo lắm ko ? [ khổ lo cho bạn mà dẫn gái đi chơi =.=" ]

 - Uk tớ ko sao, cậu đi chơi mới về hả?

 - Uk nhưng mà cậu dẫn còn buồn chuyện bác ấy sao .. sắc mặt cậu ko tốt chút nào Yul àh.

 - Tae mau đi tắm rồi ngủ nhanh đi tớ mệt rồi.

 - Tớ biết nhưng mà ..

 - Cậu ko cần biết gì cả bây giờ thì đi tắm và để tôi yên được ko ? - Yuri bắt đầu phát cáu khi TaeYeon cứ cố nhắc lại chuyện đó, nhưng TaeYeon thì ko.

 - Cậu còn nhớ ông tớ mất như thế nào ko Yul, tớ nhớ khi đó tớ chỉ mới học ráp máy bay mẫu thôi ... tớ mê nó lắm, chiếc máy bay đầu tiên mà tớ ráp phải mất cả tháng trời mới xong lúc đó tớ mừng lắm rồi ôm nó vào người mà ngủ ... nhưng thật là xui sáng hôm sau thức dậy ông tớ sơ ý đạp bể làm đôi .. tớ điên tiết lên sau đó cằn nhằn ông .. còn ông thì trợn mắt chửi vào mặt tớ " con bé này vì chiếc máy bay mà mày chửi ông mày àh " lúc đó tớ giận lắm ... giận ông ấy từ lúc đó trở đi... nhưng mà thật ra lúc sáng hôm sau khi thức dậy thì tớ đã quên mất tiêu rồi ... nhưng mà tớ ko sao dám hả miệng nói với ông ..

 - Vậy sau đó thì sao ?

 - Sao đó thì tớ nhận được tin báo là ông ấy bị tai nạn xe mà qua đời ...  - vừa nói TaeYeon vừa ngước mặt lên trần nhà cố găng ko cho những giọt nước mắt lăn dài trên má. - lúc mà mọi người xung quanh vây lấy ông ấy thì trên tay ông còn ôm chặt hộp máy bay mô hình ....

 Biết TaeYeon ko thể kìm nén được nữa Yuri kéo mạnh cho người TaeYeon ngã vào lòng mình rồi xoa nhẹ lưng cho cô ấy, Yuri cũng ko ngăn được giọt nước mắt chảy dài trên khéo mắt khi cảm nhận được cả hai có cùng một nỗi niềm riêng.

 - Tớ hiểu mà ... tớ xin lỗi cậu đừng khóc nữa ...

 - Ông ấy từng nói với tớ rằng có một ông thầy bói nói là ông ấy ko thể bớt qua cái tuổi 55 .. nên chắc là ý trời rồi ...nhưng mà tớ nghĩ nếu mà tớ ko giận ổng thì làm gì mà mỗi lần tớ nghĩ đến ổng lòng tớ lại nhói đau ...

 - .........................

 - Có nhiều thứ trước mặt ko làm thì thời gian sau nhất định sẽ hối hận ...

  - ..................... - Yuri vẫn im lặng lắng nghe những lời mà TaeYeon nói, cô xoa nhẹ lưng cho TaeYeon rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào ko hay 

 Hôm nay quả là một ngày dài và đầy cảm xúc đối với Yuri.

================================================

 Trước khi ra sân bay trở về Seoul Yuri mua một bó hoa để viếng mộ mẹ mình, cách ngôi mộ vài bước chân Yuri ngẫng người ngạc nhiên khi thấy ba mình đang quỳ trước mộ với hai hàng nước mắt lưng tròng làm Yuri cảm thấy xót xa vô cùng .. bước đến đặt bó hoa lên mộ Yuri cúi đầu chào mẹ mình trong khi ông vẫn còn quỳ ở đó.

- Con còn nhớ mẹ thick hoa bách hơp sao Yul ?

- Chẳng phải ông cũng như vậy hay sao ?

- Haizzz ... trước giờ mẹ con nhắm mắt bà ấy có nhắn nhủ gì ko ?

- Trước giờ mẹ tôi nhắm mắt bà ấy nói bà ấy ko hề hối hận vì đã yêu ông ....

- Con có biết ko ... mẹ con là người đan bà hiếm có ...

- Còn nữa trước lúc ra đi mẹ dặn tôi đừng nên giận ông.

- Tuy bao nhiêu năm qua ba luôn dõi theo bước chân con tìm hiểu tất cả những gì về con nhưng ba thực sự đã ko hoàn thành trách nhiệm một cha .... con hận ba là phải .... 

- Cha con mình nếu cứ tiếp tục vậy mãi chỉ là cho đôi bên buồn rầu dằn dặt bản thân và ko làm được gì khác nên tôi phải tôn trọng lời dặn của mẹ tôi ... nếu số phận của mỗi người đã khác nhau thì phải đối diện với sự thật  ... nhưng tôi ko thể nào nghĩ đó là sự thật được, cha con mình ko thể trong một khoảng khắc mà nhận lại tình cha con mười mấy năm được ... nhưng nếu ông đồng ý mình sẽ bắt đầu từ tinh bạn...

Nhưng lời nói của Yuri làm ông vô cùng bất ngờ và xúc động chóng tay đứng dậy ông mĩm cười vì cảm thấy nó như một đặc ân cuối cùng mà ông trời ban cho ông , ông nhất định sẽ mang Yuri quay về bên ông như ngày xưa và đem lại hạnh phúc cho cô.

- Được ... thật ra xưng hô thế nào ko quan trọng cần nhát là con có thể cho ba gặp mặt và nói chuyện nhiều hơn là được rồi. 

Hai người bắt tay nhau như vừa thựa hiện xong lời hứa với mẹ Yuri 

.

.

.

- Chiều nay về Seoul rồi ... vậy thời gian sau này ta có thể mời con ăn cơm những khi rảnh được ko ? - dù đã hứa với nhau sẽ bắt đầu như tình bạn nhưng ông vẫn khá e dè với lời nói của mình.

- Đã nói chúng ta sẽ là bạn nên tôi nghĩ chắc là được - Yuri nhếch môi cười đáp lời ông làm ông cảm thấy mãn nguyện vô cùng ... đã 15 năm rồi ông mới có thể tận mắt thấy được nụ cười ấy.

- Yul àh.... con có thể về ở với ta và Sunmin được ko ?

- Cuộc sống của tôi hiện giờ khá thoải mái với lại tôi ko thick mọi người đàm tiếu chuyện của mình nên cám ơn ông về mọi chuyện ..- Yuri biết ông muốn gần mình để bù đắp mọi chuyện đã qua nhưng cô ko thể chấp nhận nó được vì đối với cô như vậy là quá nhanh và cô ko muốn mọi người nói về cô như một tin giựt gân.

- Uhm ... vậy chúng ta liên lạc thường xuyên nha ... con nhớ phải giữ gìn sức khỏe và chăm sóc bản thân .

- Ông cũng vậy ....

=============================================================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kkabyul89