Chương 17 : Trong những chiêu trò đều có sự quan tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 -- Trưa --

- Hyunie ~~ Dậy đi, anh đói lắm rồi. - Chanie kéo kéo chăn.

- Yaaaaa.. cho em ngủ đi, mệt lắm. - Baekie chùm chăn lên đầu.

- Nhưng mà anh đói. - Chanie khóc dở mếu dở.

- Tự xuống nấu đi. Em đang đau lắm, không đi được. - Baekie nói giọng ngái ngủ.

- Hừ, em nhớ đấy. - Chanie hậm hực bước rầm rầm xuống nhà bếp, đầu bốc khói ''nghi ngút''.

Khi đặt chân xuống nhà bếp ''thân yêu'', cậu bắt đầu lọ mọ, lục tung cái nhà bếp lên. ( T/g : Người hầu, quản gia để làm gì hả anh ? ).

Nghe tiếng động dưới bếp, ông quản gia già từ nhà dưới đi lên :

- Cậu chủ, cậu đang làm gì đấy ạ ?

Cái bóng đèn trong đầu Chanie sáng bóc, cậu nghĩ ra được kế, nói với ông quản gia :

- Ông kêu người hầu vào bếp làm đồ ăn trưa cho tôi, làm 1 phần ăn thôi, đừng làm cho Baekie.

- Nhưng.. như thế thì... - Ông quản gia lúng túng.

- Baekie không chết đói đâu, ông không phải lo. Kêu người vào làm đi. - Chanie nháy mắt rồi đi ra sofa ngồi coi hoạt hình.

-- 20 phút sau --

- Thưa cậu, đồ ăn đã làm xong rồi ạ. - Ông quản gia đi từ trong bếp ra.

- Cảm ơn ông. - Chanie cười sặc sụa.

''Lết'' chân vô bếp, thấy bàn ăn đã bày đủ món : Thịt bò, trứng, kim chi.... Chanie cười cười rồi ngồi vào bàn, ăn ''từ tốn''

Sau khi cái bụng ''trâu'' đã được lấp đầy, Chanie kêu người vào dọn, còn mình thì đi thẳng lên phòng. Baekie đã dậy và đang ở trong Woa-sinh-tơn City đánh răng, rửa mặt. Chanie mở cửa đi vào, nằm phịch lên giường, lấy điện thoại của Baekie nghịch.

Sau khi đã giải quyết xong về vấn đề vệ sinh cá nhân, Baekie đi ra, hỏi cái tên đang nằm ở giường cười tủm tỉm :

- Ya ~ Tên biến thái kia, nấu đồ ăn xong chưa ?

- Ai là tên biến thái hử ? - Chanie ngồi bật dậy, không cười nữa.

- Ai tự biết. Lè. - Baekie lè lưỡi rồi mở cửa đi xuống dưới nhà bếp.

Nhìn thẳng vào bàn ăn trống trơn, Baekie gọi ông quản gia hỏi :

- Bác bác, đồ ăn trưa Chanie nấu đâu ạ ?

- Thưa cậu là cậu Chanie ăn hết rồi ạ. - Ông quản gia lễ phép.

- Dạ ??? Ăn hết rồi ý ạ ? - Baekie há hốc mồm.

- Cậu chỉ dặn tôi nấu một phần ăn cho cậu ấy thôi ạ.

- 1 phần ăn.. sao ạ ? - Baekie ngạc nhiên vì mới nghe từ này lần đầu.

- Dạ vâng. Đúng như vậy ạ.

- Nhưng 1 phần ăn là sao ạ ? - Baekie ngu ngơ.

- Thì nó là như thế. - Chanie đi từ cầu thang xuống, cố gắng nhịn cười.

- Chanie ?? - Baekie vẫn ngu ngu.

- Ông có thể đi. - Chanie nói với ông quản gia.

- Dạ, tôi xin phép. - Ông quản gia cúi đầu lễ phép rồi đi xuống phía nhà dưới.

- Em muốn giải thích gì ? - Chanie khoanh tay trước ngực.

- Về đồ ăn 1 phần đó. - Baekie bặm môi.

- Thì anh bảo quản gia làm 1 phần đồ ăn cho anh thôi.

- Em bảo anh tự xuống nấu mà. Sao lại.. -Baekie kìm nén cơn giận.

- Anh không biết nấu nên anh kêu người hầu nấu cho anh, sao ? Có vấn đề gì à ? - Chanie cười cợt.

- Em không biết đâu. Xuống nấu cho em ăn đi. - Baekie nũng nịu.

- Không. Kệ em. Anh lên phòng đây. - Chanie cười thầm rồi quay gót đi lên phòng.

- Ya, Chanyeol, Park Chanyeol. - Baekie hét toáng lên.

Chanie mở cửa đi vào phòng, trèo lên giường, chùm chăn cười sằng sặc. Để mặc ai đó ở dưới nhà ngồi bệt xuống đất. Như chợt nhớ ra điều gì đó, Baekie đứng dậy chạy thẳng vào bếp.

Mở cửa tủ lạnh, Baekie thấy ngay 1 tô canh thịt bò. Bê cái tô ra, Baekie nhìn ngay thấy một mẩu giấy màu vàng dán ở cạnh bát, trên tờ giấy vàng, có 1 dòng chữ nguệch ngoạc :

'' Ăn ngon nhé Baekie hâm dở Biểu tượng cảm xúc tongue. Kí Tên : Chanie đẹp trai. ''

Baekie cười mỉm rồi bê tô canh đặt vào lò vi sóng. Cạnh cái lò, có một tô cơm, Baekie lại nhìn thấy thêm 1 mẩu giấy màu vàng nữa :

'' Bỏ tô cơm với tô canh thịt bò trong tủ lạnh vào lò vi sóng hâm nóng đã rồi hẵng ăn nhé. Nhớ đừng ăn đồ nguội đấy. Ăn xong thì lên đây với anh. Yêu em ~~ ''

Baekie nghĩ thầm : '' Đồ dở hơi. ''

* Ting * - Tiếng kêu của lò vi sóng. Baekie mở cửa lò, bê tô cơm với tô canh ra bàn ngồi ăn ngon lành.

-- Sau khi ăn xong --

Vỗ vỗ bụng, Baekie đứng lên bê 2 cái bát bỏ vào bồn rửa rồi đi lên phòng. Thò đầu vào, thấy Chanie nằm im lìm. Nghĩ là Chanie đã ngủ, Baekie nhẹ nhàng ngồi xuống giường, bất chợt bị kéo về phía đằng sau. Do bị kéo bất chợt, Baekie bị mất đà, ngã vào lòng Chanie.

''Tên đó'' cười bí hiểm rồi ôm trọn Baekie vào lòng.

- Yaaaaa ~~~ Cái tên biến thái này. - Baekie đánh vào cánh tay đang nằm yên vị trên eo mình.

- Cho anh ôm em đi. - Chanie mắt nhắm nghiền, nói nhỏ.

- Hôm qua anh làm em thành như thế này chưa đủ à ? Giờ còn bày đặt ôm với chả ấp. Em vẫn còn giận anh đấy. - Baekie phụng phịu, tay cố gỡ cái cánh tay săn chắc kia ra.

- Giận chuyện gì ? - Mắt Chanie vẫn nhắm nghiền.

- Giận nhiều chuyện. - Baekie phụng phịu.

- Giận nhiều chuyện cẩn thận xấu đi đấy. - Chanie cười cười, mắt vẫn nhắm nghiền.

- Xấu cũng được. - Baekie bĩu môi.

- Xấu là anh không yêu đâu. - Mắt Chanie cuối cùng cũng mở ra, chun chun mũi.

- Xí, không cần anh phải yêu em. - Baekie chu mỏ.

- Em không cần nhưng anh cần. - Chanie ôm chặt Baekie hơn.

- Xía, không tin đâu. - Baekie bĩu môi.

- Anh yêu em. - Chanie nói nhỏ vào tai Baekie rồi chạy vèo sang phòng nhạc cụ.

Mặt Baekie đỏ lựng, túm chặt lấy chăn, chùm lên mình kín mít.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net