Chương 26 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-- Sáng ~ 6:00 --

- Baekie, dậy đi. - Chanie nói nhỏ vào tai Baekie.

- Aaaaaa... vợ đang ngủ mà.... - Baekie dụi dụi mắt, giọng ngái ngủ.

- Thế vợ ngủ đi. Chồng về Hàn trước đây. - Chanie đứng dậy, giả vờ xách cái vali đi ra ngoài.

- Hả ? Về Hàn á ? Đợi với. - Baekie bật dậy, chạy loạn xạ.

- Hahaha, nhìn vợ mắc cười ghê. - Chanie đứng ôm bụng cười sặc sụa.

- Hả ? - Baekie đơ.

- Chồng đùa vợ tí mà vợ cũng tin là thiệt hả ? Hahaha. - Cười tiếp.

- Hừ, đồ đáng ghét. Không chơi với chồng nữa. - Baekie chu chu mỏ, mặt xị xuống.

- Á á... thôi mà, xin lỗi. - Chanie chạy qua ôm chầm lấy Baekie.

- Tránh ra. - Baekie vùng vằng.

- Êu êu, đậu mầm của chồng dỗi rồi kìaaaa. Xin lỗi mà, tha lỗi cho chồng nha nha ? - Chanie ngọ nguậy tứ tung, dở giọng trêu chọc Baekie.

- Đã bảo ghét là ghét rồi mà. Sao chồng lì quá vậy ? - Baekie bỗng dưng nổi cáu.

- Ơ vợ.... - Chanie ngạc nhiên.

Baekie lúng túng, không biết tại sao mình lại lớn tiếng quát Chanie, bỗng dưng....

- Không cho người khác ngủ hả ? - Hunie thò đầu vào lều, dùng chân đá Chanie 1 phát.

- Aishhh, cái mông của tôi... - Chanie lấy tay xoa xoa cái mông vừa bị Hunie đá.

- Mông cái chăn bông ý. Im đi cho người khác ngủ. - Hunie cau mày.

- Ngủ cái tủ ý. Ông nhìn trời xem, 6 giờ mấy rồi đó cha nội. - Chanie nổi cáu, tay vẫn xoa xoa cái mông.

- Ờ ha. Hề hề. Tôi xin lỗi nhé. - Hunie ngó đầu ra ngoài nhìn trời rồi quay lại gãi gãi đầu.

- Cho ông nợ cú đá này đấy. - Chanie cốc đầu Hunie 1 cái rồi thu dọn quần áo của Baekie vào vali.

- Thu dọn quần áo làm gì hả cha nội ? - Hunie tò mò.

- Về. - Chanie trả lời cụt ngủn.

- Ơ, hôm nay về à ? Vợ tưởng mai mới về chứ ?. - Baekie thắc mắc.

- Hanie tỉ tỉ bảo hôm nay về. - Chanie xếp hết đồ vào vali rồi đứng dậy phủi phủi tay.

- Thật à ? Thằm nào, sáng nay Hanie dậy rõ sớm. Thôi, về sắp đồ đã, bái bai. - Hunie vẫy vẫy tay rồi nhảy chân sáo về lều.

- Vừa nãy chồng bảo đùa mà ? Sao giờ.....

- Ừ thì đùa, nhưng mà nó là thật. Haha.

- Đáng cho cái giờ. - Baekie giơ nắm đấm dọa.

- Úi úi, em sợ.

- Xí, có mà sợ. - Baekie trề môi.

- Vợ ngủ tiếp đi, không tí lên xe mệt đấy.

- Chuyển chủ đề nhanh nhờ. Nhưng mà vợ không ngủ đâu. - Baekie lắc đầu.

- Không ngủ chứ gì ?

- Ừ.

- Thế thôi, chồng ngủ. - Chanie nói rồi nằm phịch xuống, chùm chăn kín mít.

- Cái con người này. Thiệt tình... - Baekie thở dài thườn thượt.

- Bỏ ngay cái điệu thở dài đấy đi nhá. - Chanie từ trong chăn ló đầu ra.

- Ngủ thì ngủ đi. Nhiều chuyện. - Baekie dùng chân sút cho Chanie 1 phát.

- Đau rồi đấy. Ngươi hãy đền mạng đi, tên đậu mầm xấu xa kia. - Chanie ngồi bật dậy, tay chỉ vào mặt Baekie.

- Lêu lêu, còn lâu nhá. - Baekie le lưỡi.

- Á à, còn dám lè lưỡi à. Được rồi, ta sẽ cho mi chết không toàn thây. - Chanie nói hùng hổ rồi nắm lấy tay Baekie kéo vào Lòng mình.

Chanie đang chuẩn bị '' trừng phạt '' Baekie thì Hanie thò đầu vào :
- Sắp đồ xong chưa ?

- Xong rồi ạ, thưa tỉ. - Chanie nói, giọng chán nản.

- Xong rồi thì thay quần áo, ra tập trung. Mau.

- Há, há, thanks kiu ông bạn của tôi nhiều nhé. - Baekie hớn hở chuồn ra khỏi lòng Chanie, ôm hôn tới tấp Hanie.

- Đến chịu với 2 người. Thay quần áo xong ra luôn nhé.

- Yét sơ. - Baekie nói to.

- Vợ vui đến mức đấy à ? - Chanie hỏi, mặt xị xuống.

- Ờ ờ, vui lắm. - Baekie hớn hở.

- Vợ không yêu chồng sao ? - Chanie lại hỏi tiếp, mặt càng buồn hơn.

- Kh... ơ nhưng sao chồng lại hỏi thế ?

- Tại chồng thấy, vợ không yêu chồng.

- Ở đâu ra. Vợ chỉ ghét chồng hoi à. Chứ không phải không yêu.

- Ghét ?

- Ừ. Ghét lắm.

- Chia tay nhá ? - Chanie nhìn thẳng mặt Baekie nói rất nghiêm túc. Có vẻ như không phải đùa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net