Chapter 2: Lo lắng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đồng phục mùa hè của Ib thật đáng yêu!" mẹ Ib sau một hồi sửa soạn cho Ib trở thành một búp bê xinh xắn. Ib không giỏi biểu lộ cảm xúc, có lẽ mẹ Ib muốn nét đáng yêu này bù đắp những khuyết điểm cho cô bé.

"Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên con chuyển trường, mẹ không cần..." Ib có chút xấu hổ níu váy mẹ kéo kéo nhẹ. Bây giờ Ib đã 9 tuổi, là một học sinh lớp 4 vô cùng chín chắn rồi. Ib chỉ mong mẹ cô đối xử với cô như người lớn thôi.

Con nít thật đáng yêu! Đứa trẻ nào cũng muốn tự lập sớm, nhưng hành động lại cực kì vụng về, ngây thơ. Không hiểu sao sau buổi thăm viện bảo tàng Ib của bà lại có chút thay đổi, nhưng thay đổi đó là theo chiều hướng tốt, điều đó khiến mẹ Ib rất vui mừng.

Ib ngắm nhìn mình trong gương, bỗng nhớ lại một chuyện quan trọng. Cô đã hẹn Garry ngày nào đó sẽ gặp lại, nhưng... Ib không biết gì về Garry, cả số điện thoại của anh ấy. Phải rồi! Ib vẫn chưa có điện thoại.

"Mẹ ơi, mẹ có thể mua điện thoại cho con không? Con muốn có thể liên lạc với bạn bè." Ib quay đầu hỏi mẹ.

Mẹ Ib cũng hơi bất ngờ, bà thoải mái đồng ý "Được chứ! Chỉ cần Ib muốn! Công chúa của mẹ cũng đã trưởng thành rồi mà đúng không?"

-----------

Ib bắt đầu một cuộc sống mới với trường học mới, bạn bè, thầy cô mới. Mọi thứ suôn sẻ hơn Ib nghĩ, mọi người rất cởi mở và giúp đỡ cô tận tình.

Cuộc sống của Ib cứ vậy chậm rãi trôi qua...

Mỗi cuối tuần, cứ như một thói quen, Ib lại đứng trước viện bảo tàng Guertena để chờ một hình bóng quen thuộc, nhưng ngày tháng trôi qua, Ib chỉ càng thêm thất vọng. Garry, anh ta không bao giờ tới. Mối liên hệ giữa hai người dường như bị cắt đứt.

Có lẽ Garry đã quên mất Ib rồi chăng? Dù sao Ib cũng chỉ là một cô bé 9 tuổi không có gì nổi bật, mà tình bạn của họ thật sự ngắn ngủi. Garry hẳn đang sống một cuộc sống của riêng mình.

Liệu những gì Ib đang làm bây giờ là dư thừa?

Ib cảm thấy băn khoăn, giữa thế giới hiện thực và thế giới giả tạo, nơi nào mới thật sự cô đơn hơn đây?

''Càng mong đợi thật nhiều, càng thất vọng thật nhiều. Tôi nhận ra rằng, thực tại này thật khắc nghiệt! Tôi cuối cùng cũng chỉ là một mảnh kí ức nhỏ trong tâm trí của anh ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net