Chap 15: Trao đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trời đã sập tối, Arashi không kiêng kỵ gì nữa, cô dang rộng đôi cánh bay lên cao, tạo thêm một lớp kết giới bảo vệ để người bình thường không thể nhìn thấy mình. Kimura không kịp thay bộ đồng phục thợ săn lúc trước mà vẫn mặc nguyên bộ đồng phục, chỉ cởi bớt áo khoác ngoài, hẳn là muốn che giấu thân phận.

Bọn họ một trước một sau đuổi theo manh mối đến bên ngoài một nhà kho bỏ hoang. Lúc này Arashi có thể thấy ở cửa rục rịch mấy bóng đen nhưng bọn chúng rất nhanh đã biến mất vào bên trong. Rõ ràng chúng cũng không đần, còn biết tạo kết giới che giấu. Nhưng với Arashi thì đây không phải vấn đề to tát. Cô tập trung ma lực vào hai mắt, hai con ngươi màu đen biến thành vàng, mái tóc cũng dần hóa trắng.

Bình thường ma cà rồng bọn họ đều dùng ma lực để tạo một lớp ngụy trang, điều kiện căn bản chính là ma lực phải được giữ ở trạng thái ổn định. Trong những trường hợp cần huy động lượng lớn ma lực, lớp vỏ ngụy trang sẽ tự động biến mất, hình dạng bọn họ cũng trở về dáng vẻ ban đầu. Đôi mắt hổ phách phát sáng, dễ dàng nhìn thấy năm bóng người đang di chuyển. Trên tay chúng còn có hai thân thể không có dấu hiệu ma lực, hẳn là con mồi vừa bắt được.

Kimura nhíu mày nhìn ma lực bản thân vừa cảm ứng được đã biến mất. Nơi này không có chỗ trốn, chỉ có duy nhất một nhà kho bỏ hoang, rõ ràng bọn chúng đã chạy vào đó. Kết giới này cũng không khó phá hủy, chẳng qua hiện tại anh không đủ dụng cụ cần thiết. Hiện tại nếu anh muốn xông vào thì có thể thô bạo phá vỡ kết giới nhưng điều đó cũng đồng nghĩa sẽ làm ảnh hưởng đến đám ma cà rồng bên trong. Khi đó con tin nhất định gặp nguy hiểm. Còn nếu chỉ đứng chờ đợi thêm người hỗ trợ thì dù có xông được vào trong thì chỉ e mấy nạn nhân đã trở thành xác không hồn.

Ánh mắt Kimura vô tình ngước nhìn lên cao, phát hiện Arashi cũng có mặt ở đây. Lúc này xung quanh không có người nên cô đã biến trở lại hình dáng ma cà rồng. Đôi đồng tử màu vàng tỏa sáng như hai viên ngọc quý, mái tóc trắng tuyết mềm mại đong đưa tựa như một bức rèm bằng bạc. Dường như khi quay về hình dạng này, khí chất của cô cũng thay đổi hẳn, không còn là cô gái chỉ vì mù đường mà bị tiếng cười của anh chọc giận đến đỏ bừng. Cô ngồi trên cao, hai chân bắt chéo, dáng vẻ cao quý mà ung dung hệt như nữ vương đang quan sát hết thảy mọi chuyện.

Dựa vào ý cười trong mắt cô, anh biết cô có thể giải quyết vấn đề nan giải trước mắt.

"Giúp tôi cứu người, điều kiện tùy cô!"

Thái độ thẳng thắn của Kimura khiến Arashi nhướn mắt hứng thú. Cô không ngờ con người thoạt nhìn cổ hũ như anh lại đưa ra quyết định nhanh chóng và thức thời đến vậy. Cô vốn có thể cứu nhưng lại không muốn cứu, suy cho cùng, với cô thì hai kẻ trong đó chỉ là hai kẻ xa lạ, sống chết không cần để tâm.

"Chỉ có thể đưa anh vào trong."

"Tuyệt đối không được đánh động bọn chúng."

Kimura nói thêm, sợ rằng cô sẽ kích động phá vỡ kết giới thì hỏng.

"Thỏa thuận xong!"

Cô nhảy xuống cạnh anh, nắm tay Kimura rồi dang rộng đôi cánh. Trong chớp mắt hai người họ đã bay lên cao. Arashi vòng ra phía sau nhà kho, đây là nơi cô cảm nhận được vị trí của bọn chúng gần nhất. Một tay cô xòe ra, những chiếc lông vũ màu đen tung bay, chậm rãi xoay tròn trong lòng bàn tay. Theo sự hội tụ của chúng, một thanh kiếm chậm rãi hiện ra, độ dài cỡ một cánh tay.

Hình dáng thanh kiếm làm Kimura hơi ngạc nhiên. Thanh kiếm này có lưỡi rất mỏng, gần như trong suốt. Thân kiếm dáng vẻ mềm mại thoạt nhìn giống một cành hoa hơn là vũ khí. Arashi mỉm cười, đột ngột quăng Kimura lên cao. Anh chưa kịp hiểu chuyện gì thì lưỡi kiếm trong tay cô đã chém xuống, kết giới nơi đó rung động nhè nhẹ rồi tan biến. Kimura thành công rơi vào trong, lúc lướt ngang Arashi, anh phát hiện cô cười rất gian xảo. Cô nàng này quả nhiên vẫn để bụng việc anh cười nhạo cô.

Bên trong nhà kho, năm tên dracula vây quanh hai cô gái. Một gã trong số đó có dáng vẻ giống con người nhưng bầu không khí xung quanh hắn lại âm u khác thường. Bốn gã còn lại là thuộc hạ hắn vừa thu nhận gần đây. Đám người thợ săn truy quét quyết liệt khiến việc hành động đơn lẻ trở nên nguy hiểm, chính vì thế bọn hắn đã tự tụ tập thành từng nhóm nhỏ để đối phó.

Choang!

Cửa sổ bằng kính bị phá vỡ, một bóng người lao vào, dùng tốc độ chớp nhoáng hạ sát gã dracula gần mình nhất. Thao tác chiến đấu thuần thục, lại thêm vũ khí dùng linh lực cũng chỉ có thợ săn. Những kẻ còn lại lập tức bỏ con mồi mà bao vây Kimura. Gã thủ lĩnh hơi lùi lại, giữ khoảng cách vừa đủ để quan sát cục diện.

Mặc dù súng không phải là vũ khí tốt để đánh cận chiến nhưng rõ ràng Kimura sử dụng khá thuần thục khẩu súng của mình. Anh vừa tránh né vừa ra đòn, động tác nhanh loang loáng vậy mà vẫn có thể bắn rất chính xác.

Chớp thời cơ, gã thủ lĩnh đột ngột lao tới đẩy Kimura văng thẳng vào tường. Mặc dù va chạm nhìn khá mạnh nhưng do kịp thời đỡ bằng vũ khí nên Kimura chỉ bị lực đánh bay chứ không tổn thương nặng. Rất nhanh, tên thũ lĩnh đã phải trả giá cho hành vi ngu ngốc của mình.

Trong làn khói bụi mù mịt, gã ma cà rồng chợt thấy mấy tia sáng lóe lên. Hắn vội vàng nhảy lùi ra sau để tránh theo bản năng. Chính điều này đã cứu mạng hắn bởi hắn vừa di chuyển thì hai viên đạn đã ghim thẳng vào vị trí hắn vừa đứng. Không để hắn thở dốc, những phát súng liên tục nổ ra, khiến hắn chật vật lắm mới tránh được. Cảm thấy tình thế không ổn, hắn chụp lấy một gã thuộc hạ rồi biến gã đó thành bia đỡ. Ba phát đạn của Kimura vừa vặn ghim thẳng vào lưng kẻ thế mạng xấu số.

Tên dracula máu lạnh quăng luôn cái xác vô dụng về phía Kimura rồi nhanh chóng lao về phía cô gái đang ngất xỉu. Nhận ra ý định của hắn, Kimura vội vàng bắn thêm vài phát để tách hắn ra khỏi cô gái kia, không ngờ hắn nhẫn nhịn chịu trúng một phát đạn chỉ để đạt mục đích.

"Haha, tên thợ săn chết tiệt, giờ thì ngươi bắn cho ta xem."

Nắm được con tin trong tay, hắn cười dài điên cuồng. Vết thương do thánh vật gây ra không thể tự chữa lành, ngược lại để càng lâu thì càng đau đớn. Chính vì vậy bả vai của hắn lúc này giống như bị ném vào lò lửa, vừa nóng vừa cháy, đau khổ vô cùng. Ánh mắt hắn càng thêm điên cuồng, hắn dùng móng vạch lên cổ cô gái kia một vết cứa để thị uy.

"Buông vũ khí, nếu không ta cho cô ta chết trước."

Thấy Kimura có ý định làm theo, Arashi đứng bên ngoài quan sát suýt nữa hét lên hai chữ "ngu xuẩn". Đương nhiên Kimura cũng không thật sự ngốc, anh hiểu được dù anh thật sự buông bỏ vũ khí rồi nhưng chưa chắc gã dracula chịu tha cô gái kia. Chẳng qua trong tình huống lựa chọn, Kimura không muốn mạo hiểm mạng sống của cô gái đó.

Khẩu súng được đá về phía gã, tên dracula vứt cô gái rồi lao tới chụp cổ Kimura. Kimura bóp mạnh tay gã nhưng nếu so thể lực đơn thuần, thân thể anh căn bản không chịu nổi sức mạnh biến thái của hắn. Huống chi, mùi máu trên người hắn rất nồng, thủ phạm những vụ án mạng gần đây có khả năng rất lớn chính là hắn. Giết nhiều người như vậy, ma lực của hắn cũng không phải chỉ để ngắm chơi. Móng vuốt từ bàn tay hắn vươn dài đâm vào cổ Kimura khiến máu bắt đầu rỉ ra.

"Rốt cục máu của thợ săn có vị gì, hôm nay ta sẽ nếm thật cẩn thận. Ha ha ha!"

Bỗng, một pháp ấn sáng rực xuất hiện dưới chân bọn họ. Hắn chưa kịp nhìn kỹ thì một áp lực khủng khiếp đè xuống khiến hắn quỳ sụp xuống đất. Khi cảm giác nặng nề đó vừa biến mất, hắn cảm nhận một nguồn ma lực khác từ phía sau lao vụt tới.

Hắn vội vàng quay người, vung tay chụp lấy lưỡi kiếm. Arashi hét lớn, ma lực cuồn cuộn truyền vào thanh kiếm. Nguyệt Ảnh Nha phát sáng như ánh trăng rằm, mạnh mẽ xẻ đôi cánh tay của gã. Mặc dù đau đớn nhưng hắn vẫn cố gắng tung cú đấm còn lại vào người Arashi. Cú đấm này Arashi không kịp tránh, thân thể như một chiếc lá khô bị thổi bay.

"Khốn kiếp, ngươi là ma cà rồng, sao lại giúp hắn?"

"Vì ta thích."

Arashi cười cười mặc dù đòn vừa rồi khiến cơ thể cô chấn động không nhẹ. Gã dracula bị cô chọc giận, mất một cánh tay làm hắn hoàn toàn mất đi tỉnh táo, hắn như một con dã thú lao về phía Arashi. Ma cà rồng hút càng nhiều máu ma lực tăng trưởng càng nhanh, nhưng mặt trái chính là tinh thần sẽ bị ảnh hưởng. So với đồng loại bình thường, những kẻ rất dễ kích động, dễ dàng đánh mất lý trí. Ở một góc độ nào đó, bọn chúng giống hệt như một cỗ máy giết chóc, không có tình cảm, không có suy nghĩ.

Arashi nhanh chóng bị hắn dồn vào góc. Gã dracula điên cuồng nện lên kết giới bảo vệ của cô khiến lớp màn ánh sáng rung lên từng hồi, mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Cuối cùng dưới một đòn hết sức của hắn, những vết nứt trên kết giới lan rộng, rồi vỡ thành những mảnh nhỏ, tan biến trong không khí. Dù vậy sắc mặt Arashi không hề thay đổi, cô chợt cất tiếng.

"Còn tưởng cái pháp ấn nho nhỏ đó làm ngươi gục luôn rồi."

Gã dracula không hiểu ý cô, móng vuốt vừa chụp xuống thì phía sau vang lên tiếng súng nổ. Thân thể hắn cứng đờ, lảo đảo rồi đổ sập xuống. Phía đối diện Arashi, nòng súng của Kimura vẫn còn bốc khói. Anh thở dốc, bước đến cẩn thận kiểm tra hơi thở của hai cô gái loài người, thấy họ không sao mới nhẹ nhàng thở phào.

Vừa rồi ma pháp trọng lực của Arashi không chỉ ảnh hưởng gã dracula mà anh cũng không thoát. Thân thể đột nhiên như bị khối lượng cả tấn đè xuống, nội tạng cũng bị ép đến phát đau. Anh vừa lờ mờ thoát khỏi cơn choáng thì thấy ngay tình huống nguy hiểm chỗ Arashi. Nếu anh không tỉnh táo kịp lúc, chỉ sợ cô cũng không thoát. Kimura không khỏi cảm khái, cô gái này đúng là liều lĩnh.

"Vừa rồi nếu ngươi hy sinh cô gái kia thì đâu đến nỗi chật vật như vậy. Nếu hôm nay không có ta, các ngươi đều phải chết."

Lời nói của Arashi có phần máu lạnh nhưng trong suy nghĩ của cô, so với cả ba cùng chết, hy sinh một người là cách giải quyết tối ưu nhất. Nhưng con người lại có những nguyên tắc rất kỳ lạ mà bản thân có chết cũng không muốn phá vỡ. Kimura không phản bác, chỉ từ tốn giải thích.

"Trách nhiệm của thợ săn chính là bảo vệ con người. Phải hy sinh kẻ khác mới đạt được mục đích thì từ đầu tôi đã không chọn con đường này."

"..."

Nhìn nụ cười nhẹ nhàng nhưng có phần cố chấp của anh, Arashi hừ khẽ, không cho là đúng.

"Sớm muộn ngươi cũng chết bởi cái suy nghĩ đó!"

"Arashi, hôm nay cám ơn cô."

"Không cần cám ơn, chúng ta vốn là trao đổi công bằng."

Nhắc tới giao kèo của họ, ánh mắt cô lại lóe lên những tia sáng linh động làm Kimura cảm thấy bất an. Chờ anh bàn giao xong công việc, Arashi phấn khích lôi kéo anh đến một quán café được trang trí rất đẹp. Kimura nhìn tên quán, cảm thấy có phần khó hiểu. Quán café này nằm không xa trường họ, hình như cũng khá nổi tiếng bởi phần kem tình nhân vừa to vừa ngon. Thỉnh thoảng Kimura cũng nghe mấy cô gái trong lớp nhắc tới chỗ này, không ngờ Arashi lại đưa anh đến đây.

"Làm ơn, ba ly kem đặc biệt."

"Cô thật sự chỉ muốn thứ này?"

"Đúng vậy đấy. Nii-chan không thích đồ ngọt, mà ly kem tình nhân chỉ bán đúng cho một cặp nam nữ đi chung. Hôm nay nhất định tôi phải ăn cho đã."

Câu trả lời thành thật khiến Kimura buồn cười lắc đầu. Ai mà ngờ người có thể dễ dàng nói những lời máu lạnh như hy sinh mạng sống kẻ khác lại thấy thỏa mãn với mấy ly kem chứ.

"Hai người mà gọi tận ba ly, cô có chắc là ăn nổi không đấy?"

"Anh cũng ăn à? Làm ơn, thêm một ly nữa."

"..."

Ngày hôm đó, Kimura đã nhận ra không chỉ ma lực của Arashi khó lường mà hệ tiêu hóa của cô cũng khó lường không kém. Anh ngồi nhắm nháp một ly kem, ngơ ngác nhìn số ly bên chỗ cô cứ bưng lên rồi dọn xuống. Cũng may lúc bọn họ tới cửa hàng thì không bao lâu đã đóng cửa nên Arashi chỉ có thể ôm tiếc nuối ra về, đồng thời ví tiền của Kimura thoát khỏi nguy cơ bị vắt kiệt. Cầm chiếc ví nhẹ tênh, lòng Kimura đau như cắt, tự dặn lòng tuyệt đối không thể giao kèo bừa bãi với cô gái nguy hiểm này.

riority11 4=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net