Chap 16: Hiểu lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đến ngày thứ ba, vết thương lòng của hai anh em Inuyasha đã kết sẹo, chí ít thì khi nhìn mặt nhau, Sesshoumaru và Inuyasha chỉ tái mặt chứ không xuất hiện triệu chứng nôn mửa nên ngày tiếp theo, cả ba người đã có thể đi học cùng nhau. Đối với Arashi, cô rất vui vì có người dẫn đường, không còn chịu cảnh lạc đường đáng xấu hổ. Không khó để hai người anh nhận ra tâm trạng của cô đặc biệt tốt, nhưng khi Inuyasha hỏi thăm thì Arashi chỉ cười cười, ra vẻ thần bí.

Buổi học hôm nay của họ khá đặc biệt, nam nữ không học cùng như mọi khi mà tách riêng thành hai nhóm. Trong giờ này, bọn con trai học bóng đá dưới sân trong khi bọn con gái học gia chánh. Đám nam sinh trong lớp tỏ ra rất mong đợi, vì thường sau những giờ thế này nhất định bọn họ sẽ được các bạn nữ san sẻ một phần thành phẩm. Phía các cô gái cũng cố gắng làm ra sản phẩm thật tốt để thể hiện với người mình thích.

Lúc khởi động làm nóng cơ thể, Inuyasha đột nhiên phát hiện trong số họ có một số nam sinh khác lớp. Xem đồng phục thì có thể thấy mấy cậu trai này đều là học sinh năm nhất.

"Năm hai và năm nhất có thể học chung à?" Inuyasha ngạc nhiên.

"Chương trình học căn bản khác nhau, nhưng có một số môn có thể gộp, ví dụ như tiết thể dục, gia chánh, dã ngoại,..." Kimura đứng gần đó lên tiếng giải thích.

"Có thể xem như một kiểu giao lưu giữa đàn anh và đàn em."

Kimura vừa nói xong thì giáo viên thể dục thổi còi, tập hợp cả hai lớp. Số lượng nam sinh mỗi lớp không nhiều nên mỗi lớp chỉ chia thành hai nhóm rồi cho thi đấu chéo nhau. Hai người Inuyasha thuộc nhóm thứ hai nên trong khi nhóm đầu tiên vào sân thì họ ở một góc vừa quan sát vừa tự khởi động.

Ánh mắt Sesshoumaru vô tình lướt qua hành lang liền trông thấy một bóng người nhanh nhẹn đi tới. Dường như nhận ra cái nhìn của anh, Rin dừng lại, len lén vẫy tay với anh. Gương mặt Sesshoumaru giãn ra, anh gật nhẹ đầu xem như chào hỏi. Hóa ra lớp năm nhất này chính là lớp của cô.

Bỗng, như nhớ ra chuyện gì, sắc mặt Sesshoumaru tái mét.

"Chuyện gì vậy?"

Thấy biểu hiện kỳ lạ của Sesshoumaru, Inuyasha tò mò hỏi.

"Hôm nay bọn con gái học cái gì?"

"Lúc nãy nghe Kagome nói là bọn họ học làm bánh cookie."

"Chết tiệt!"

Sesshoumaru vội vàng chạy về phía lớp gia chánh, Inuyasha không hiểu mô tê gì nhưng thấy vẻ vội vàng của anh cũng nhanh chóng đuổi theo.

"Lớp năm nhất đó chính là lớp của Arashi!!"

Sesshoumaru lớn tiếng thông báo. Inuyasha nghe đến đấy cũng hiểu ngay vấn đề, bước chân thêm phần gấp gáp. Hai người khẩn trương chạy về lớp học, hy vọng bọn họ có thể tới kịp.

Học cái gì không học, tại sao lại nhất định là học nấu ăn.

Cả hai thầm kêu khổ trong lòng. Từ xưa đến nay, nhà bếp chính là cấm địa của Arashi. Mỗi lần đặt chân vào bếp, nếu con bé không phá hư căn bếp thì chính là cho ra lò thứ quái đản gì đó mà nó đinh ninh là thức ăn. Nghe nói giáo viên sẽ nếm thử thành phẩm của mỗi người, nếu họ không nhanh lên không chừng sẽ có án mạng mất.

BÙM!

Khi hai người vừa trông thấy cửa phòng, một tiếng nổ dữ dội vang lên kèm theo một làn khói xám đen bốc ra từ trong căn phòng treo rõ biển báo "lớp gia chánh". Ngay sau đó, tiếng kêu sợ hãi của mấy cô gái vang lên không ngừng, vài người vội vàng đẩy cửa chạy ra ngoài, ôm ngực ho khù khụ.

Muộn rồi sao?!

Hai người chạy vội đến hiện trường. Lớp học hiện tại thê thảm đến không thể nhìn: cửa kính vỡ, đồ đạc trong phòng bị hất tung lộn xộn, mặc dù đã mở toang các cửa sổ nhưng khói trong phòng vẫn còn dày đặc. Rất may là không có ai bị thương, chỉ bị hoảng sợ và hít chút khói.

"Có thể xóa trí nhớ bọn họ không?"

Inuyasha nghiêng đầu nói khẽ. Sesshoumaru lắc đầu.

"Số lượng quá đông, khó mà giải quyết sạch sẽ được."

Không thể dùng ma thuật, vậy chỉ có thể dùng cách của loài người. Hai anh em bước đến chỗ giáo viên quản lý vẫn đang bàng hoàng nhìn vào bên trong, mỗi người cầm một tay của cô, nhẹ nhàng nói.

"Cô đừng lo, bọn em sẽ bồi thường."

"Đúng vậy, mọi chuyện bọn em sẽ giải quyết. Xin cô đừng truy cứu sai lầm của Arashi."

"Em làm sai gì cơ?"

Giọng của Arashi có phần bất mãn. Cô không hiểu sao hai ông anh đáng lý đang ở sân thể dục lại có mặt ở đây, lại còn nói những lời giống như chính cô đã gây tai nạn ấy.

"Arashi, sai thì phải nhận, phá hư thì phải bồi thường."

Sesshoumaru nghiêm mặt dạy dỗ. Nếu như có thể giải quyết nhẹ nhàng chuyện này thì không sao, chỉ sợ nếu giáo viên làm lớn chuyện, con bé lại nóng nảy gây ra chuyện to tát hơn thì mới khó thu xếp.

"Nhưng em đã làm gì đâu..."

Arashi chưa nói hết thì cô giáo đã vui vẻ gật đầu với hai anh em Inuyasha, đôi mắt tràn ngập sự xúc động.

"Tốt lắm, cô cũng chưa biết giải quyết chuyện này thế nào. Nếu hai em đã muốn gánh vác thì cô giao cho hai em đó."

Nhìn cô giáo vui vẻ gọi mọi người trở về lớp học, hai anh em Sesshoumaru chưng hửng nhìn theo, sao họ lại có cảm giác bản thân vừa phạm sai lầm thì phải.

"Chuyện này rốt cục là sao?"

"Cô quản lý tuổi cũng đã cao, đôi khi hơi đãng trí. Lúc nãy cô sơ ý cho trứng sống vào lò viba nên mới gây ra mớ lộn xộn vừa rồi."

"..."

Kagome tốt bụng lên tiếng giải thích. Sesshoumaru ôm hy vọng nhìn Rin nhưng chỉ nhận được cái gật đầu nhẹ nhàng khiến anh hoàn toàn tuyệt vọng. Vốn bọn họ nghĩ rằng chính Arashi mới là người gây ra mọi chuyện nên mới nhẹ giọng nhận trách nhiệm, hèn gì bà cô đó lại đồng ý thoải mái như vậy. Đổi lại là họ, rắc rối mình tạo ra có người đến giải quyết, chuyện hạnh phúc như vậy còn muốn gì hơn.

"Buông ra, Arashi. Đừng cản anh, anh phải cho bà ta một bài học."

"Bình tĩnh onii-chan, chúng ta đang ở trường đó!!"

Thấy bộ dạng xắn tay áo như muốn đánh nhau của Inuyasha, Arashi vội vàng níu anh lại. Khi Inuyasha tạm thời hạ nhiệt, cô mới thở dài, cũng may Sesshoumaru không manh động như vậy. Khoan đã, anh ấy đang mài kiếm à??

Bên ngoài sân có ai đó lớn tiếng gọi tên hai người Sesshoumaru. Tuy lớp gia chánh phải tạm ngừng nhưng lớp thể dục không bị ảnh hưởng, lúc này đã đến lượt bọn họ. Inuyasha vừa cất bước đi thì Kagome nhanh chóng dúi vào tay anh một gói bánh còn nóng ấm. Inuyasha rỏ vẻ ngạc nhiên.

"Tớ đang giảm cân, không ăn được nhiều đồ ngọt, bỏ thì tiếc nên cậu giải quyết đi."

Cô ấp úng giải thích rồi xấu hổ chạy về lớp. Inuyasha nhìn những mẩu bánh vàng ươm xếp ngay ngắn trong túi kiếng, trên ngoài còn được thắt một chiếc nơ hồng chấm bi, rõ ràng đã được chuẩn bị rất cẩn thận. Đương nhiên Inuyasha không lên tiếng vạch trần Kagome, chỉ là hơi ấm từ túi bánh nhỏ thấm sâu vào tim, khiến khóe môi anh vô thức cong nhẹ.

Toàn bộ quá trình ngắn ngủi đều lọt vào cả mắt Arashi khiến cô không khỏi kinh ngạc. Từ khi còn ở nhà, Inuyasha đã khá nổi tiếng trong các tiểu thư quý tộc ma cà rồng. Số lượng quà anh nhận được từ họ đủ để chất đầy một lớp học, vật tự làm có, vật quý giá cũng có. Tuy vậy chưa bao giờ cô thấy món quà nào lại khiến anh có biểu hiện thỏa mãn như vậy, túi bánh nhỏ lại khiến anh nâng niu như thể nó mới là báu vật hiếm có trên đời.

Một cảm xúc đen tối lướt qua tim Arashi, giống như một loài cây độc chậm rãi nảy mầm, vươn dài những chiếc nhánh đầu tiên.

@�W9Q; 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net